[Thập Niên 80] Xem Mắt Nhầm, Tôi Đã Kết Hôn Với Sĩ Quan Mạnh Nhất

Chương 174: Ôm Lấy Lục Tư Đình Xem Phim Kinh Dị (1)



Bạch Vi không nhịn được khẽ hỏi: "Tóc em bị rối à?"

"Không, tóc em vẫn đẹp."

“Trên người em có gì lạ không?"

"Không, nhìn rất đẹp."

Bạch Vi không hề nghi ngờ gì về gu thời trang của mình, không nghĩ rằng trang phục của mình khó coi, nhưng ánh mắt của mọi người thật sự rất kỳ lạ.

Hai người đi một đoạn, chẳng mấy chốc đã sắp ra khỏi đại viện rồi.

Ở ngay cửa chính, Chung Lẫm cũng vừa đi vào tới nơi, trông thấy Lục Tư Đình thì lập tức chào hỏi.

Hai người hết sức quen thân, Lục Tư Đình còn chưa kịp hỏi gì, trung đoàn trưởng Chung đã cười khổ nói với anh: "Tư Đình à, anh chẳng tử tế gì cải Tự anh ở nhà cưng chiều bà xã, nấu cơm cho bà xã thì cũng được, sao còn để cho mọi người biết hết cả, bây giờ còn liên lụy chúng tôi nữa!"

Dù sao trung đoàn trưởng Chung cũng là một người đàn ông 1m8, lúc nhăn nhó kể lể với Lục Tư Đình lại trông như một cô vợ nhỏ, cảm giác rất thú VỊ.

Mặc dù ngày nào Lục Tư Đình cũng nấu cơm, nhưng anh không nói với ai cả, nghe ý Chung Lâm thì có vẻ bây giờ đã có rất nhiều người biết rồi?

Không bỏ lỡ vẻ mặt nghi ngờ của Lục Tư Đình, Chung Lẫm khoanh tay trước ngực, nói: "Bây giờ thì xong rồi, may hôm nay bà xã tôi bắt tôi nấu cơm ở nhà, còn nói anh bận đến vậy mà vẫn nấu được cơm cho bà xã, sao tôi lại không thể nấu?"

Lục Tư Đình liếc nhìn Bạch Vi đang hơi ngượng ngùng lúng túng bên cạnh, nhìn chung cũng đã hiểu ra.

Dịp tết này, mọi người đều rảnh rỗi ở nhà, không có việc gì làm nên lại tụ tập lại tán gẫu cả ngày, cắn hạt dưa, nói chuyện gì đó.

Mà đối với phụ nữ, tụ tập lại thì còn có thể làm øì, tất nhiên là tám chuyện rồi.

Hơn nữa, mấy ngày nay, Bạch Vi thường ra ngoài mỗi buổi sáng sớm, chắc chắn là đi tán gẫu với các vợ quân nhân khác.

Vốn cũng không phải chuyện quan trọng gì, chắc khi Bạch Vi nói chuyện trời đất với các bà vợ binh sĩ khác thì nhắc tới, nên hôm nay mới có nhiều người nhìn họ với ánh mắt ai oán như vậy.

Lục Tư Đình hơi lúng túng cười cười, nói: "Việc này cũng đâu có vấn đề gì, thỉnh thoảng trải nghiệm cuộc sống vất vả của bà xã, nấu cơm cho gia đình cũng chẳng sao."

Chung Lam dở khóc dở cười, tiếp tục nói: "Vấn đề là kỹ năng nấu ăn của tôi không ổn đâu, con cái không ăn cơm tôi nấu, vợ tôi ăn một lần là đánh tôi một lần, bảo tôi nấu dở như vậy còn làm ăn gì? Nhưng mà tôi đã cố hết sức rồi đó!"

Lục Tư Đình chỉ có thể vỗ vỗ vai người anh em, coi như an ủi.

Chẳng mấy chốc, Chung Lẫm trở về nhà, hai người cũng ra ngoài lên xe, chuẩn bị đi ăn trưa trước.

Bạch Vi hơi ngượng ngùng, nhìn Lục Tư Đình, nhỏ giọng nói: "Hôm qua khi tán gẫu ở nhà người khác, sau đó bắt đầu nói tới chuyện nấu nướng, vô tình lỡ miệng nói ra."

Vừa rồi, trên đường đi cũng phải có ít nhất bảy, tám quân nhân nhìn về phía Lục Tư Đình với ánh mắt rất kỳ lạ, một số người còn liếc sang nhìn Bạch Vi, cho đến bây giờ Bạch Vi mới hiểu ra ý tứ trong những ánh mắt đó, lập tức biết được có chuyện gì xảy ra.

Sợ là hôm qua nói chuyện phiếm xong, mấy người vợ quân nhân về nhà kể chuyện này với chồng mình, họ cũng muốn thử thực nghiệm xem sao, nên đã bảo ông xã nhà mình nấu cơm.

Cho nên mới có chuyện ngày hôm nay.

Lục Tư Đình rõ ràng không hề để chuyện này trong lòng, chỉ hỏi Bạch Vi hôm nay muốn ăn gì.

Bạch Vi suy nghĩ một lúc, nói: "Hay là đi ăn lẩu nhỉ, trời lạnh, ăn lẩu sẽ ấm áp hơn."

Lẩu thực sự là món có thể ăn quanh năm, nhưng ăn lẩu khi trời lạnh, rõ ràng là lựa chọn tốt nhất.

Hai người tìm một quán lẩu, gọi nồi lẩu cay vừa và ba loại thịt cá (*), rồi bắt đầu chọn thức ăn.

(*) Nguyên văn là "Tam tiên" (三鲜]: Chỉ ba loại đồ ăn tươi, thường đề cập tới ba loại cá tươi hoặc thịt tươi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.