Buổi trưa, các thành viên trong đội sản xuất số bốn của đại đội Sao Đỏ thuộc xã Hồng Tinh cuối cùng cũng được nghỉ trưa, một vài thành viên mới vừa về đến nhà ăn, muốn nghỉ ngơi, thì nghe từ phía sau thôn truyền tới một tiếng mắng chửi cùng với tiếng la hét không ngừng, rất ồn ào.
Từ nghỉ trưa đến bây giờ, liền không có phút giây yên tĩnh nào để nghỉ ngơi.
Hơn nữa giọng nói cũng rất có lực, sợ rằng cũng sẽ tiếp tục thêm một lúc lâu.
Người nghe thì lại vừa phiền vừa mệt, thậm chí còn có chút oán hận với Chu gia.
Cũng tốt, làm tại sao lại chọc vào nhà của Trần Lão nhị, một đám người vô lại đó?
Nhưng lại cũng không dám nói ra, dù sao thì hai gia đình này cũng không dễ đụng đến.
Liên quan tới chuyện này, thật ra thì cũng là ông khen ông hay, bà khen bà giỏi!
Con trai thứ đang đi lính của Chu gia với con gái út của Trần gia, năm năm trước đã quyết định hôn sự, người chứng kiến chuyện này là Đại đội trưởng, cũng chính là bác cả của con gái út Trần gia, ở nông thôn, đã coi như là chuyện chắc chắn.
Nào biết được mấy tháng trước, con trai thứ của Chu gia từ quân ngũ trở về, nói là không được đi lính vì chân bị tật, sau này sẽ về nhà làm ruộng.
Nghe được tin tức này, Trần gia nhất thời thoái thác, con gái nhỏ, đợi nhiều năm như vậy, cũng không muốn phải gả cho một người tàn tật, sau này phải sống khổ sở! Lập tức đến Chu gia, muốn từ hôn, người của Chu gia mặc dù oán hận trong lòng, cảm thấy Trần gia đây là bỏ của chạy lấy người, nhưng cũng không muốn làm trễ nãi con gái nhà người ta, nên cũng gật đầu đồng ý.
Nào biết sau đó chuyện lại phát sinh.
Con trai thứ của Chu gia bây giờ lại rất tốt, hơn nữa lại muốn kết hôn với con gái Hồ gia, bởi vì nghe nói Chu Chí Quân hồi phục rất nhanh, đều là nhờ sự chăm sóc của con gái Hồ gia mấy tháng qua.
Hồ gia lại trọng nam khinh nữ, cuối năm ngoái còn nghe được muốn làm mai với một tên xã hội đen ở trong đại đội bên cạnh, chỉ bởi vì nghe nói người ta sẽ cho một bao hạt giống, chỉ là, con gái Hồ gia lúc đó đột nhiên như biến thành người khác vậy, sau khi Chu Chí Quân về nhà, sống chết nói không phải anh ta thì không lấy chồng, bây giờ hai người cũng tốt hơn, ở bên nhau cũng coi như là một chuyện tốt.
Nhưng điều này lại khiến Trần gia không vui, thậm chí cảm thấy Chu gia là cố ý sắp đặt vì không muốn cưới con gái của bọn họ.
Con gái Trần gia mấy ngày trước còn hẹn Chu Chí Quân ra gặp mặt, cuối cùng cũng không biết chuyện gì, người lại rơi xuống xuống một cái ao sau núi, nếu như Chu Chí Quân đến thì mọi chuyện đã ổn, nhưng chuyện là Chu Chí Quân lại hủy hẹn không đến, ngược lại có một nam thanh niên tri thức đi ngang qua cứu người.
Cô nam quả nữ, lại được cứu từ dưới nước lên, bây giờ tháng năm, quần áo lại mỏng, nói ra cũng không phải chuyện gì tốt đẹp!
Đúng như dự đoán, Trần gia lập tức náo loạn, nhất là người đứng đầu Trần gia, vừa nghĩ tới con gái của mình không chỉ uổng công vì phải chờ đợi mấy năm, bây giờ cũng mất hết thanh danh, còn gì có thể chấp nhận được? Bây giờ mỗi ngày đều lên giọng đứng trước cổng nhà Chu gia chửi mắng.
Muốn cản cũng không cản được.
"Như đâm một ngàn nhát dao! Mau đến xem đi, một gia đình hách dịch, lòng lang dạ sói, con trai không được làm lính, lại hay khi dễ nhà chúng tôi, không một ai đứng ra làm chúng, con gái của chúng tôi, năm nay cũng đã hai mươi hai tuổi, nếu không phải vì chờ tên khốn Chu Chí Quân này, thì cháu ngoại tôi cũng đã biết ngồi!"
"Tốt, bây giờ chê con gái tôi lớn tuổi, liền nghĩ cách muốn bỏ rơi, đây cũng thật giỏi tính toán, vừa quay về liền giả vờ bệnh, chính là lợi dụng lòng tốt của con gái tôi, để cho chính nhà tôi chủ động từ hôn."
"Nhà ai không có con gái? Tất cả mọi người suy nghĩ một chút, ai lại muốn để cho con gái nhà mình sống chung với người tàn phế chứ? Trách tôi sao?"
"Chu gia các người tính toán, chỉ biết ức hiếp người yếu, con gái nhà chúng tôi muốn gặp mặt nó một lần, nó cũng không chịu gặp, đồ lòng lang dạ sói, trên đời này sao lại có cái loại khinh người như thế này? Con gái tôi bây giờ còn chưa tỉnh, đây là muốn lấy mạng của tôi sao!"