Cô cũng không tức giận, lại tiếp tục tìm kiếm dọc theo dòng suối nhỏ, sắp đến hạ lưu, mới có phát hiện mới.
Bên này có rất nhiều đá cuội, dòng nước tương đối bằng phẳng, ốc đá giấu trong khe đá đều đầy đặn, vỏ ốc rõ ràng trong suốt, nhìn còn rất có sức sống.
Phương Thanh Nghiên không chút lưu tình vươn ma trảo ra, bắt lấy đám ốc nhỏ sau đó bỏ vào thùng nước bên cạnh.
Đợi đến khi lấy lại tinh thần, mặt trời cũng sắp xuống núi.
Nhưng quay đầu nhìn lại, bận rộn hơn nửa ngày, ốc đá cũng chỉ lấp đầy đáy thùng mà thôi.
Phương Thanh Nghiên rất bất đắc dĩ, cô không quen thuộc địa hình nơi này, mà tinh lực của cô cũng có hạn, hôm nay có thể có thu hoạch như vậy thì đã xem như là một khởi đầu không tồi.
Mang theo thùng nước trở về, Tần Thu Phượng tò mò, nói: "Cả một buổi chiều cháu chỉ bắt được nhiêu đây thôi sao.”
Phương Thanh Nghiên gật đầu, nói: "Đúng vậy, đáng tiếc hơi ít, cháu muốn mang về nhiều hơn chút.”
Tần Thu Phượng cúi đầu nhìn, nở nụ cười, nói: "Thứ này trong ruộng có rất nhiều, mà đám ốc ở suối cũng không to bằng trong ruộng đâu!”
Bà ngoại cô đây là đem ốc đồng cùng ốc đá nhập làm một rồi sao?
Phương Thanh Nghiên nghe vậy cũng muốn thử dùng ốc đồng thay thế xem sao, dù sao thì ốc đồng dễ tìm hơn ốc, chỉ cần cô trực tiếp đi ra chợ là có thể mua được.
Nhưng ngại một cái là ốc đồng mùi tanh nặng, hầm ra nước canh cũng không có tươi nồng được như ốc đá.
Trước kia lúc cô giúp tiệm bún ốc đi mua lại không cẩn thận bị mua nhầm, khi trở về còn bị bà chủ giáo huấn cho một trận.
Tần Thu Phượng thúc giục một câu: "Ăn cơm tối trước đi.”
Phương Thanh Nghiên lên tiếng, tiện tay đem thùng nước đặt ở trong góc.
Trong thùng nước đựng toàn nước suối, còn có mấy viên đá cuội, cô còn túm một nắm rong rêu bỏ vào, những ốc đá này ở bên trong đợi một đêm hẳn là không thành vấn đề.
Cơm tối là ăn ở nhà Tần Đại Minh, các thân thích đều ở đây, ngồi đầy ba cái bàn lớn, Phương Thanh Nghiên vừa nhìn thấy liền sợ ngây người.
Không phải là những người trong thôn đều có mặt ở đây hết chứ? Phương Thanh Nghiên rất nhanh đã bị Tần Thu Phượng kéo qua cạnh bà để cho cô cùng các trưởng bối ở đây thay phiên chào hỏi với nhau, hiện tại cô cũng cảm thấy mặt mình như sắp bị sưng phồng đến nơi rồi.
Lúc ăn cơm cũng đặc biệt náo nhiệt, nhưng không biết là ai trong lúc đó đã hỏi một câu - -
"Nghe nói đoạn thời gian trước mẹ chồng của Tiểu Huệ thường xuyên chạy tới nhà máy để quậy phá, bà ta còn đem Tiểu Huệ ra giáo huấn một, chuyện này là thật sao?"