Thập Niên 70: Xuyên Thành Bạn Thân Nữ Chính

Chương 140: Xuyên Thành Bạn Thân Nữ Chính - Chương 140



Đại đội trưởng đã bàn bạc với các thư ký, chỉ cần lựa chọn hai thanh niên trí thức làm giáo viên.

"Lâm Dư Dư, có bưu kiện."

Lâm Dư Dư vừa nghe có bưu kiện của cô, vội vàng chạy ra ngoài: "Đây là cái gì vậy?" Cô bất ngờ nhìn đến bưu kiện, một cái thùng lớn.

Người đưa thư: "Tôi cũng không biết."

Lâm Dư Dư: "Tôi sẽ mở ra xem trước ở đây, nhỡ bên trọn có đồ vật xảy ra ngoài ý muốn cũng có cái để giải thích."

Người đưa thư:"Nếu có chuyện gì, cũng có thể là do lúc đối phương gửi có vấn đề gì đó, cũng không thể đổ hết trách nhiệm lên người chúng ta."

Lâm Dư Dư: "Tôi cứ mở ra xem trước, nếu sau có vấn đề gì chúng ta sẽ bàn bạc xem."

Người đưa thư: "Được, cô mở ra xem." Anh ta cũng sợ đồ vật trong thùng có vấn đề, lúc đó người ta sẽ đi khiếu nại anh ta làm hư đồ vật, vậy sẽ rất phiền phức.

Lâm Dư Dư mượn bảo an một cái kéo, sau đó mở cái thùng lớn ra. Sau khi mở ra lại phát hiện bên trong có hai thùng nhỏ, đương nhiên, cái cái thùng cũng không quá nhỏ, chỉ là nhỏ hơn cái thùng lớn bên ngoài một chút. Cô mở chiếc thùng nhỏ ra, sau đó... Là quạt điện. Loại quạt này ở hiện đại cũng có, nhưng hiện đại làm tinh tế hơn một chút.

Người đưa thư: "A, là quạt điện, hiện tại trời nóng, cũng cần một cái quạt điện."

Lâm Dư Dư cười, lại nhìn một thùng nhỏ khác, không cần xem cũng biết, kia chắc chắn cũng là quạt điện. Hơn nữa trên thùng nhỏ kia, còn có một bức thư.

Lâm Dư Dư cũng không mở thùng nhỏ còn lại: "Cảm ơn đồng chí, vất vả rồi." Người phát thư: "Không vất vả, tôi đi đây."

Lâm Dư Dư mang hai cái thùng vê phòng, bởi vì vẫn đang là thời gian đi làm, cho nên cô lập tức vê văn phòng, trên đường liền đọc thư.

"Bác sĩ Lâm

Xin chào! Trời đã nóng, tôi đoán chỗ cô khả năng sẽ không có quạt điện, cho nên tôi gửi hai cái quạt điện tới, hy vọng lúc cô nhận được, quạt điện không bị hỏng.

Ôn Nhị."

Không có lời nào dư thừa, chỉ đơn giản tóm tắt trong một câu. Nhưng, quạt điện tới rất đúng lúc, nhưng tiếc là thôm Phạm gia còn chưa có điện, chiếc quạt điện này không thể dùng. Cho nên, cô nghĩ đến một biện pháp, ban ngày đi làm ở thôn Phạm gia, buổi tối sẽ đến trấn trên.

Nhưng, vẫn phải khen Ôn tiên sinh thật sự rất cẩn thận, quạt điện tới rất đúng lúc, ba tháng này rất nóng, đúng lúc cô thực tập ở sở, mà trong ký túc xá cũng có điện.

Chiếc quạt còn lại, Lâm Dư Dư cũng không đem về thôn Phạm gia, bởi vì thôn Phạm gia vẫn chưa có điện, mang quạt điện về cũng chỉ để đấy rồi bám bụi, hơn nữa Ôn tiên sinh là người thông minh, chắc chắn anh cũng đã tìm hiểu qua, không có khả năng anh không biết tình hình ở thôn Phạm gia, anh gửi hai cái quạt điện cho cô, hơn nữa một cái vẫn dưới danh nghĩa của Ôn Lễ, nhưng có lẽ thực chất là hai cái quạt này đều là cho cô.

Cho dù không phải cho cô, Lâm Dư Dư cũng vẫn có thể dùng. Chờ khi thôn Phạm gia có điện, nếu cần đồ điện, cô sẽ mang về.

Còn cây quạt điện còn lại, Lâm Dư Dư đã có tính toán, cô quyết định mang đến cho Trương Hoành Quốc. Cảm ơn Trương Hoành Quốc đã suy nghĩ cho cô rất chu đáo, mà chiếc quạt điện đó người trong huyện cũng không dễ dàng mua được, Trương Hoành Quốc nhất định cũng muốn. Cho nên sau khi tan làm, Lâm Dư Dư mang một chiếc thùng nhỏ đến nhà Trương Hoành Quốc. Cô không trực tiếp đưa cho Trương Hoành Quốc, đưa cho Trương Hoành Quốc ở sở cũng không tốt lắm, hơn nữa tuy bọn họ là thầy trò, nhưng cũng không tránh khỏi mang tiếng, cho nên cô quyết định đem đồ đến nhà Trương Hoành Quốc, đưa cho Trương sư mẫu. Đưa đồ vật cho sư mẫu, sẽ không bị mọi người chỉ trích.

Người nhà họ Trương đang ăn cơm chiều, thấy Lâm Dư Dư tới, Trương sư mẫu lập tức nói: ˆDư Dư à, mau tới ăn cơm.”

Trương Hoành Quốc có chút bất ngờ, trước khi tan làm đứa nhỏ này cũng không nói sẽ đến đây a.

Lâm Dư Dư: "Cô, không cần, con đã ăn cơm ở nhà rồi.". Nói xong, nàng đưa cái thùng ra ra: "Đây là quạt điện, em mang đến cho mọi người."

Trương Hoành Quốc lắp bắp nói: "Quạt điện?"

Trương Hoành Quốc có hai đứa con trai, đứa lớn là Trương Kiến Trung, đứa bé là Trướng Kiến Hoa, thật ra chữ trung trong tên chính là lấy từ Trung Hoa. Trương Kiến Trung vừa nghe thấy quạt điện liền hưng phấn nói: "Cha, mau mở ra xem, con chưa dùng quạt điện bao giờ."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.