[Thập Niên 80] Xem Mắt Nhầm, Tôi Đã Kết Hôn Với Sĩ Quan Mạnh Nhất

Chương 270: Em Muốn Đi Tắm Rửa, Anh Có Muốn Đi Cùng Không (2)



Mặc dù Lục Tư Dĩnh có tửu lượng tốt, cũng thích uống rượu, nhưng hôm nay thực sự có quá nhiều người mời rượu, người này ba, bốn ly, người kia năm, sáu ly, nhiều người mời rượu như vậy, Lục Tư Dĩnh đã uống không ít.

Hơn nữa, về sau thấy Lục Tư Dĩnh mãi không uống say thì không còn ai dám lên mời rượu cô ấy, vậy mà Lục Tư Dĩnh lại nhất định phải kéo được mọi người uống tiếp.

Uống nhiều như vậy, gương mặt của Lục Tư Dĩnh cũng đã ửng đỏ,

Trác Tư Thành có chút bận tâm cô ấy uống nhiều quá nhưng cũng không nói gì, để tránh ngày mai khi tỉnh dậy cô ay sẽ cảm thấy đau đầu mệt mỏi, cậu ấy dứt khoát đi nấu trà giải rượu.

Sau khi nấu xong, Trác Tư Thành bưng lên trên lầu cho Lục Tư Dĩnh.

Lục Tư Dĩnh treo quần áo vào tủ, cảm thấy đầu có chút choáng, cho nên miễn cưỡng ngồi trên ghế không muốn động đậy.

Đúng là hôm nay cô ấy uống nhiều rượu, hơn nửa số người trong nhà hàng đều bị cô ấy hạ gục, nhưng rượu cồn chính là rượu cồn, có thể tê liệt ý thức của con người.

Cho dù Lục Tư Dĩnh thanh tỉnh thì tốc độ phản ứng vẫn kém hơn bình thường, lười nhác suy xét.

"Tiểu Dĩnh, anh đã nấu trà giải rượu rồi, em đến uống một chút."

Trác Tư Thành bưng trà ấm để lên bàn.

Lục Tư Dĩnh nhìn chằm chằm khuôn mặt Trác Tư Thành, cũng không biết đang suy nghĩ gì, nửa ngày cũng không lên tiếng.

Không phải là uống say rồi chứ?

Trác Tư Thành còn tưởng rằng Lục Tư Dĩnh uống say, liền đưa tay ra lắc lắc trước mặt cô ấy, nói: "Em uống say sao, nếu không thì anh đi tìm chút thuốc nhé?"

Lục Tư Dĩnh nở nụ cười, cầm ly lên uống hai ngụm, động tác rất qua loa.

Cô ấy đứng lên, cởi chiếc cúc áo ở trên nhất, lập tức cảm thấy hô hấp dễ dàng hơn, thuận miệng hỏi: "Em muốn đi tắm, anh có muốn đi cùng không."

Trác Tư Thành trực tiếp ngây dại.

Cậu ấy không nghe lầm chứ, Lục Tư Dĩnh hỏi cậu ấy có muốn đi tắm cùng không, là do cậu ấy uống say, hay là cô ấy uống say?

Nhưng mà ánh mắt Lục Tư Dĩnh trong suốt, còn có thể nói chuyện cùng cậu ấy, nhìn thế nào cũng thấy đây không phải dáng vẻ uống say.

Lục Tư Dĩnh cảm thấy cậu ấy trả lời quá chậm, vừa định mở miệng thì Trác Tư Thành giống như đang gặp cảnh tượng đáng sợ, nói: "Không, không cần, chúng ta tách ra tắm."

Khuôn mặt đỏ của Trác Tư Thành giống y như một con tôm chín, không dám nhìn Lục Tư Dĩnh, ánh mắt nhìn loạn bốn phía, nhìn nơi nào cũng thấy không đúng.

Trong nhà rất lớn, có nhiều phòng ngủ, phòng tắm cũng nhiều, Lục Tư Dĩnh cầm quần áo đi vào phòng tắm, Trác Tư Thành đi xuống phòng tắm ở dưới tầng một.

Có phải là vừa rồi cậu ấy biểu hiện không tốt không?

Lúc Trác Tư Thành tắm rửa, đầu của cậu ấy bắt đầu hoạt động, suy nghĩ về hành động của mình.

Bọn họ cũng là vợ chồng, cùng nhau tắm rửa thì sao, hơn nữa, nói không chừng Lục Tư Dĩnh cũng chỉ thuận miệng nói, căn bản không có ý tứ kia, chỉ là uống nhiều mà thôi.

Cậu ấy từ chối nhanh như vậy, ngược lại giống như cậu ấy sợ.

Không được, dù sao thì cậu ấy cũng là đàn ông, nhất định phải chủ động thì mới được.

Trác Tư Thành âm thầm hạ quyết tâm, quyết định mình nhất định phải đánh đòn phủ đầu, để Lục Tư Dĩnh nhìn thấy năng lực của mình.

Đây chính là đêm tân hôn, nếu như đêm nay cậu ấy không chủ động thì cũng quá mất mặt. Trac Tư Thành xây dựng tâm lý cho mình xong thì nhanh chóng tắm rửa đi ra ngoài.

Không nghĩ tới, cậu ấy vừa mới lên lầu thì đã nhìn thấy Lục Tư Dĩnh đang ngồi ở trên giường lau tóc.

Trác Tư Thành hít sâu hai cái, chủ động đi vào, không nghĩ tới, vừa mới tới bên giường thì Lục Tư Dĩnh đã ngoái nhìn nở nụ cười, trực tiếp đè Trác Tư Thành xuống giường.

Bỏng, nơi nào cũng thấy nóng.

Rõ ràng hiện tại là tháng 2, bên ngoài vẫn còn lạnh, nhưng mà trong phòng lại giống mùa hè nóng bức, vừa nóng lại bỏng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.