[Thập Niên 80] Xem Mắt Nhầm, Tôi Đã Kết Hôn Với Sĩ Quan Mạnh Nhất

Chương 154: Ba Bộ Đồ Ngủ, Không Có Ít Vải Nhất, Chỉ Có Ít Vải Hơn (1)



"Thế thì sao? Sau này chúng ta sẽ có nhiều nhà hơn, chúng ta sẽ cùng nhau đi thu tiên thuê nhà."

Đôi mắt của Bạch Vi sáng lấp lánh như những ngôi sao sáng trên bầu trời.

Nghe xong, Lục Tư Đình không khỏi bật cười: "Rất hay, lý tưởng rất hay."

Bây giờ họ chỉ có hai căn hộ trong tay, một căn có hai phòng ngủ và một căn có ba phòng ngủ, không quá nhiều, tiền thuê mỗi tháng cộng lại cũng chỉ có 20 đồng, cách cuộc sống trong mơ của họ còn xa.

Mặc dù bây giờ tiền gửi ngân hàng của họ có thể mua được hai căn hộ nhỏ, nhưng Bạch Vi vẫn muốn làm việc chăm chỉ để kiếm tiền, sau đó mua một căn nhà lớn hơn.

Hiện tại tình hình thị trường khá tốt, lại hợp tác với Bạch Tường Vi, Bạch Vi cảm thấy nếu cố gắng hơn, mua mấy căn hộ cất đi, chắc chắn không thành vấn đề.

Chỉ cần chịu khó cố gắng, ước mơ sau này sống qua ngày nhờ vào tiền thuê nhà sẽ không còn xa.

Bạch Vi càng nghĩ càng trở nên phấn khích, vơi mất một nửa cơn buồn ngủ vừa rồi.

Sau khi kiếm được tiền và trở thành Bao Tô Bà, không phải muốn có mấy đứa con deu được à? Hơn nữa còn có thể tự mình chăm sóc.

Bạch Vi suy nghĩ một chút, quay đầu hỏi: "Nói nhiều như vậy, sau này nếu có con, anh thích con trai hay con gái?”

Lục Tư Đình trả lời mà không hề do dự chút nào: "Đương nhiên là thích con gái. Tốt nhất là dáng vẻ dễ thương giống em, thơm tho mềm mại, giống như bản sao thu nhỏ của em."

Con của họ nhất định sẽ rất giống bọn họ, nếu như con gái giống cô, vậy có phải con trai sẽ giống Lục Tư Đình không?

Bạch Vi bắt đầu vô thức tưởng tượng, nếu có một bản sao thu nhỏ đáng yêu của Lục Tư Đình đứng trước mặt cô, lảo đảo bước tới, vẫy cánh tay ngắn ngủn đòi mẹ ôm...

Cảnh này chắc chắn rất ấm áp.

Bạch Vi nói: "Thật ra thì con trai và con gái đều giống nhau, gen của chúng ta ở đó, vẻ ngoài không đến nỗi nào, con sẽ giống chúng ta vậy, sau này lớn lên sẽ rất đẹp."

Đúng vậy, cả hai đều có ngoại hình siêu đẹp, sau khi lấy đi những điểm nổi bật của ba mẹ, con của họ nhất định sẽ đẹp nhất.

Khi người vợ xinh đẹp mềm mại trong lòng nói về chủ đề này, cô bắt đầu lải nhải không ngừng, Lục Tư Đình nghe một lúc thì cơ thể đã có phản ứng.

Anh chịu đựng một lúc, nhưng không thể chịu được nữa, trực tiếp tiến tới hôn Bạch Vi.

Bạch Vi sửng sốt, lo lắng đẩy người trên người mình ra.

Đây không phải là nhà họ, mà là nhà họ Lục, ba mẹ và chị gái của Lục Tư Đình đều ở đây.

Cách hôn của Lục Tư Đình đã khiến hai người không biết lau súng cướp cò bao nhiêu lần, nhỡ đâu lát nữa không nhịn được, xảy ra chuyện gì đó thì phải làm thế nào?

Dù sao đây cũng là nhà của ba mẹ anh, Bạch Vi ít nhiều thấy hơi xấu hổ.

Hơn nữa, làm chuyện này, căn bản không thể để ý đến hoàn cảnh xung quanh, lỡ như tiếng động quá lớn, bị bề trên phát hiện thì sao?

Bạch Vi không muốn mất mặt, cách tốt nhất là đàng hoàng đi ngủ, có ý kiến gì thì để mai về nhà nói sau.

Lục Tư Đình chỉ cảm thấy càng ngày càng nóng, không nỡ từ bỏ miếng thịt thơm ngon sắp dâng đến miệng.

Anh hơi cúi đầu, ghé vào tai Bạch Vi nói: "Không sao, chỉ cần chúng ta nhỏ tiếng là không bị phát hiện."

Vừa nói Lục Tư Đình vừa bắt đầu ghé tai nói nhỏ, khiến Bạch Vi cực kì tức giận.

Phải rồi, anh là đàn ông, cảm thấy chuyện này không sao cả, nhưng ngày mai cô còn phải đối mặt với Hoàng Nguyệt Nha và Lục Tư Dĩnh đây!

Hơn nữa, Lục Tư Dĩnh và Lục Chính Hoa đều là quân nhân, thính lực chắc chắn tốt hơn người bình thường, chưa chắc họ không nghe thấy hai người làm gì ở đây.

Bạch Vi hơi tức giận, trực tiếp đá một cái, nhưng vẫn hạ giọng nói: "Anh tự lừa mình làm gì? Tiếng giường kêu cót két, ban đêm yên tĩnh như vậy, sao có thể không nghe thấy!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.