Thập Niên 70: Xuyên Thành Bạn Thân Nữ Chính

Chương 135: Xuyên Thành Bạn Thân Nữ Chính - Chương 135



Lâm Yến nghe xong, vốn dĩ có chút thất vọng bởi Lâm Dư Dư không giúp cô ta, hiện tại thấy Lâm Dư Dư có kiến nghị, cô ta lập tức tò mò: "Cậu có ý gì?"

Lâm Dư Dư: "Đại đội không có trường học, bọn nhỏ nếu muốn đi học phải qua đại đội khác học, mà đường đi học cũng rất xa, thanh niên trí thức các cậu có thể đề nghị đại đội cho mở một trường học, như vậy đối với các cậu hay với bọn nhỏ đều tốt, về chuyện đề nghị như thế nào, thuyết phục đại đội trưởng như thế nào, cậu có thể trao đổi với chị Trân Hà, rốt cuộc thanh niên trí thức cũng có kiến thức phong phú, rất thích hợp làm giáo viên."

Lâm Yến: "Đại đội trưởng sẽ đồng ý sao?"

Lâm Dư Dư: "Có thể hay không thì tớ không biết, nhưng nếu cậu không làm thử, thì nhất định sẽ không có hy vọng."

Lâm Yến: "Vậy được, có cơ hội tớ sẽ tìm chị Trân nói chuyện, nghe ý kiến của chị ấy xem. Nhưng... Dù đại đội trưởng đồng ý, nhưng tớ cũng chưa chắc có thể làm giáo viên."

Lâm Dư Dư: "Cái này phải phụ thuộc vào sự nỗ lực của cậu."

Lâm Yến: "Được, tớ biết rồi, Dư Dư, cảm ơn đề nghị của cậu."

Lâm Dư Dư: "Đừng khách khí, tớ về trước đây."

Lâm Yến: "Được.". Nhìn Lâm Dư Dư rời đi, Lâm Yến thở dài. Gần đây cô ta thật sự là mệt muốn chết. Vốn dĩ Phạm Lan Hoa có thể giúp cô ta làm việc, cô ta sẽ đưa tiền cho Phạm Lan Hoa, tính dựa theo công điểm. Nhưng hiện tại đã bị mẹ của Phạm Lan Hoa biết, mỗi ngày đều trông Phạm Lan Hoa rất kỹ, không cho Phạm Lan Hoa tới làm việc giúp cô ta, cho nên cô ta chỉ có thể tự mình làm việc. Cô ta cũng không biết, tại sao lại như vậy, rõ ràng lúc trước vẫn tốt, nhưng hiện tại, cô ta càng ngày càng thấy không ổn. Nếu cô ta có thể làm giáo viên, vậy thật sự quá tốt rồi, so với việc làm trợ lý của Lâm Dư Dư, đương nhiên cô ta càng muốn làm giáo viên hơn. Không biết vì sao, cô ta thật sự không muốn thua kém Lâm Dư Dư.

Lâm Dư Dư đương nhiên không để ý tới tâm tư của Lâm Yến, cô đề xuất cho Lâm Yến đề nghị với đại đội trưởng mở một trường học, cũng không phải vì muốn cho Lâm Yến làm giáo viên, cho dù hiện tại bọn họ là bạn bè, nhưng cũng chỉ là bạn bè mà thôi, cô cũng không thánh mẫu đến nỗi có thể làm mọi chuyện vì bạn bè. Sở dĩ cô đề xuất bởi vì hai nguyên nhân, nguyên nhân đầu tiên là để có lợi cho thanh niên trí thức. Thanh niên trí thức không phải làm việc cũng là thật, nhưng thanh niên trí thức có bằng cấp cao cũng là sự thật, cho nên nếu thanh niên trí thức có thể làm giáo viên ở đại đội, sẽ vừa có lợi cho thanh niên trí thức, cũng vừa có lợi cho đại đội.

Một nguyên nhân khác đương nhiên là vì Tiểu Ôn Lễ. Tuy trong thân thể này Tiểu Ôn Lễ mới năm tuổi, nhưng thực tế, thằng bé vốn dĩ đã 6 tuổi, hơn nữa đã ở nơi này hai năm, cho nên đã tám tuổi. Cho dù là năm tuổi hay tám tuổi, đều là tuổi cần được đi học, cho nên nếu đại đội có trường học, vậy có thể cho Tiểu Ôn Lễ đi học. Cũng không sợ thằng bé có thành tích không tốt, giáo dục trẻ em vào thời gian sớm cũng rất tốt.

Vì chuyện này sẽ làm đẹp cả đôi đường, cho nên Lâm Dư Dư mới đưa ra đề xuất này với Lâm Yến. Dù kết quả thế nào, Lâm Yến có thể làm giáo viên không, Lâm Dư Dư cũng không quan tâm.

Lâm Yến thuộc phái hành động, là nữ chính của cuốn tiểu thuyết, cô ta vốn dĩ có tính cách hoạt bát, đương nhiên sẽ không phải người trâm tĩnh, ít nói. Cho nên sau khi suy nghĩ cả một buổi tối, hôm sau lúc đi làm, cô ta liền đi tìm Trần Hà, nói với Trần Hà về chuyện mở trường học.

Lâm Yến: "Chị Trân, em thấy đề nghị của Dư Dư rất hay, chúng ta là thanh niên trí thức xuống nông thôn truyền tải tri thức mới là chuyện nên làm, mỗi ngày đều làm việc dưới ruộng, sẽ khiến lãng phí những kiến thức mà chúng ta học tập, chuyện này cũng không giống với ý định xuống nông thôn lúc đầu của chúng ta." Lâm Yến sở dĩ đưa Lâm Dư Dư ra bởi vì cô ta cảm thấy Lâm Dư Dư đã có thanh danh ở đội sản xuất, đưa tên cô ra, hiệu quả sẽ tốt hơn một chút.

Cái gì mà truyền đạt tri thức, chẳng qua là nói dễ nghe hơn một chút. Trần Hà cũng không phải người ngốc, đương nhiên biết tại sao Lâm Yến lại nói chuyện này, thanh niên trí thức mới xuống nông thôn không quen sống cuộc sống khổ cực. Nhưng không thể không nói, kiến nghị mở trường học đúng là rất tốt. Trần Hà nghĩ một chút: "Chúng ta đi tìm đại đội trưởng đề xuất thử xem."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.