Lâm Dư Dư cũng không để ý cô ta, tiếp tục nói chuyện với Tiểu Ôn Lễ, dạy thằng bé viết chữ. Rất nhanh đã đến trưa, Lâm Dư Dư liền đi nấu cơm. Hôm nay làm canh cá, đồ nướng, canh cá với bí đao, hương vị rất tươi ngon, đồ nướng là nước tương rau xanh, cô có vườn, nhà họ Lý cũng có vườn, cho nên nhà bọn họ lúc nào cũng có rau ăn. Người bình thường sẽ không có nhiều nước tương như vậy để nướng khoai tây, nướng rau xanh linh tinh,.. nhưng lúc Lâm Dư Dư đi vào huyện để đổi thịt, có thể đổi phiếu nước tương, đặc biệt là Thôi Mẫn ở Cung Tiêu Xã, cho nên phiếu nước tương cũng không thành vấn đề.
Đương nhiên bởi vì trong nhà có rau dưa đủ ăn, cho nên có lúc Lâm Dư Dư đi trao đổi thịt, cũng có khi sẽ mang một chút rau dưa cho bác gái Lý và Thôi Mẫn. Cô cũng không phát triển khách hàng, chỉ có hai gia đình bác gái Lý và Thôi Mẫn, đã là khách hàng, cũng dần trở thành giống như đến như bạn bè chơi, sau hai tháng, quan hệ cũng dần tốt hơn.
"Chị..." Sau giờ làm việc, Chương Long liền tới, bây giờ cậu ta không chỉ tới cuối tuân, mà ngày thường cũng ăn cơm ở nhà họ Lý. Lương thực là của mình, đồ ăn tất cả đều là của Lâm Dư Dư, đương nhiên, cậu ta cũng sẽ đi Cung Tiêu Xã mua đồ mang đến Lý gia, rốt cuộc lúc cậu xuống nông thôn, Chương Nam cũng cho cậu ta một chút tiền phòng thân, còn có mấy phiếu khác."Chị, hôm nay trong nhà gửi thư, còn gửi cả bưu kiện." Cậu ta xuống nông thôn hơn một tháng, nhận được rất nhiều bưu kiện trong nhà gửi, mẹ em đem bưu kiện gửi cho chị gửi cùng với bưu kiện của em.
Lý Thu Hồng: "Tiểu tử nhận được bưu kiện trong nhà chắc rất vui."
Chương Long cười cười, đã thông minh lại còn rất trung thực.
Lý Thu Hồng lắc đầu cười, bà có ấn tượng rất tốt với Chương Long, tiểu tử này chăm chỉ, còn thường xuyên dùng thời gian rảnh đi nhặt củi, còn có thể giúp đỡ gánh nước, cắt cỏ, không thể không nói, có cậu ta ở đây, công việc của bà cũng nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
Lâm Dư Dư nhận lấy bưu kiện của mình, mở ra: "Đây là cái gì?" Cái này nhìn giống thắt lưng lại không phải thắt lưng, đồ vật này dùng làm gì?
Lý Thu Hồng vừa thấy: "A nha con gái a..." Bà vội vàng cất đồ vật, sau đó nói nhỏ bên tai Lâm Dư Dư: "Đây là đồ mang lúc kinh nguyệt tới, con chưa có kinh nguyệt nên có lẽ không biết."
Lâm Dư Dư: "... Thân thể này của cô còn chưa tới kinh nguyệt, cho nên cô thật sự không biết kinh nguyệt đến sẽ dùng cái này, bởi vì trong trí nhớ của nguyên chủ không có chuyện về kinh nguyệt. Lâm Dư Dư giả vờ trấn định nói: "Con sẽ xem xét cẩn thận.". Đời trước, cô 14 tuổi đã có kinh nguyệt, ở niên đại kua dinh dưỡng của con người tương đối tốt, cho nên con gái lần đầu tới kinh nguyệt cũng khá sớm, đều tâm 13,14 tuổi đã có, nhưng ở niên đại này con người dường như không hấp thụ được nhiều dinh dưỡng, cho nên lân đầu kinh nguyệt tới chậm cũng là điều bình thường.
Chương Long chớp chớp mắt, cũng không biết đây là thứ gì, tên nhóc này chưa bao giờ làm việc nhà, cũng không phải giặt quần áo, cho nên đương nhiên sẽ không biết tới mấy đồ này của phụ nữ.
Tiếp theo, Lâm Dư Dư lại lấy ra mấy đồ vật khác, có bột mì và đường đỏ, số lượng ít, nhưng rất chu đáo. Đại khái cũng chỉ có mẹ mới có thể nghĩ đến những thứ này. Tiếp theo là thư của Lưu Á Cầm, nói những điều Lâm Dư Dư cần chú ý khi tới kinh nguyệt, còn gửi 5 đồng. Mỗi hai tháng đều gửi cho con gái 5 đồng, cho dù con gái có tiền lương, nhưng ở bên ngoài, có nhiều tiền một chút để phòng thân luôn tốt hơn.
Sau cơm trưa, Lâm Dư Dư lên núi đi dạo, cô một mình đi vào trong núi sâu, ở niên đại hòa bình này, di năng thực vật hệ sơ cấp cũng đủ để cô đối phó với những nguy hiểm trên núi. Gà rừng, thỏ hoang thì không cần phải nói, cho dù có lợn rừng cô cũng không sợ, mà hổ thì vùng này cũng không có. Lâm Dư Dư lần này đi vào sâu trong núi hơn lần trước, cô cũng không phải muốn tìm mấy con vật hoang, mà muốn đi dò đường, kết quả lại tìm thấy kinh hỷ ngoài ý muốn, tìm được một loại quả dại.