Kiều nữ nhà giàu Giang Noãn bất ngờ phát hiện mình đã xuyên vào một cuốn tiểu thuyết tên là «Trọng sinh chi quân tẩu nghịch tập ký», hơn nữa còn là nữ phụ pháo hôi trong sách, nữ phụ này bởi vì thích nam chính mà bị nữ chính trọng sinh tính kế gả cho tên du côn trong thôn, không bao lâu sau liền bị tên du côn kia đánh đập đến chết đi sống lại.
Việc xuyên sách đã trở thành sự thật không thể thay đổi, Giang Noãn vì để tránh rơi vào kết cục của nữ phụ trong sách, chỉ có thể tránh né nữ chính trong sách, không muốn trêu chọc, tránh cho bị hào quang của nữ chính ảnh hưởng, ai có thể nghĩ tới cô vẫn trêu chọc phải, hazz... trêu chọc thì trêu chọc đi, dù sao cô cũng không sợ, huống chi cô còn có một chỗ dựa mạnh mẽ...
Hứa Yến chẳng qua là được ông cụ trong nhà nhắc nhở khi nào rảnh thì chăm sóc cô nhóc hàng xóm chưa từng gặp mặt vì cãi nhau với người nhà mà tức giận bỏ xuống nông thôn kia, Hứa Yến làm việc theo lẽ công bằng, lúc đi làm việc ở trong thôn liền thuận tiện ghé thăm cô một chút, nói với thôn trưởng một tiếng liền không muốn xen vào nữa, không nghĩ tới bị vả mặt bôm bốp, chỉ cần anh không làm gì thì liền chạy tới thôn thăm cô nhóc mà mình luôn nhung nhớ.
Vị đoàn trưởng vốn bị quân lính trong quân doanh gọi là "Diêm Vương Mặt Lạnh", lạnh lùng vô tình, chỉ biết giáo huấn bọn họ giống như cháu trai, không nghĩ tới một ngày nào đó, có người nhìn thấy anh đang thận trọng ôm cô gái đang nũng nịu vào lòng, dịu dàng dỗ dành.
Một gã đàn ông sắt thép dịu dàng kia, một màn đầy tình ý kia, khiến một đám binh lính nhìn mà than thở!
Giang Noãn: "Người đàn ông lạnh lùng cấm dục, không gần nữ sắc đâu? Rõ ràng là đại móng heo!".
Bình luận truyện