Thập Niên 70: Xuyên Thành Bạn Thân Nữ Chính

Chương 143: Xuyên Thành Bạn Thân Nữ Chính - Chương 143



Cơm chiều của nhà họ Lý cũng không tệ lắm, tuy rằng vẫn là khoai lang, khoai tây sốt tương, nhưng lại thêm một phần dưa chuột xào trứng gà, cảm giác bữa ăn phong phú hơn rất nhiều. Lại nói tiếp, mặc kệ là khoai tây sốt tương hay là dưa chuột xào trứng gà, đều là đê nghị của Lâm Dư Dư. Tựa như ở cái thời đại này, phương pháp nấu nướng đều chỉ là khoai tây luộc, đừng nói là thêm nước tương, chính là muối cũng không dám nêm nhiều. Bất quá trải qua đề nghị của Lâm Dư Dư, mặc kệ là khoai tây sốt tương, hay là dưa chuột xào trứng gà, hương vị quả thật có sự khác biệt rất lớn.

"Dư Dư..." Nhóm người Lâm Dư Dư còn đang ăn cơm, liền nghe được tiếng gọi của Lâm Yến từ ngoài truyên vào.

Lâm Dư Dư nhướng mày: "Tớ ở đây."

Lâm Yến đã vào vào phòng, nhìn thấy mọi người còn đang ăn cơm, cô nói: "Dư Dư, chờ cậu ăn xong, tớ nói cho cậu nghe việc này."

Lâm Dư Dư: "Được nha, cậu chờ tớ một lát, ngôi bên cạnh đợi một chút."

Lâm Yến: "Ừ"

Lúc vừa ngồi xuống, Lâm Yến nhìn nhìn đồ ăn trên bàn cơm, kỳ thật đều là những món ăn thông thường, cô ở nhà Phạm Hồng Hoa gia cũng ăn mấy món này, cơ hồ mỗi ngày đều ăn một quả trứng gà, nhưng vẫn luôn có cảm giác, đồ ăn cô ăn không ngon bằng đồ ăn của nhà họ Lý. Nhìn khoai tây sốt tương được nướng đến đỏ sậm, còn có dĩa trứng gà xào với dưa chuột này, cảm thấy hương vị hẳn là vô cùng ngon miệng.

Lâm Yến liếm liếm môi, cô cảm thấy tối nay mình còn chưa có ăn no, bụng có hơi đói."Dư Dư, cái khoai tây này màu hồng hồng, làm sao được như vậy thế? Liếc nhìn qua trông thật ngon miệng."

Lý Thu Hồng khựng lại, câu nói này kỳ thật cũng làm cho người ta không biết nên tiếp lời như thế nào nữa. Trong lúc nhà người khác đang ăn cơm, lại khen đồ ăn nhà người ta ngon miệng, cái này để cho người ta làm sao đáp lời đây? Ở dưới tình huống bình thường, nhà người ta khẳng định muốn hỏi, ngươi cũng tới ăn thử một chút. Nhưng ở cái niên đại này, bất kỳ nhà nào cũng không muốn để cho người khác ăn đồ ăn của nhà mình. Bất quá, người Lâm Yến hỏi không phải là bà, cho nên Lý Thu Hồng cũng không đáp lời. Hơn nữa, bà nhớ rõ quan hệ giữa Lâm Dư Dư và Lâm Yến cũng không tệ lắm, cho nên bà càng sẽ không mở miệng.

Lâm Dư Dư nói: "Cái này rất đơn giản, đổ một ít nước tương, cho thêm chút nước, sau đó cắt khoai tây thành từng khối nhỏ, bỏ vào nồi nấu, nấu đến khi sắp cạn nước là được, khoai tây cắt khối ăn cũng vô cùng ngon miệng."

Lâm Yến: "Phải không? Nhìn qua liên thấy ăn rất ngon." Cô thật sự cảm thấy ăn rất ngon, nhưng thật ra không có ý muốn ăn.

Đương nhiên, Lâm Dư Dư cũng không hỏi. Bởi vì nếu cho Lâm Yến ăn, đó chính là lấy từ trong khẩu phần ăn của cô, bản thân cô còn ăn chưa đủ đâu.

Lâm Dư Dư mau chóng ăn xong: "Yến Tử, tớ ăn xong rồi, cậu muốn nói gì với tớ a?

Lâm Yến: "Chúng ta đi ra ngoài nói đi."

Lâm Dư Dư: "Được."

Bước ra nhà họ Lý, Lâm Yến cũng không có lập tức mở miệng nói, hai người đi hướng về phía đồng ruộng, bởi vì hiện đang là giờ cơm, nên dọc theo đường đi không đụng tới người nào.

Lâm Yến: "Dư Dư, kỳ thực tập của cậu thế nào? Có phải sắp trở về hay không? Về sau trở lại đại đội, cậu chính là bác sĩ, thật tốt quá. Làm bác sĩ thì không cần mỗi ngày xuống ruộng cày cấy, quá là nhẹ nhàng thoải mái."

Lâm Dư Dư: "..." Lời này cô nên đáp lại như thế nào?"Nếu không cậu cũng làm bác sĩ đi?" Lâm Yến: "Tớ có được hay không? Không không không, tớ không được, tớ không hiểu mấy cái này."

Lâm Dư Dư: "Không hiểu thì có thể học a, tớ đã học rất nhiều năm, mới có cơ hội làm nhân viên y tế. Giống như ngươi nói, làm nhân viên y tế không cần phải xuống ruộng, cho nên vì phần công tác này, vất vả đi học cũng đáng giá. Chẳng lẽ cậu không muốn vì có thể trở thành nhân viên y tế, vì công việc nhẹ nhàng mà trả giá chút nỗ lực sao?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.