Thập Niên 70 - Xuyên Thành Nữ Phụ Bị Từ Hôn

Chương 32: 32: Bà Mối Lưu




Lúc trước anh không muốn cùng Thủy Đào cột vào cùng nhau, hệ thống lại nói, dây tơ hồng của anh cùng Thủy Đào chém cũng không đứt.

Hiện tại khi anh cam tâm tình nguyện, lại thay đổi nói là nếu công lược không thành công thì nhân duyên hai người sẽ càng ngày càng yếu, cảm tình mà nó tưởng là muốn nói như thế nào thì nói à?Tiểu Hồng vội bổ cứu nói: “Nhưng mà ta cảm thấy vấn đề của ngài không lớn, chỉ cần thành tâm, Thủy Đào nhất định sẽ thích ngài.

”Giang Ngọc Sơn cũng cảm thấy vấn đề của mình không lớn, nhưng động tác của Tả Lệ Bình vẫn làm anh chấn kinh rồi.

Nguyên bản cho rằng Tiểu Hồng bên này không có hạn chế thời gian, có thể chậm rãi bắt được tình cảm của Thủy Đào, nào biết mẹ vợ tương lai lại gấp không chờ nổi, Giang Ngọc Sơn cảm thấy tốc độ của mình vẫn nên nhanh thêm chút, thu phục bà xã trước, sau đó mới đến thu phục mẹ vợ.

Giang Ngọc Sơn vì tiến triển quan hệ của hai người gấp đến độ vò đầu bứt tai, tình huống Thủy Đào bên này lại cùng anh suy đoán không quá giống nhau.

Thím Lưu thật là tới làm mai, nhưng đối tượng lại không phải Thủy Đào, mà là anh hai Thủy Học Dân của cô.

Thủy Học Dân cùng Thủy Đào cùng một ngày sinh ra, hai anh em đều đến tuổi bàn chuyện cưới hỏi rồi.


Mấy năm nay, Tả Lệ Bình vì hôn sự của thằng hai đúng là tốn hết cả tâm tư.

Thủy Học Dân so với đám đàn ông độc thân trong thôn xem như là người xuất sắc, ngoại hình cao lớn anh tuấn, trừ bỏ tính tình tương đối nóng nảy ra, cũng không có khuyết điểm gì làm người khác chướng mắt.

Ba là đại đội trưởng, điều kiện gia đình tự nhiên không kém, thanh danh của mẹ anh bên ngoài cũng rất tốt, người một nhà tốt tốt đẹp đẹp, đoàn kết mười phần.

Trong thôn nhà nào có con gái chưa lập gia đình, đều mong được kết thông gia với nhà họ Thủy.

Đáng lẽ Tả Lệ Bình không cần phải nhọc lòng hôn sự của Thủy Học Dân, nhưng người này trong đầu cứ như là thiếu mất mấy sợi dây thần kinh vậy, đắc tội hết mấy cô gái do bà mối giới thiệu cho, cho nên sau này cũng không có cô gái nào nguyện ý cùng anh tìm hiểu.

Thủy Học Dân thì được thanh nhàn rồi, nhưng khổ lại là người làm mẹ như Tả Lệ Bình bà.

Trong khoảng thời gian này bởi vì chuyện hủy hôn của Thủy Đào, Tả Lệ Bình đem trọng tâm chú ý dồn hết lên người Thủy Đào, chuyện hôn sự của con trai thứ cũng bị gác lại ở một bên.

Thím Lưu có biệt danh là Lưu Xảo Chủy, chỉ cần là do bà mai mối, không có lần nào là không thành, giờ bà ấy lại chủ động đến cửa nói mình muốn làm mai cho Thủy Học Dân, Tả Lệ Bình tự nhiên cao hứng.

Nguyên bản hai người vẫn đang trò chuyện về Thủy Học Dân, Tả Lệ Bình thuận miệng nói ra một chút việc Thủy Đào đã cùng Giang Tuấn Hiền lui hôn, khen Thủy Đào hai câu xong, lại hùng hùng hổ hổ chửi bới Giang Tuấn Hiền hai câu.

Đều là nhân tinh, Lưu Xảo Chủy sao có thể không biết là có ý tứ gì chứ, vỗ vỗ tay Tả Lệ Bình nói: “Em gái à, yên tâm đi, chuyện Thủy Đào nhà em cứ giao hết cho chị, bảo đảm sẽ tìm được rể tốt gấp mười gấp trăm lần so với tiểu tử nhà họ Giang.

"Lưu Xảo Chủy nhận thức nhiều người, trên tay đang có sẵn mấy mối đều là nam thanh niên ưu tú.

Hai người ăn nhịp với nhau, Tả Lệ Bình vội vàng mang theo Thủy Đào cùng Lưu Xảo Chủy về nhà, chuẩn bị đem nhân sinh đại sự của hai anh em đều định ra tới.


Dọc đường đi, nghe được Lưu Xảo Chủy cùng Tả Lệ Bình khen khen thổi phồng, Thủy Đào nhấp môi, nhưng không có xen vào.

Nhìn biểu tình trên mặt, xem ra là không mấy vui vẻ.

Cô vẫn luôn biết tâm sự trong lòng mẹ mình, chẳng sợ chuyện hủy hôn là do Thủy gia chủ động, nhưng Tả Lệ Bình vẫn còn canh cánh trong lòng những sự tình do Giang Tuấn Hiền làm ra.

Làm người sao, không hấp màn thầu cũng phải tranh khẩu khí, Tả Lệ Bình cảm thấy con gái xinh đẹp của mình nên tìm được người tốt hơn gấp trăm lần Giang Tuấn Hiền.

Cũng làm mấy người khua môi múa mép ở trong thôn nhìn xem, con gái của bà trời sinh chính là kim phượng hoàng, không có Giang Tuấn Hiền, thì còn có Lý Tuấn Hiền, Vương Tuấn Hiền…Tất cả suy nghĩ của bà, Thủy Đào đều hiểu, cũng có thể lý giải, nhưng cô lại không thích.

Thủy Đào nghĩ đại khái là bởi vì ngày thường khi mẹ nhắc tới những việc này, cô không có biểu đạt rõ ràng ý tứ của mình, làm bà cho rằng cô không có ý kiến gì, nên mới gấp gáp tìm thím Lưu làm mai cho cô.

Đối mặt với hai người đang nói nói cười cười, Thủy Đào đột nhiên dừng bước chân.

“Mẹ, mẹ cùng thím Lưu vẫn là tìm đối tượng cho anh hai trước đi ạ, chuyện của con thì để chờ thêm một thời gian nữa, hiện tại con không muốn suy xét đến những việc này.

”Lưu Xảo Chủy cười tủm tỉm nói: “Ai, chỉ là gặp mặt qua thôi cháu, cũng không phải là muốn cháu tìm đối tượng rồi kết hôn luôn đâu mà.


”Tả Lệ Bình gật đầu phụ họa: “Thím Lưu của con nói đúng đó, nếu là có đối tượng tốt, ta cứ tiếp xúc trước xem thế nào, có mẹ ở đây, sẽ không để con chịu thiệt đâu.

”Thủy Đào liếc mắt nhìn Tả Lệ Bình một cái, nói lại: “Con không muốn đi xem mặt.

”Nếu là ngày thường, Tả Lệ Bình nhất định là có thể nhận ra được cảm xúc của Thủy Đào, nhưng lúc này, bà đang cùng Lưu Xảo Chủy nói chuyện vui vẻ, lực chú ý tất cả đều đặt vào những người mà Lưu Xảo Chủy đang nói đến, cho nên không có kịp thời nhận ra Thủy Đào không cao hứng.

Thủy Đào nhíu mày, sắc mặt cũng trầm trầm.

---------------------------------------------------------------------*Xảo chủy: khéo mồm, khéo miệng*Câu tục ngữ: “Bán lúa mạch mua nồi hấp, không hấp màn thầu cũng phải tranh khẩu khí”: nghĩa là làm người phải có khí phách, tham vọng, nhất định phải vươn lên, không chịu thua kém.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.