Nói đến chuyện lập gia đình, bà nội Lâm không khỏi nhớ tới chuyện Lưu Đinh Đinh đến tìm bà nói, chuyện đấy bà vẫn luôn nghiêm túc suy nghĩ bấy lâu nay, cũng không phải nhất định bắt Thanh Chỉ hiện tại kết hôn ngay, bà chỉ là sợ mình sau này lỡ như xảy ra chuyện gì đó, với tính tình của Lưu Đinh Đinh cùng Trần Mỹ Mỹ, nói không chừng sẽ bởi vì lễ vật sẽ có thể đem Lâm Thanh Chỉ bán đi cũng nên, dù sao đứa nhỏ này từ nhỏ đã được ba cô nuông chiều đầu óc vốn vẫn luôn đơn thuần ngây ngốc.
Lúc trước thời điểm con trai út qua đời, sau khi hai bà cháu trở về phân gia, bà sợ đại phòng cùng nhị phòng biết trong tay Lâm Thanh Chỉ có tiền sẽ gây bất lợi cho cô, cho nên mới làm bộ như không có tiền, vốn định sau khi mình sắp qua đời sẽ lặng lẽ giao cho cháu gái, coi như là một phần vốn bảo đảm cho tương lai sau này của cô.
Kết quả đứa nhỏ này thấy bà bị bệnh liền ngay lập tức cái gì cũng không nói, không chỉ chính mình bỏ học còn làm việc cho người ta để đổi lấy cơm, kết quả thiếu chút nữa đã đem bản thân mình đói chết.
Bà cảm thấy cháu gái mình chính là một quả trứng ngây thơ không thể rời khỏi bà làm bà vô cùng lo lắng, hiện tại còn sợ đến mức không dám sinh bệnh, nhưng mà con người ai mà cuối cùng không bước đến cái chết, sau khi bà chết cháu gái bà phải làm sao bây giờ, đây là chuyện bà không thể không suy nghĩ.
Nhưng dựa vào việc bà cùng Lưu Đinh Đinh và Tôn Mỹ Mỹ đã tiếp xúc với nhau nhiều năm như vậy, hơn nữa còn thêm chuyện xảy ra trong lúc bà sinh bệnh, bà xem như đã hoàn toàn lạnh lòng.
Thằng cả thằng hai từ nhỏ luôn là một tay bà nuôi lớn, đến lúc có thằng ba vì quá bận rộn bà chỉ có thể giao thằng bé cho mẹ chồng chăm sóc, thành ra tình cảm bà đối với hai đứa con bên cạnh từ nhỏ luôn nhiều hơn một chút.
Cho nên khi thằng ba ở trong bộ đội được thăng cấp cao muốn đón bà đi qua, bà cũng không có đồng ý mà muốn ở lại trong thôn Tiểu Sơn đem con cái của con trai lớn cùng con trai thứ hai nuôi lớn, thằng ba có thể thỉnh thoảng trở về thăm bà là tốt rồi, đối với con trai út, bà luôn cảm thấy hổ thẹn chỉ mong anh sống tốt là được, đồng thời cũng không có mặt mũi gây thêm phiền toái cho anh.
Chính vì thế, mặc cho nhà con trai cả cùng nhà con trai thứ hai miệng nói như thế nào đi nữa bà cũng không nói thằng ba cho mình một phân tiền nào, bà biết thằng ba cưới một y tá, có khả năng sẽ cần phải tiêu rất nhiều tiền.
Tiền bà kiếm được nhiều năm tích góp cơ hồ toàn bộ đều dùng hết cho nhà con trai lớn cùng con trai thứ hai, thời điểm thằng ba kết hôn đều là tự tiêu tiền của mình, tuy rằng thằng ba thật sự không cần tiền của bà, nhưng người làm mẹ như bà làm sao có thể không cho anh một đồng nào, đều là khối thịt rơi xuống từ trên người mình, làm sao có thể không đau lòng.
Chuyện bà tích góp tiền sau khi bị Lưu Đinh Đinh phát hiện, cô ta vẫn luôn âm dương quái khí (*) với bà, thường xuyên nói bà một lòng hướng về thằng ba, thằng cả thằng hai cũng như vậy không có lương tâm mà nghe theo.
(*) Âm dương quái khí: Tính tình cổ quái, làm cho người ta không biết đâu mà đoán định.
Năm đó có một lần vì chăm sóc Lâm Hoa Ny nghịch ngợm bà té đến chân bị thương, kết quả hai nhà thế mà lại như nhau nói không có tiền không thể đem bà đi chữa trị còn nói bà tìm thằng ba, nhưng bà làm sao có mặt mũi mà tìm anh, chưa từng cho anh thứ gì sao có thể bắt anh lo lắng, hồi đáp.
Cuối cùng cũng không biết thằng ba từ đâu biết được tin tức, không nói hai lời đã từ khu quân đội trở về mang bà đi chữa trị chân sau đó còn đem bà theo quân.
Khi đó, con dâu thứ ba Thạch Hiểu Quyên cũng vừa đúng lúc mới sinh Lâm Thanh Chỉ không bao lâu, bà đến liền có thể giúp hai đứa chăm cháu cho nên không có còn nghĩ đến việc trở về nữa, nhưng mấy lần nhận được thư của con trai lớn cùng con trai thứ hai và cháu gái lớn gửi tới, lòng bà liền mềm nhũn mà tha thứ.
Về sau nghe nói Lâm Hoa Ny sinh bệnh, Lâm Đại Ny muốn đi học, con trai lớn ngã bị thương chân, con trai nhỏ còn thảm đến mức té đập đầu xuống đất rốt cuộc bà vẫn là không nhịn được mà gửi tiền về nhà mấy lần.
Về sau gặp được một người quen trong thôn bà mới biết được thì ra con mẹ nó tất cả đều là giả, mấy việc thê thảm nói trong thư đều là vì muốn lừa gạt tiền trong tay con trai út, lúc đó bà thật sự tức giận xem như là đã biết rõ được hai đứa con trai này sớm đã bị vợ bọn chúng tẩy não đến trở thành phế vật, chỉ là bà bị mù mắt nên mới không nhìn ra.
.