Thập Niên 70: Xuyên Thành Nữ Thanh Niên Trí Thức

Chương 114: Xuyên Thành Nữ Thanh Niên Trí Thức - Chương 114



Giang Noãn đi làm vào sáng sớm, trong thời gian này cô chế biến trái cây trong không gian thành trái cây khô rồi chia cho Lý Nguyên Nguyên và Trang Nghiên.

Chia cho Lý Nguyên Nguyên một phần nhiều hơn, Giang Noãn giải thích: "Phần này là cho chị dâu của cậu."

Lý Nguyên Nguyên nhoẻn miệng cười nói: "Oa! Noãn Noãn, cậu thật là tốt! Không hổ danh là chị em tốt của tớ, tớ cảm ơn cậu thay chị dâu tớ nhé, chắc chắn chị dâu mình sẽ rất vui!"

"Anh trai tớ ngồi xổm ở chợ đen mà không mua được rau củ quả chất lượng như cậu mua, chị dâu tớ bị ốm nghén nặng lắm. Tớ đã lấy trái cây sấy khô lần trước cậu cho tớ mang về cho chị dâu ăn, sau khi ăn xong khẩu vị của chị dâu tớ đã được cải thiện!"

"Noãn Noãn à, cậu đúng là phúc tinh của chị dâu tớ! Chị dâu tớ còn bảo chờ chị ấy sinh xong và bé con được đầy tháng thì nhất định phải mời cậu tới! Chị ấy muốn cảm ơn cậu!"

Giang Noãn xua tay: "Cảm ơn thì không cần đâu, làm tớ ngại quá đấy, tớ có làm gì đâu mà. Chờ em bé tròn tháng tớ và Nghiên Nghiên nhất định sẽ đến, đến xin vía!"

Lý Nguyên Nguyên trêu đùa: "Yo, xin vía hả? Cậu nóng lòng muốn kết hôn với anh quân nhân của mình đến thế à? Sinh cho anh ấy một bé con?"

Trang Nghiên cũng có biểu cảm trêu đùa tương tự.

Giang Noãn nhìn hai người họ bày ra dáng vẻ xem náo nhiệt mà nhìn mình.

Uổng công cô thương hai người bọn họ!

Hai con nhóc này thích trêu chọc khiến cô đỏ mặt, cô sẽ không để bọn họ được như ý!

Cô chớp chớp mắt, giả bộ nói: "Ôi, tớ quên mất xin vía phải để cho hai cậu xin trước mới đúng, hai cậu phải cố mà xin vía đấy, sớm ngày tìm được người yêu nhé. Ui trời, thật ngại quá, tớ có bạn trai rồi!"

Khóe miệng Lý Nguyên Nguyên và Trang Nghiên lập tức đông cứng lại!

Con bé đáng ghét này!

Hà Văn Khiết giả vờ đi ngang qua, liếc xéo về phía bọn họ đang cười, “xí” một tiếng.

Tại bàn làm việc bên trong, Dư Đan yên lặng nghe lời bọn Giang Noãn nói chuyện. Nghe được lời Lý Nguyên Nguyên trêu chọc Giang Noãn, cô ta lập tức căng thẳng, hai tay vặn chặt vạt áo, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm Giang Noãn, như muốn xé nát cô ra thành từng mảnh.

...

Sau khi trêu đùa một lúc trong giờ giải lao, Giang Noãn quay lại làm việc và bắt đầu làm việc.

Trong khoảng thời gian này cô luôn cảm thấy có ánh mắt âm u lạnh lùng nào đó giống như rắn độc đang nhìn mình chằm chằm.

Giang Noãn cau mày nhìn sang hướng đó, bắt gặp ánh mắt u ám của Dư Đan, cô sững sờ một hồi.

Nguyên nhân là bởi vì dáng vẻ lơ đễnh, uể oải của Dư Đan ngày hôm nay quá khác với hình ảnh hoàn hảo của bông sen trắng dịu dàng và lương thiện hàng ngày của cô ta.

Đôi má vốn đã gầy của cô ta hóp lại, khuôn mặt tái nhợt và u ám, già nua và hốc hác hơn nhiều. Nhìn chằm chằm vào cô không chớp mắt, giống như trong phim kinh dị vậy.

Giang Noãn biết tại sao, nhưng không ngờ là nghiêm trọng hơn cô tưởng rất nhiều, e rằng người phụ nữ này sắp phát điên rồi.

Cô cũng trừng mắt đáp trả cô ta, tỉnh lại đi! Một vừa hai phải thôi!

Dư Đan cảm thấy ánh mắt này của Giang Noãn là đang khiêu khích mình, cô ta nhìn về phía sau đầu Giang Noãn. Không biết cô ta nghĩ tới cái gì, đột nhiên lộ ra một nụ cười thần bí và kỳ quái.

...

Ngày hôm qua Dư Đan được Triệu Lị Lị đưa về liền trốn trong phòng suốt, nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ suốt mấy tiếng đồng hồ không nhúc nhích.

Buổi tối mẹ Dư kêu cô ta ăn cơm, lúc này cô ta mới động đậy, cô ta mở cửa bước ra, nhưng thay vì đi ăn thì cô ta lại đi thẳng ra ngoài.

Cô ta lạnh lùng ném cho người nhà mình một câu: "Con đi một lúc rồi về!" Rồi đóng sầm cửa bước ra ngoài.

Đóng cửa vang lên tiếng ầm ầm, làm cho màng nhĩ của những người đang ăn cơm bên trong bị đau!

Mẹ Dư đặt đũa xuống: "Chiều hư nó rồi đấy! Mấy ngày nữa để Tiểu Lưu tới cầu hôn đi, nói gì cũng phải gả nó đi! Già đầu rồi còn ngây ngốc ở nhà thì còn ra thể thống gì nữa, mặt mũi bị nó làm mất sạch rồi! Mấy bà tám hàng xóm còn chế giễu tôi suốt ngày, đúng là làm tôi tức chết!"

Cơn tức của cha Dư cũng nổi lên, ông ta mắng: "Đúng là không nên tin lời nói bậy bạ chờ mấy năm nữa có thể gả cho cháu trai của thủ trưởng mà nó nói! Cháu trai của thủ trưởng là ai chứ, có thể để mắt tới nó à! Thế mà nó cũng dám nghĩ tới! Không nhìn lại mình xem đã bao nhiêu tuổi rồi! Còn tiếp tục kéo dài thì tìm đâu ra một người con rể có điều kiện tốt như Tiểu Lưu chứ! Đứa con gái phá của này, đúng là tạo nghiệp mà!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.