Thập Niên 70: Xuyên Thành Con Gái Cưng Của Nữ Chủ

Chương 34: 34: Đào Rau Dại Có Bất Ngờ 3





Tiểu Đường Đường xong việc, Tiểu Lang cũng tỉnh, cậu bé cũng tự mình cầm quần lót đi nhà xí.Căn nhà này thật sự không có gì, căn bản không cần mệt lòng dọn dẹp.

Đường Diệu giấu “Tài sản” lớn nhất là hai gà và một con thỏ đi, lúc này mới mang theo hai bé con ra ngoài, cô nói: “Mẹ dẫn các con đi hái rau dại nhé.”Tuy vẫn còn có “Bệnh”, nhưng Đường Diệu cảm thấy mình đi hái rau dại không phải chuyện quá ảnh hưởng.


Cô cũng biết Khương Thành nói đúng, người đang nhìn nhà mình chằm chặp rất nhiều, chắc chắn không dễ lên núi, cô ôm hai nhóc vào nhà lão khờ, kêu: “Tiểu Ngư, đi đào đồ ăn không?”Tiểu Ngư nghe thấy giọng nói này liền bịch bịch chạy ngoài, nhanh chóng nói: “Đi ạ!”Mấy hôm nay Tiểu Đường Đường ở nhà, chỉ có một mình cô bé đi, cô bé nhỏ giọng nói: “Có lần chúng cháu đến Tây Sơn đào bị rất nhiều người thấy, mọi người đều gọi nhau qua đó rồi.”“Chúng ta đi đâu mới được đây?”Tiểu Đường Đường lập tức chỉ chỉ tay: “Rừng cây dương!”Sau đó nơn nớt nói: “Chị Tiểu Ngư nói mọi người đều đến Tây Sơn, vậy chúng ta đi rừng cây dương.”Đường Diệu cầm thêm rổ trong nhà, một tay ôm nhóc con, nói: “Đúng là đứa bé lanh lợi mà, được, vậy chúng ta đến rừng cây dương.”“Con tự đi!” Tiểu Đường Đường vặn vặn mông nhỏ, Đường Diệu cười thả nhóc con xuống.

Tiểu Đường Đường một tay nắm tay Tiểu Lang, một tay nắm tay Tiểu Ngư, nói: “Đi thôi nào!”Đường Diệu dẫn theo ba nhóc con cùng đi về phía rừng cây dương, trên đường gặp được mấy bà thím, có người lập tức chào hỏi mấy câu với Đường Diệu: “Này vợ thằng ba? Sao đi qua chỗ này thế?”Đường Diệu ôn nhu cười, nói: “Cháu dẫn mấy đứa nhóc đến rừng cây dương đào đồ ăn.”Nghe thấy có người cười cười, không nói gì thêm.

Đường Diệu cũng không dừng lại, trực tiếp ựm ừ vài câu liền tiếp tục đi về phía trước, không muốn chậm trễ một giây.Rau cỏ bên rừng cây dương không nhiều lắm, tuy diện tích bên này không nhỏ, nhưng lại không nguy hiểm chết người như bên Tây Sơn.

Người bình thường đều không để trẻ con qua đó, cho nên chẳng phải mọi người đều hái đây cho cạn kiệt à?Con cừu bao lớn chứ, chỉ cần rút được lông thì sớm muộn gì cũng thành trọc lóc.Nhưng mấy ngày hôm trước bọn con nít nhìn thấy Tiểu Ngư và Tiểu Đường Đường có thu hoạch, về nhà cũng đòi người lớn nằng nạc.

Nghĩ đến chuyện nhiều năm rồi không có thú dữ gì xuống núi, cũng có mấy nhà cho bọn trẻ qua đó thử.


Mọi người đi qua đi lại, mấy hôm nay gần như đều kéo nhau sang bên kia.Còn bên này chỉ có bốn năm người phụ nữ nhát gan thôi.“Mọi người chia nhau đào đi!” Tuy Tiểu Ngư đi theo thím ba, nhưng vẫn theo thói quen nói một câu.

Nói xong, mặt cô bé hơi đỏ lên, lén nhfin thím ba một cái, thấy cô không hề hiện lên vẻ không vui mới thở phảo nhẹ nhõm một cái, cuối cùng cũng yên lòng.Đường Diệu: “Mấy đứa đừng đi quá xa, có việc cứ gọi mẹ nhé.”“Dạ!” Mấy nhóc con đồng loạt trả lời, giọng nói thanh thúy.Tiểu Đường Đường xách xẻng gỗ nhỏ do ông nội nhà mình làm, vô cùng hùng dũng, khí phách ngang ngược một mình tự đi, sau đó ngồi xổm xuống bắt đầu công việc!Đường Diệu nhìn thoáng qua con lại, lại nhìn Tiểu Lang và Tiểu Ngư nghiêm túc đã bắt đầu vào việc, cô chợt nở nụ cười.

Rau dại bên này không có nhiều, nhưng cũng không phải không có, hơn nữa mấy hôm nay lại không ai đào nên bây giờ cũng có chút thu hoạch.Tiểu Đường Đường vừa làm việc vừa nhìn xung quanh, đào được một cây liền tìm cây thứ hai.Khoan hẵng nói, dù rất nhanh nhưng … “Cách!”Không chú ý nhìn, kết quả xẻng gỗ nhỏ đào phải cục đá!Tiểu Đường Đường ui một chút, nhặt hòn đá nhỏ vứt đi.


Xong việc lại cúi đầu tiếp tục đào đồ ăn, lần này phải nghiêm túc, xông lên nào!Đường Diệu đào rau dại ngay sau lưng Tiểu Đường Đường, thấy con gái mình hình như đào phải hòn đá, lúc này cô đột nhiên bật cười.

Chợt thấy bé con ném hòn quá nhỏ kia đi, lăn lốc mấy vòng rồi dừng bên chân cô.Đường Diệu cười cười nhặt lên định ném xa hơn một chút, lúc này đột nhiên sửng sốt, dùng sức xoa xoa cục đá, kích động suýt nữa kêu ra tiếng!.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.