Thập Niên 80 Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 21: 21: Nhớ Bà Nội 2




“Điểm tâm?”Được Hứa Đào ôm lấy rồi nói chuyện vài câu thì Tiểu Nam đã ngừng khóc rồi, chỉ có hốc mắt vẫn như cũ phiếm hồng.

“Đúng vậy, rất mềm, rất thơm”Hứa Đào ôm bé vào phòng bếp rồi cầm một khối điểm tâm đút bé: “A! Há mồm”Tiểu Nam cũng phối hợp há miệng nhỏ cắn một miếng điểm tâm, mùi vị khoai lang đỏ vừa vào miệng làm bé thật thích.

“Ngon không?”“Ân, ngon” Mới nảy khóc sướt mướt, rốt cuộc bây giờ cũng cười nhẹ một chút rồi.

“Chúng ta đi rửa mặt rồi tiếp tục ăn có được không? Vừa rồi Tiểu Nam khóc thành tiểu hoa miêu” Hứa Đào buông điểm tâm xuống, sau đó kiên nhẫn cùng bé thương lượng.

Cô đối với Tiểu Nam mạc danh rất kiên nhẫn, trước đây cô cũng từng giúp bằng hữu trông đứa nhỏ mọt lần nhưng lần đó đứa nhỏ nháo khiến cô từng sợ hãi kết hôn, nhưng đối mặt với Tiểu Nam Hứa Đào lại có sự kiên nhẫn chưa từng có, chính cô còn cảm thấy nghi hoặc về điều này này, có thể một phần nguyên nhân là vẻ ngoài đáng yêu cùng dáng vẻ ngoan ngoãn nhu thuận của bé.

Đứa nhỏ vừa xinh đẹp vừa đáng yêu thế này dù bà mẹ nào có tâm sắt đá thì cũng bị mòn.


“Được” Tiểu Nam tuy rằng còn muốn ăn điểm tâm nhưng bé là đứa nhỏ hiểu chuyện nha.

“Tỉnh ngủ rồi khóc à?” Triệu Vệ Quốc ở phòng bếp ăn hai khối điểm tâm, sau đó đem điểm tâm chia thành hai phần, một phần lưu lạ ở nhà ăn, phần còn lại thì cầm theo chuẩn bị sang nhà tặng mấy đứa nhỏ nhà chiến hữu.

Anh mới lấy rổ nhỏ đậy điểm tâm lại thì thấy Hứa Đào ôm Tiểu Nam lại đây, nhìn tiểu gia hỏa đôi mắt phiếm hồng giống như con thỏ nhỏ nên anh biết tiểu gia hỏa vừa rồi đã khóc.

Ngủ một giấc xong liền khóc, tính khí này thật khiến anh đau đầu mà.

“Tiểu Nam nhớ bà nội” Hứa Đào đáp lời, sau đó kêu Triệu Vệ Quốc chuẩn bị nước nóng cho bé rửa mặt, đem bé thu thập sạch sẽ rồi cho bé rồi xuống mới đem hai khối điểm tâm ra: “Ăn đi, ăn xong mẹ dẫn Tiểu nam ra ngoài chơi”.

“Dạ” Nỗi nhớ bà nội sau khi cô đơn một mình tỉnh lại trong phòng của Tiểu Nam lập tức bị ném ra sau đầu, bây giờ bé ngồi ngoan ngoãn y hệt cho chuột hamster, trái phải hai tay cầm một miếng điểm tâm ăn tương đối nhã nhặn đáng yêu.


Ăn xong hai khối điểm tâm,lại được Hứa Đào cho uống hai ngụm nước, lúc này bé mới hoàn toàn khôi phục tinh thần.

Hứa Đào nhìn Tiểu Nam cười cười, sau đó quay ra nhắc Triệu Vệ Quốc: “Đi thôi”“Điểm tâm anh chia thành hai phần, một nửa lưu lại ở nhà” Triệu Vệ Quốc đem rổ điểm tâm ra cửa, sẵn tiện nói với Hứa Đào.

Hai củ khoai lang đỏ phân lượng lớn, hơn nữa lại có thêm bột mì nên số lượng điểm tâm làm ra không ít, chỉ lấy một nửa mang đi nên cũng không tính là khó coi đi: “Tiểu Nam cũng thích ăn nên để lại cho con một ít cũng được”.

“Em đừng chiều nó quá!” Triệu Vệ Quốc nhìn Hứa Đào dẫn Tiểu Nam theo phía sau, sự yêu thương của Hứa Đào đối với Tiểu Nam khiến anh một lần nữa phải công nhận, anh có thể cảm nhận được Hứa Đào đối xử tốt với Tiểu Nam hoàn toàn xuất pháp từ nội tâm chứ không phải làm bộ ngoài mặt.

Nói thật, lúc này anh cảm thấy chính mình thật may mắn, may mắn vì lúc trước ngại áp lực nên mới trở về thân cận.

Nhưng Tiểu Nam đứa nhỏ này tối này chỉ khóc nháo thật khiến người ta có chút hơi phiền.

“Không có chiều con mà!” Hứa Đào liếc Triệu Vệ Quốc một cái giống như không thừa nhận.

Triệu Vệ Quốc thuộc tuýp người ít nói nên anh lựa chọn trầm mặcNhà Diệp Chấn Hoa cũng ở tại đường Thủy Ấm bên này, nhưng nhà bọn họ thì nằm ở cuối hẻm Lão Bát, bên kia tương đối vắng nên tiền thuê cũng rẻ hơn một chút, đi bộ đến đó cũng không mất nhiều thời gian, tốn tầm mười phút thì một nhà ba người đã đến cuối hẻm“Chính là nơi này!” Triệu Vệ Quốc cầm điểm tâm, dẫn đầu gõ cửa.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.