Một tiếng sau, Trương Hoành Quốc mừng rỡ như điên, ông cảm thấy mình thu nhận được một học sinh thiên tài. Lúc này chỉ mới ba ngày ngắn ngủn, tuy rằng lúc trước cô tự học, nhưng tốc độ học tập của cô cũng quá nhanh đi? Hơn nữa đối với việc phân tích phán đoán triệu chứng bệnh, xử lý phối thuốc đều phi thường đúng, cho dù có sơ sót vài chỗ, nhưng cũng không ảnh hưởng gì đến người bệnh. Đương nhiên, nếu có thể cẩn thận thêm một chút, tỉ mỉ thêm một chút, vậy thì càng tốt.
Trương Hoành Quốc bổ sung thêm vài điểm cần chú yêu vào câu trả lời của cô trả lời, chỉ ra chỗ thiếu sót, sau đó nói: "Em rất có thiên phú, nếu có thể được học tập trong nền giáo dục chính quy thì tốt rồi." Đáng tiếc thi đại học đã bị đình chỉ, bằng không tốt nghiệp cao trung liên có thể tham gia thi đại học, thi vào trường y, không nói đến tiền đồ vô lượng, ít nhất có thể phát huy ra tài năng của cô. Nghĩ đến đây, Trương Hoành Quốc nói,"Sau này khi đến giờ tan tâm, em về trễ thêm một tiếng đi, thầy sẽ bổ túc thêm cho em." Trương Hoành Quốc nảy sinh lòng yêu quý, Hai tháng sau đi vào huyện, cố gắng biểu hiện cho thật tốt."
Lâm Dư Dư sửng sốt, cô không nghĩ tới Trương Hoành Quốc bổ túc cho cô, hốc mắt lập tức ửng đỏ. Sự quan tâm này, từ sau khi người nhà qua đời, cô cũng không còn được thể nghiệm nữa. Cô cúi đầu: "Cảm ơn thầy." Thanh âm hơi chút nghẹn ngào.
Trương Hoành Quốc cười nói: "Nhà thây không có con gái, khó được một người học trò thích học y, hơn nữa hiện tại đã không còn tổ chức thi đại học, hai sư đệ của em phỏng chừng cũng sẽ không đi con đường này, cho nên khi phát hiện được một hạt giống tốt như ngươi thế này, đương nhiên là không thể bỏ lỡ."
Nói như vậy, là để cho Lâm Dư Dư biết, Trương Hoành Quốc không muốn làm cô có gánh nặng tâm lý."Cảm ơn thầy, em sẽ không làm thầy thất vọng."
Trương Hoành Quốc gật gật đầu: "Vậy bắt đầu từ ngày mai đi, hôm nay thây cũng phải trở về nói với vợ thây một tiếng, miễn cho tới giờ cơm rồi thây còn chưa vê nhà, bà ấy lại suy nghĩ nhiều."
Thông qua cuộc khảo nghiệm vào buổi sáng, Trương Hoành Quốc không hề luôn yêu cầu Lâm Dư Dư xem bút ký, vừa vặn hôm nay có ca phẫu thuật của một bác sĩ khác, ông liền dẫn Lâm Dư Dư vào phòng giải phẫu, xem bác sĩ tiến hành giải phẫu như thế nào. Đương nhiên, ông không yêu cầu Lâm Dư Dư cầm dao, rốt cuộc Lâm Dư Dư còn không có học qua, cầm dao quá nguy hiểm, cơ thể con người vô cùng phức tạp. Ông dẫn Lâm Dư Dư vào phòng giải phẫu, là vì muốn cho cô trông thấy việc đời, bất quá có ông ở đây, cũng sẽ không để cho Lâm Dư Dư ảnh hưởng đến người khác.
Trương Hoành Quốc: "Chờ lát nữa bác sĩ Lữ có một ca tiểu phẫu, thầy dẫn em vào xem, bất quá em không thể tạo ra bất luận điều gì ngoài ý muốn. Em hẳn là không sợ máu đi? Nếu sợ máu cũng không thể làm nhân viên y tế. Có lá gan này sao? Nếu không thầy sẽ không dẫn em đi."
Lâm Dư Dư: "Có."
Trương Hoành Quốc thực vừa lòng, hắn nhìn thời gian: "Còn mười phút, em đi chuẩn bị tâm lý đi, đừng khẩn trương."
Lâm Dư Dư: "Sẽ không, em sẽ chuẩn bị tâm lý thật tốt." Còn có mười phút, Lâm Dư Dư sửa sang lại đầu óc một chút, lại đi phòng vệ sinh, sau đó rửa sạch tay. Chờ lúc ra tới, nhìn đến Trương Mân cũng tới phòng vệ sinh.
Trương Mân trước mở miệng chào hỏi: "Dư Dư."
Lâm Dư Dư: "Tôi đây."
Trương Mân: "Mới sáng sớm cô bận rộn gì vậy? Chờ lát nữa bác sĩ Lữ muốn tiễn hành một ca tiểu phẫu, tôi liền tự đọc sách."
Lâm Dư Dư: "... Tâm tình có chút phức tạp, cô cũng không thể nói thây cô dẫn cô đi xem bác sĩ Lữ giải phẫu đi? Nhưng cũng không thể nói dối được, loại nói dối này lập tức sẽ bị vạch trần. Cho nên cô liền nói thẳng;Lát nữa tôi đi xem giải phẫu, bác sĩ Trương dẫn tôi đi, chính là ca tiểu phẫu của bác sĩ Lữ”