Thập Niên 70 Nữ Phụ Được Nuông Chiều Hằng Ngày

Chương 124



Lục Vân Dương lại nói: "Nhà chúng cháu bên này đã chuẩn bị đồ cưới từ sớm, mọi người bên này nếu thiếu cái gì đến lúc đó nói với cháu, cháu đi tìm."

Anh cũng nóng nảy thành như vậy thì bà nội Tô còn có thể nói cái gì: "Được, chỉ cần nhà các cháu chuẩn bị tốt, chúng ta bên này cũng không có vấn đề gì lớn”

Hôn sự như hai người mong muốn, Ngọc Đào nhìn người đàn ông, nháy mắt, đôi môi mỏng nhẹ nhàng khẽ động, vụng trộm bay qua hôn.

Người đàn ông phát hiện động tác của cô, mím môi một chút, vành tai chậm rãi nóng lên.

Động tác nhỏ của hai người, bà nội Tô làm sao có thể nhìn không thấy, bà ho nhẹ một tiếng, cứng mặt: "Nhưng mà, có một điểm bà phải nói rõ..."

Ngọc Đào nhìn sắc mặt bà nội đột nhiên thay đổi, trong lòng lộp bộp một chút: "Nhưng mà cái gì ạ?”

Bà nội Tô nhìn cô một cái, biết cô không đáng tin cậy, chỉ quay đầu nhìn Lục Vân Dương: "Hôn nhân là việc thiêng liêng, các cháu phải tuân thủ các quy định, cũng coi như lấy được may mắn, trước khi kết hôn hai cháu đừng làm chuyện gì, tốt nhất đừng gặp mặt!"

Tựa hồ bị vạch trân tâm tư, Lục Vân Dương đột nhiên cảm thấy có một tia xấu hổ như vậy, anh biết nông thôn có phong tục này, bà nội Tô phỏng chừng cũng không yên tâm, cho nên cố ý dặn dò mình.

Anh đành phải đồng ý: "Cháu biết rồi, bà."

Tin tức nhà họ Lục đi cầu hôn nhà họ Tô ngay sau khi bà mối rời khỏi nhà họ Lục, trong vòng một ngày, toàn bộ đại đội đều biết, làm chấn kinh tất cả mọi người.

Lúc trước chuyện Tô Ngọc Đào nháo chết nháo sống từ hôn, hiện tại chuyện đó cùng lắm mới qua ba tháng, cái này không giống như đùa giỡn, bọn họ thế mà lại muốn kết hôn!

Trong lúc nhất thời mọi người hỗn loạn, những người không tin tin tức này trực tiếp đến cửa hỏi, kết quả nhận được đều giống nhau, Lục Vân Dương và Tô Ngọc Đào thật sự sắp kết hôn!

Khi nghe Tạ Uyển Yến xác nhận tin tức này, Tạ Uyển Trinh đang ôn thi đại học năm nay.

"Chị, chị nghĩ cách gì đi!" Tạ Uyển Yến tức chết, lần trước chuyện Tô Ngọc Đào hại cô ta, cô ta còn chưa nguôi giận, kết quả Tô Ngọc Đào không chỉ muốn gả cho Lục Vân Dương còn được đi huyện làm việc?

"Tiện nhân Tô Ngọc Đào kia, vận khí của cô ta sao lại tốt như vậy chứ?”

Tạ Uyển Trinh nghe vậy cắn chặt răng, trong lòng một luồng oán khí xông lên đầu, ném thẳng cuốn sách ra ngoài: "Đừng nói nữa, đừng nói với chị về con ả kia nữal"

Tạ Uyển Yến bị sự nổi giận đột ngột của cô ta làm cho hoảng sợ, sững sờ nhìn, nửa ngày cũng không dám nói chuyện.

Tạ Uyển Trinh chưa từng muốn giết Tô Ngọc Đào, nhưng mấy ngày nay quan sát làm cho cô ta hiểu được một chuyện, Tô Ngọc Đào khẳng định cũng giống như mình, cũng mơ về tương lai.

Cô ta không biết Tô Ngọc Đào mơ thấy cái gì, nhưng nếu như mình làm cái gì, Tô Ngọc Đào nhất định sẽ phản kích, giống như lần trước.

Hết lần này tới lần khác, Tạ Uyển Trinh không có bất kỳ nhược điểm nào của Tô Ngọc Đào, cô ta không thể lún sâu bản thân vào nữa, cô ta còn muốn thi đại học.

"Chị có thể nghĩ ra biện pháp gì đây?" Cô ta cắn môi, ánh mắt đỏ đến sắp chảy máu: "Giống như lần trước em nói cô ta mang thai sao?"

“Nhưng qua lâu như vậy, em xem bụng cô ta to ra không?"

Tạ Uyển Yến cúi đầu, tức giận thành cá nóc, cô ta cũng không có biện pháp gì có thể làm cho người phụ nữ kia gặp xui xẻo, chỉ đành oán hận nói: "Nói không chừng vài ngày nữa sẽ lui hôn.”

Cũng không phải chỉ có Tạ Uyển Yến nghĩ như vậy, mọi người trong đội đều không quá tin tưởng Tô Ngọc Đào, bọn họ đều cảm thấy Ngọc Đào chống đỡ không được bao lâu phỏng chừng sẽ náo loạn.

Ngọc Đào không biết những người này đều yên tâm xem náo nhiệt mà nhìn mình, có bà nội theo dõi, hơn nữa Lục Vân Dương cũng phải đi làm, mấy ngày nay cô đặc biệt an phận, thẳng đến lúc nhận chức mới có cơ hội gặp mặt Lục Vân Dương.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.