Lâm Dư Dư từ trong bao lấy ra một cái màn thầu: "Đương nhiên là thật, tới đây, ăn màn thầu."
Tiểu Ôn Lễ xé màn thầu làm hai, đưa cho Lâm Dư Dư một nửa: "Chị cũng ăn."
Lâm Dư Dư: "Được."
Trở lại nhà họ Lý, Lý Thu Hồng vừa lúc cũng tan tâm, thấy bọn họ tới: "Dư Dư đã trở lại, thím đang chuẩn bị nấu cơm, đúng rồi, trưa nay đại đội chúng ta tới một cậu nam thanh niên tri thức, gọi là Chương Long, nói là em trai của cháu, cháu xem?"
Lâm Dư Dư: "Cháu đã biết, Chương Long là con riêng của cha dượng cháu. Thím, cháu đi nhà của đại đội trưởng xem xem tình huống của Chương Long, thím có thể giúp cháu nấu thêm một phần cơm chiều không?"
Lý Thu Hồng: "Có cái gì mà không được? Con gà rừng cháu bắt hai ngày trước vẫn còn nửa con, thim lại hầm thêm một nồi khoai tây gà rừng, cháu xem vậy có được không?”
Lâm Dư Dư: "Thím cùng Tiểu Ôn Lễ không ăn sao? Đây là cho hai người các ngươi bồi bổ thân thể."
Lý Thu Hồng: "Chúng ta đã ăn một nửa, sức ăn của hai chúng ta không lớn, đâu cần ăn nhiều như vậy a. Châu đi gọi người trước đi, miễn cho chờ lát nữa người ta lại ăn xong cơm chiều."
Lâm Dư Dư: "Ừm, ta đây liền đi."
Lâm Dư Dư đi một chuyến đến nhà đại đội trưởng, biết Chương Long được sắp xếp vào chỗ ở của thanh niên trí thức, cô lại đi đến chỗ ở của thanh niên tri thức.
Người ở trong ký túc xá của thanh niên trí thức đều có mặt đông đủ, mọi người làm việc cả một ngày, lúc này đang chuẩn bị ăn cơm chiều, nhìn thấy Lâm Dư Dư tới, mọi người nhiệt tình chào hỏi: "Dư Dư đã trở lại?"
"Dư Dư ngày mai cô được nghỉ không?"
"Dư Dư cô tới xem em trai của ngươi à?"
Chỉ mới một buổi chiều, mọi người đều biết quan hệ giữa Chương Long và Lâm Dư Dư. Chương Long cũng đang ở bên trong đâu, chuẩn bị cùng mọi người ăn cơm chiều, nhìn thấy Lâm Dư Dư tới, anh còn không có phản ứng lại. Anh chưa gặp qua Lâm Dư Dư, không biết Lâm Dư Dư trông như thế nào, hiện tại nghe được lời nói của mọi người, anh mới biết được vị nữ đồng chí có dáng người nhỏ xinh này là con gái của mẹ kế. Lại nói tiếp, vị này lớn lên rất giống mẹ kế. Vóc dáng tương đối nhỏ nhắn xinh xắn, người cũng có chút gầy, làn da lại rất trắng.
Nguyên chủ lớn lên giống Lưu Á Cầm, cho nên bề ngoài đích xác thật ưa nhìn, hơn nữa người thành phố không giống dân quê, cả ngày bận rộn cày bừa, cho nên làn da của nguyên chủ cũng tương đối trắng trẻo, tuy xuống nông thôn đã được hai tháng, nhưng mùa này không nắng lắm, tự nhiên cũng phơi không đen. Lâm Dư Dư tiếp thu thân thể này đã nhiều ngày, cũng bồi bổ cho thân thể này không sai biệt lắm, cho nên lúc này tinh thần của cô cũng rất tốt.
Chẳng qua, Chương Long không quen biết Lâm Dư Dư, Lâm Dư Dư cũng không có tìm được bộ dáng của Chương Long ở trong trí nhớ của nguyên chủ. Cho nên, Lâm Dư Dư chỉ nói: "Tôi nghe thím Lý nói em trai tôi xuống nông thôn, cho nên lại đây nhìn xem." Cô nhìn về phía các nam thanh niên trí thức, chỉ có duy nhất một tên nhóc là cô không quen biết."Chương Long?" Cô thử dò hỏi. Ngữ khí mang theo không xác định, bất quá người khác nghe không ra.
Chương Long tự nhiên là nghe ra, hắn vội vàng qua đi: "Chị Dư Dư. Chị Dư Dư, ba mẹ có nhờ em mang theo đồ đạc cho chị, đều ở trên giường của em, em đi lấy cho chị."
Lâm Dư Dư mỉm cười nói: "Ừm, được, em đi lấy đồ trước đi, chị ở bên ngoài chờ ngươi, chờ lát nữa em theo chị đi Thím Lý bên kia ăn bữa cơm, chị còn muốn nghe em kể tình huống trong nhà một chút."
Chương Long nghe xong liền thở phào nhẹ nhõm, ngữ khí của chị gái này thật ôn nhu, nhìn qua hẳn là thật dễ ở chung."Được." Đồng thời, trong giọng cô cũng có một loại uy nghiêm cùng đáng tin cậy.
Chương Long từ trong hành lý lấy ra một cái túi, đây là đã được đóng gói tốt, mua cho Lâm Dư Dư, anh xách túi đi ra ngoài: "Chị Dư Dư."