Thập Niên 80 Tiểu Thôn Hoa Vượng Phu

Chương 11: 11: Con Của Cái Thứ Mẹ Không Ra Gì




Nhóm dịch: Uất Kim HươngCố Giai Tuệ và hai đứa nhỏ về đến nhà, chuyện đầu tiên cô làm là giấu hết đồ đi, chỉ lấy ra vài viên kẹo sữa: "Hai đứa bỏ kẹo trong túi để giành lúc nào thèm thì ăn."Tiểu Oa mừng rỡ nhận lấy, thấy Đại Oa không phản ứng, cô bé cầm kẹo giúp anh mình rồi nhét vào tay anh, cười đến mức hai mắt cong cong: "Con cảm ơn mẹ!"Cố Giai Tuệ mỉm cười, đang chuẩn bị chải đầu cho Tiểu Oa thì ở bên ngoài cô em chồng Thẩm Mỹ Quyên gào to như muốn đòi mạng: "Chị dâu cả, dậy nấu bữa sáng!"Hôm qua bị tạt nước nên Lý Ái Liên cảm lạnh, sáng sớm người nóng rần lên, toàn thân mềm nhũn, còn hơi sức đâu mà đi xử lý Cố Giai Tuệ?Thẩm Mỹ Quyên thấy mẹ mình như vậy trong lòng rất có thành kiến đối với Cố Giai Tuệ, nhưng không dám chỉ trích thẳng mặt nữa, Cố Giai Tuệ bây giờ giống như bị điên vậy.Nghe thấy có người gọi mình, Cố Giai Tuệ đứng dậy đẩy cửa ra.

Đúng là cô muốn sang nhà bếp xem thử thật, dù sao cô cũng cần phải ăn sáng mà.Thấy bà chị dâu đi ra, Thẩm Mỹ Quyên bĩu môi lườm nguýt.


Cố Giai Tuệ không chịu thua chút nào, lập tức tặng lại một nụ cười nhếch môi.

Thẩm Mỹ Quyên sững lại chốc lát, sau đó càng tức giận hơn.Dưới bếp có hai người đang bận rộn, theo thứ tự là vợ chú hai và vợ chú ba nhà họ Thẩm.Chồng Cố Giai Tuệ - Thẩm Quốc An là con trai cả của vợ chồng Lý Ái Liên, nhưng kết hôn gần thời điểm với đứa em trai thứ ba của anh.

Thời gian chị dâu cả và em dâu ba vào cửa cách nhau không xa, trước đây Cố Giai Tuệ ở Thẩm gia cũng không hay nói chuyện, vừa ít nói vừa ù lì, lại không có được sự điềm tĩnh và bao dung của một người làm dâu cả.Lưu Văn Tú - vợ chú hai thấy cô đi vào bếp liền nở nụ cười nói: "Chị dâu dậy rồi à? Sáng nay chúng ta ăn gì nhỉ? Em đang định nấu một nồi cháo khoai lang, sau đó làm thêm ít bột cao lương chua trộn rau cải thìa ăn với tương đậu, chị thấy được không?"Mã Hồng Mai - vợ chú ba hừ một tiếng, vén tấm mành treo ở cửa phòng bếp lên đi ra ngoài, vừa đi vừa lẩm bẩm: "Tôi đi quét rác và cho gà ăn."Cố Giai Tuệ mặc kệ Mã Hồng Mai, người này luôn cho rằng mẹ chồng thiên vị con trai cả nên thái độ đối với cô cũng dở dở ương ương."Được đấy, để chị làm cho, cô nhóm lửa đi." Cố Giai Tuệ đề nghị.Lưu Văn Tú có chút kinh ngạc, từ ngày về làm dâu nhà này cô chưa ăn cơm do Cố Giai Tuệ nấu bao giờ!Nói thật lòng thì cô con dâu cả Thẩm gia không phải là một người dễ được yêu thích cho lắm.

Mấy việc lặt vặt trong nhà cô rất ít tham gia, mà dù có làm thì cũng chẳng tới nơi tới chốn.

Căn phòng bên đó lúc nào cũng bẩn thỉu lộn xộn, đồ đạc vứt lung tung.


Bình thường cả nhà ăn cơm chung với nhau, cô cùng lắm là giúp nhóm bếp thổi lửa thôi chứ không nấu nướng gì cả, thành thử vợ chú ba có thành kiến với Cố Giai Tuệ, Lưu Văn Tú có thể hiểu được.Chỉ là Lưu Văn Tú không nỡ làm mặt lạnh với cô, bởi vì Cố Giai Tuệ thật sự rất đẹp.

Gương mặt cô thanh thuần và phảng phất nét buồn dễ làm cho người khác mủi lòng.

Lưu Văn Tú nghĩ nếu như mình cũng có nhan sắc như vậy thì tuyệt đối sẽ không gả cho một người dân quê!Cố Giai Tuệ không phải tự nhiên siêng năng đột xuất hay gì, mà là cô không tin tưởng vào tài nấu nướng cũng như mức độ vệ sinh của người trong nhà này, mình làm mình mới yên tâm mà ăn.Khoai lang vừa được đào lên nấu với cháo gạo kê có vị ngọt thơm nhẹ.


Rau cải thìa băm trộn với bột cao lương làm thành từng miếng mỏng chiên trong nồi, chín thì trở mặt cho vàng đều, rưới tương đậu lên ăn cũng rất ngon.Cố Giai Tuệ nghĩ tới mà thèm chảy nước miếng, cứ tưởng rằng cuộc sống ở nông thôn sẽ rất khổ sở, hiện tại cô thấy cũng khá là ổn đấy chứ.Chỉ có điều khi cô vừa định chiên bánh cao lương rau cải xanh thì ngoài sân bỗng vọng ra tiếng ồn ào.Mã Hồng Mai cất cao giọng: "Thẩm Đại Oa, mày làm cái gì đấy? Sao mày đánh con tao! Đúng là con của cái thứ mẹ không ra gì! Để xem hôm nay tao xử mày thế nào!"Lưu Văn Tú nhìn Cố Giai Tuệ với ánh mắt thương hại.

Vợ chú ba ức hiếp mấy đứa con nhà anh cả không phải là chuyện ngày một ngày hai nữa rồi, lần nào Cố Giai Tuệ cũng làm như không nghe, không thấy, không biết gì hết, tụi nhỏ bên đó thực sự đáng thương!Nào ngờ Cố Giai Tuệ dừng việc đang làm ngay lập tức, vội vàng bước nhanh ra sân đạp Mã Hồng Mai một phát!.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.