" Cũng không phải hoàn toàn đúng, bởi vì hệ thống này thu nạp tất cả mọi kiến thức."" Hệ thống này rất tốt"Khương Ninh dọc theo đường sông chạy về.Vừa vặn gặp các ông bà cụ đang đánh Thái Cực, cô nhất thời ngứa ngáy tay chân, đem đồ vật bỏ xuống, liền bắt đầu đánh.Cô vừa đánh đã làm mọi người chấn kinh." Ai ui, cô gái nhỏ, cháu đánh Thái Cực đánh rất tốt, ít nhất phải có mười năm luyện tập đúng không?"Đôi mắt này thật lợi hại, xác thật có mười năm luyện tập." Cháu học theo ông nội cháu, tùy tiện học thôi ạ"" có thiên phú, tốt, tốt! Thật tốt."Khương Ninh thấy người qua đường đều kì quái nhìn mình, phản ứng chậm một nhịp mới nhớ ra cô không phải là một bà già mà là một cô gái nhỏ, đánh Thái Cực không thích hợp với cô.Khương Ninh đánh đã nghiện nên dẫn đến lúc về nhà, bánh bao nhân thịt đã nguội lạnh.Chạy tới 10km, cô tốn một tiếng rưỡi.Chạy trở về, cô tốn đến hai giờ.Cho nên hiện tại đã là 11 giờ trưa.Trong nhà vừa lúc không có ai, mẹ cô không biết đi nơi nào rồi.Anh hai đã về căn cứ nghiên cứu, tiếp tục bế quan.Cha cô mỗi ngày đều có rất nhiều việc, tự nhiên sẽ không ngồi ngốc ở nhà chơi.Nhà to như vậy, nhưng chỉ có thím hai và Khương Tú ở nhà.Cô vừa vào cửa, một cái chén trà liền lăn lại đây, kèm theo đó là tiếng kêu bén nhọn của Khương Tú: " Mẹ! Con muốn giết chết chị ta"Giọng nói rất rõ ràng, chắc chắn.Nhưng vừa nhìn ở cửa thấy Khương Ninh đang đứng.Thím hai mặt sợ không một chút máu, ngây người như phỗng nhìn Khương Ninh không biết khi nào thì về nhà..Khương Ninh lập tức tiến lên phía trước, cầm một cái chén còn chút nóng trên bàn hắt lên người Khương Tú." Tú Tú, em mới bao nhiêu tuổi? trái tim sao lại ác độc như vậy, há mồm liền muốn giết người, làm người có tâm chú ý, chắc nghĩ Khương gia nhà chúng ta đã giết qua mạng người"Khương Tú phản ứng nhanh gạt hết nước nóng trên mặt mình xuống, thét chói tai " Khương Ninh, chị phát điên cái gì vậy?"Khương Ninh nhìn nhìn chén trà trên tay, lại nhìn Khương Tú một thân chật vật, bỗng nhiên buông chén trà xuống: " Ai nha, thực xin lỗi..
Tú Tú em không sao chứ?Vừa rồi chị là tình thế cấp bách, liền không nghĩ đến chuyện ly trà có bị nóng không, chỉ muốn giúp em thanh tỉnh, quản tốt miệng của mình, đỡ phải bị người có tâm chú ý hại đến nhà chúng ta.
Em không sao chứ? có đau không?"Thím hai nhìn gương mặt vô tội của Khương Ninh, tức giận đến khóe miệng run rẩy, lại không biết nên nói gì...Khương Tú tức đến dẫm chân, nước mắt liên tục rơi " Ninh tỷ, chị sao bây giờ tính tình nóng nảy như vậy?""Đúng vậy, chị gần đây tính tính rất nóng nảy, luôn muốn đánh người, cho nên Tú Tú em phải cẩn thận, chị khả năng lại bị bệnh rồi." Khương Ninh vừa nói vừa chú ý biểu tình của hai người.Quả nhiên, cô vừa nói đến bị bệnh, bọn họ ánh mắt liền sáng lên, giây tiếp theo cô nghe được suy nghĩ của bọn họ." Bị bệnh? Vừa lúc cho cô ta một liều dược mạnh, đưa hai mẹ con các ngươi xuống dưới kia đoàn viên luôn"Khương Ninh đi dưới mái hiên nghe đến đó, nghiêng đầu liếc nhìn hai mẹ con bọn họ, cười quỷ quyệt.Khương Tú sau sống lưng không ngăn được có chút lạnh, nhìn bóng dáng của Khương Ninh," Mẹ, con sao cảm thấy ánh mắt Khương Ninh nhìn con rất kì quái"Thím hai nói nhỏ ra tiếng, " Sợ con nhóc này làm gì, con bé nếu có đầu óc, liền sẽ không gả cho Lý Đại Quải, rồi còn muốn tái giá với Cố Thiêm Hành.
Vụng về như heo, không phải đối thủ của chúng ta"Khương Tú sờ sờ mặt mình: " Mẹ! Con hiện tại không những muốn chị ta chết mà còn muốn cào rách mặt chị ta""Được rồi, mẹ đi hâm bánh bao nhân thịt cho con""Dạ"Có lẽ ác nhân đều có ngày tàn.Thời điểm gần tối.Khương Ninh nhìn thấy Khương Tú, khóe miệng rách tung tóe, bộ dáng nhu nhược đáng thương.Mọi người hỏi miệng cô sao thế.Khương Tú lã chã muốn khóc nhìn Khương Ninh một cái," Buổi sáng ăn bánh bao Ninh tỷ mua, không cẩn thận bị nóng ạ "Cha mẹ đồng thời nhìn thoáng qua cô nhưng cũng không nói gì thêm.Thím hai chen vào nói, " Chị dâu, Ninh Ninh nói là thân thể không thoải mái, ngày mai chúng ta cùng nhau đi tìm thầy thuốc Lý đi, con bé có thể do bị tâm hỏa quá lớn, cần phải uống thuốc giảm lửa nóng trong người.Nhìn đôi mắt đỏ này, còn có hình như đợt này con bé giống như bị gầy đi không ít.
Thân thể quan trọng, đừng lăn lộn rồi bị bệnh nặng giống một năm kia, làm mọi người đau lòng đó"Nhắc tới năm đó.Tiền Nguyệt Hoa nghĩ đến mà trong lòng run sợ." Đúng, đúng, con không thể để lại bị bệnh, ngày mai cùng mẹ đi cho thầy thuốc Lý kiểm tra xem"Khương Ninh cười, " được ạ, mẹ, thím hai, con cũng cảm thấy thân thể chính mình gần đây không thoải mái lắm"Khương Hào Phóng vui mừng cười, " Cả nhà tốt tốt đẹp đẹp thật tốt, mọi người quan tâm nhau, anh cũng có thể an tâm vì đất nước ra sức."Khương Ninh nhìn cha cô một cái nhưng không có nói gì.Lại đến tối.Khương Ninh rốt cuộc không ồn ào muốn ngủ cùng Tiền Nguyệt Hoa nữa, làm Khương Hào Phóng vui đến hỏng rồi, con gái lớn như vậy còn muốn đoạt vợ với mình, ông trong lòng rất buồn bực nha.Khương Ninh sau khi biết thầy lang kia có vấn đề.Liền lặng lẽ đem thuốc đổi thành canh dưỡng sinh do cô kê đơn.Tiền Nguyệt Hoa trong lòng hạnh phúc khi được con gái sắc thuốc cho, dù thuốc có thay đổi mùi vị, bà cũng không phát hiện.Có lẽ do không uống thuốc kia, bệnh tình của mẹ cô không bị chuyển biến nặng.Tối nay cha cô lại uống một chút rượu, cho nên ban đêm hai người liền lăn lộn @@Khương Ninh mơ hồ nghe thấy nhưng xem như không nghe thấy đi.Cô rốt cuộc đã sống đến tuổi già, loại chuyện này không phải chuyện nhân chi thường tình sao, cũng là một loại ràng buộc giữa vợ chồng với nhau.Cho nên cô liền an tâm đóng cửa phòng, tiến vào phòng sách, đọc sách.Tiếp đó mỗi buổi tối.Khương Ninh đều học tập trong giấc ngủ.Ngủ cùng học tập cùng nhau, lại uống thuốc do chính mình kê đơn, cô cảm giác tinh thần mỗi ngày luôn tràn đầy gấp mấy trăm lần trước đây.Phòng khám trung y Lý giaPhòng khám trung y này mới mở không bao lâu, mọi thứ đều mới tinh.Trước kia đại vận động, kinh tế không được khai mở.Nên mở phòng khám là không có khả năng.Năm 1978, đại vận động kết thúc, kinh tế mở ra, sinh hoạt của mọi người đều được nâng cao.Chỉ là Khương Ninh không nghĩ tới, trong phòng khám này có nhiều người như vậy.Chắc cũng có bản lĩnh.Có thể không tiếng động làm cô bị bệnh nguy kịch, sau đó chữa khỏi, đồng thời còn làm cô béo phì, trên mặt xuất hiện nhiều đốm tàn nhang.Đều nói lương y như từ mẫu.Thầy thuốc này trong bụng toàn là đen, học y thuật không phải để cứu người mà là hại người.Khương Ninh thực muốn xem trong bụng bọn họ chứa cái quỷ gì.Thím hai cùng thầy thuốc Lý kia nhìn rất quen thuộc.Đối với phòng khám này càng rất quen thuộc.Trực tiếp đưa bọn họ lên phòng nghỉ trên lầu, mà bên này tiểu học đồ nhìn bà ta cũng rất cung kính.Khương Ninh nhẹ xoay vòng ngọc phượng hoàng trên tay.Cô liền nghe thấy suy nghĩ của thím hai, " Tên ma quỷ này, khi nào thì tìm tiểu học đồ trẻ tuổi như vậy.
Tiểu hồ ly tinh, ngày mai tôi sẽ cho cô cút, dám câu dẫn đàn ông của tôi"Không nghe thì không biết, vừa nghe liền bị dọa nhảy dựng.Thì ra cẩu nam nữ này đã sớm thông đồng với nhau.Khương Ninh khóe miệng khẽ nhếch lên, nhìn bộ dáng thanh tao của thím hai, trong mắt xẹt qua tia giảo hoạt.Không chờ lâu, thầy thuốc Lý đã tới.Ăn mặc kiểu áo dài Trung Quốc, trên cằm có chòm râu thật dài, nhìn rất có phong phạm của cao nhân.Ông ta thời điểm nhìn thấy Tiền Nguyệt Hoa, lập tức lấy tư thái y giả thần bí vươn tay...Tiền Nguyệt Hoa lập tức duỗi tay ra cho ông ta bắt mạch.Đời trước, tâm của Khương Ninh đều ở trên người Lý Đại Quải.Căn bản không biết mạng sống của mẹ cô đều bị người ta tính kế tới.Hiện tại nghĩ đến, cô cảm thấy hối hận đến cực điểm.Đối với cẩu nam nữ trước mắt hận ý lại càng sâu.