Thể loại: Ngôn Tình, Tiểu thuyết, Trọng Sinh, Truyện Sủng, Nữ Cường, Điền Văn, Hiện Đại -
Lần đầu tiên Chương Dạng xuất hiện ở đại viện, cô mặc một bộ sườn xám may thủ công tinh xảo. Vải tơ tằm phác họa ra dáng cực kỳ yểu điệu của cô, cái eo nhỏ mảnh mai như cành liễu dường như chỉ cần véo một cái liền gãy.
Rõ ràng là một tiểu thư thời thượng đi du học hơn mười năm nhưng cô lại đam mê sườn xám. Mi mắt như vẽ, trong lúc ngoái đầu nhìn lại, như trăng như mây. Tóc đen mượt óng ả, càng làm nổi bật khuôn mặt trắng mịn động lòng người, khiến cho mọi người không nhịn được mà nhìn nhiều thêm mấy lần.
“Đây là con gái nhà Chương sư trưởng đúng không? Có hôn ước với tiểu tử nhà lão Quý nhỉ?”
Mọi người nhỏ giọng thảo luận: “Đúng là trai tài gái sắc”.
Chương Dạng nghe thấy những lời thảo luận này, không hé răng, chuyện đầu tiên cô làm khi trở về chính là từ hôn. Hiện tại đã là thời đại nào rồi mà còn có hôn ước từ bé? Ngay cả việc Quý Hành Tung kia gầy béo xấu đẹp thế nào cô cũng không biết thì sao có thể thể kết hôn được?
Nhưng sau đó, Chương Dạng đi theo cha tới thăm hỏi Quý gia, ngồi ở trên sô pha phòng khách. Nhìn người đàn ông cao lớn tướng mạo anh tuấn, mặc quân phục đi từ trên cầu thang xuống thì cô liền mở to hai mắt nhìn.
Sao lại là anh?
Điều này làm cho ký ức của Chương Dạng nháy mắt trở lại sáng sớm có ánh sáng tối tăm, một cái bàn tay to thô ráp mà nóng bỏng ôm lấy vòng eo cô, còn cả người cô lại giống như một con bướm gãy cánh dính mưa, không thể không dựa vào trong lòng ngực người phía sau, cái ôm ấp xa lạ kia làm cô tìm được một chút cảm giác an toàn.
Mà Quý Hành Tung giờ phút này cũng nghe người trong nhà nói Chương gia có ý muốn từ hôn, anh tôn trọng ý kiến của vị hôn thê chưa từng gặp. Nhưng khi thấy mỹ nhân mặc sườn xám cao lãnh ngồi ở trong phòng khách nhà mình thì trong đầu Quý Hàng Tung chỉ có một suy nghĩ....
Tôn trọng cái quỷ gì!
Một câu tóm tắt: Đại tiểu thư trở về
Lập ý: Tích cực sinh hoạt nỗ lực hướng về phía trước.
Bình luận truyện