[Thập Niên 80] Xem Mắt Nhầm, Tôi Đã Kết Hôn Với Sĩ Quan Mạnh Nhất

Chương 212: Ông Nội, Bà Nội? Cậu Ấy Gọi Ai Vậy? (1)



Không biết có phải do mang thai hay không mà gần đây buổi trưa cô luôn buồn ngủ, kể cả tối có ngủ sớm thì trưa vẫn sẽ buồn ngủ.

Bạch Vi ngồi sau ở quây tự quạt cho mình, thỉnh thoảng có khách đến, cô xốc lại tỉnh thần đứng lên tiếp đón.

Hơn hai giờ, Thẩm Quyên tới, còn mang theo rất nhiều món ăn ngon.

Buổi sáng, lúc đi tảo mộ các cụ nhà họ Bạch, hai vợ chồng đã đốt rất nhiều tiền vàng, sau khi làm xong cũng đã đến trưa.

Thẩm Quyên vội vàng giục Bạch Diêu Thiên vê, về đến nhà, bà cũng chỉ ăn qua một chút rồi mang đồ ăn tới đây.

Con gái đang mang thai, lại một mình ở trong cửa hàng, Thẩm Quyên luôn không yên tâm. Thấy Bạch Vi ngồi nguyên ở đây, bà mới thở phào nhẹ nhõm: "Ăn cơm chưa, có mệt không, có nghỉ ngơi đi, để mẹ trông cửa hàng."

Bạch Vi cầm khăn giấy lau mồ hôi trên trán mẹ, cười nói: "Mẹ đừng lo lắng."

Có điều cô thực sự rất buồn ngủ, vì vậy cô mặc áo khoác, nằm xuống quầy nghỉ ngơi.

Tết thanh minh là ngày mọi người đều đi tảo mộ để tưởng nhớ tổ tiên.

Để tạo điều kiện cho tất cả học sinh được tham gia ngày lễ ý nghĩa đó, trường học cũng cho học sinh được nghỉ ngày này.

Vào ngày Tết Thanh minh, có rất nhiều người đi tảo mộ, Thẩm Quyên và Bạch Diệu Thiên đã đi tảo mộ các cụ nhà họ Bạch sớm hơn một tuần, vì vậy ngày hôm nay Bạch Vi chỉ cần đi cùng nhà họ Lục mà thôi.

Sáng sớm, Bạch Vi vẫn còn ngủ say trên giường, Lục Tư Đình đã dậy nấu cơm.

Mấy ngày gần đây, Bạch Vi luôn cảm thấy mệt mỏi, buổi tối đi ngủ từ rất sớm.

Nhưng hôm nay phải đi tảo mộ, cho dù Lục Tư Đình không nỡ đánh thức Bạch Vi thì anh cũng vẫn phải gọi.

"Vị Vi, Vi Vi dậy đi, tí về lại ngủ tiếp."

Khó khăn lắm Bạch Vi mới tỉnh dậy, mơ mơ màng màng mặc quần áo dưới sự giúp đỡ của Lục Tư Đình, sau đó đến phòng tắm rửa mặt.

Sau khi ra khỏi phòng tắm, Bạch Vi đã hoàn toàn tỉnh ngủ.

Hai người xuống tâng, nhanh chóng cơm nước xong, kế đó Lục Tư Đình lái xe đi.

Nhà họ Lục đi hai xe, một chiếc là Lục Tư Đình lái, chở theo Bạch Vi, chiếc còn lại do Lục Chính Hoa lái, chở Hoàng Nguyệt Nha và Lục Tư Dĩnh, cốp sau đựng những thứ cần để đi tảo mộ, đây là thói quen hàng năm của mọi người.

Ngồi trong xe nửa tiếng, không bao lâu sau Bạch Vi đã ngủ thiếp đi. Đến nơi, Lục Tư Đình gọi cô xuống xe.

Xe của nhà họ Lục cũng đã tới, cách xe của Lục Tư Đình không xa.

Ban đầu Bạch Vi vẫn còn hơi buồn ngủ, nhưng khi nhìn thấy mấy người trước mặt, cô lập tức tỉnh táo.

Lục Chính Hoa, Hoàng Nguyệt Nha, Lục Tư Dĩnh đều có mặt ở đây, nhưng tại sao còn có cả Trác Tư Thành ở bên cạnh.

Bạch Vi thấy rất kỳ lạ, nhưng thấy có nhiều người, cô không đi qua mà chỉ đi cạnh Lục Tư Đình.

Hôm nay là Thanh minh, cho nên có rất nhiều người đi tảo mộ. Bởi vì đây là nơi chôn cất của quân nhân cho nên tất cả những người hôm nay tới đây đều là người thân của quân nhân.

Từng chiếc xe chạy vào, mọi người đều bận rộn chuyển đồ và giúp đỡ người lớn tuổi.

Người nhà họ Lục đang bận cúng bái tổ tiên và chuẩn bị ổn thỏa những đồ mang theo. Bạch Vi nhàn rỗi không có việc gì làm, cũng muốn tới phụ nhưng bị Lục Tư Đình ngăn lại.

"Được rồi, em ngoan ngoãn ngồi ở chỗ này, đừng chạy lung tung, tí nữa chuẩn bị xong anh sẽ gọi em." Lục Tư Đình lấy từ trong cốp xe ra một chiếc ghế nhỏ quen thuộc, sau đó đặt ở cạnh xe, để Bạch Vi ngồi ở đây nghỉ ngơi, đưa cho cô cầm bình nước ấm trong tay, rồi cởi áo khoác khoác thêm cho cô.

Lúc này, buổi sáng vẫn còn hơi se lạnh, tay Bạch Vi lạnh buốt, cô ngồi xuống uống mấy ngụm nước ấm, không bao lâu đã thấy ấm áp hơn.

Chuẩn bị xong những việc nên làm, Bạch Vi nhìn thời gian và bước tới.

"Ba, mẹ, bây giờ vợ của Tiểu Đình đang mang thai, năm sau hai người sẽ có chắt."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.