Về phần nhà Tuyết Bảo, ba Tuyết Bảo là con trai út của nhà họ Dung. Mấy năm nay, việc trọng nam khinh nữ vẫn rất nghiêm trọng, hai vợ chồng già nhà họ Dung thiên vị nên để hết tài sản lại cho Dung Gia Đống.
Dung Gia Đống không giống chị cả của mình mà giống với chị hai, chỉ tốt nghiệp trung học cơ sở. Ba anh ấy lại mặt dày nhờ quan hệ để cho anh học lái xe. Sau khi học xong lại mặt dày mà được sắp xếp vào đội xe của nhà máy cơ khí.
Đây cũng không phải nơi người bình thường có thể vào, ông cụ Dung là cán bộ hậu cần, có thể vứt bỏ mặt mũi, nhưng cũng không phạm phải lỗi lớn gì, chẳng qua chỉ là một lão cáo già nghiêm túc mưu tính cho nhà của mình thôi.
Dung Gia Đống vừa vào nhà máy đã nhìn trúng công nhân tạm thời Đào Lệ Hoa ở căng tin nhà máy.
Trong nhà Đào Lệ Hoa có bốn gái một trai, cũng là một gia đình trọng nam khinh nữ. Đào Lệ Hoa là con gái thứ tư, tuổi còn nhỏ nên không kịp tham gia phong trào xuống nông thôn kia.
Nhưng cũng chính vì không kịp nên phải làm việc ở nhà nhiều hơn, còn bị ghét bỏ. Nhưng Đào Lệ Hoa có vẻ ngoài đẹp, hơn nữa cũng là một người lanh lợi, có chủ kiến của riêng mình.
Biết nhà mẹ đẻ sẽ không đối tốt với mình, mà chỉ chờ của hồi môn nên cô ấy tự tính toán cho bản thân. Cô ấy kiếm tiền nhưng không một lòng một dạ nộp hết cho nhà mẹ đẻ giống như mấy chị gái.
Ngoại trừ tiền ăn, số tiền còn lại đều tự tiêu vào quần áo ăn mặc, tình nguyện không ăn ngon cũng phải mặc tốt, có nhiều hơn một phần không chia thì cũng không giữ lại.
Nhà máy cơ khí có rất nhiều đàn ông, cô ấy là ngôi sao xinh đẹp nhất.
Nhắc mới nhớ, Đào Lệ Hoa còn lớn hơn Dung Gia Đống một tuổi. Nhưng nhờ vào vẻ ngoài xinh đẹp của Đào Lệ Hoa, Dung Gia Đống vừa vào xưởng đã phải lòng cô ấy, thế là hai người thông đồng với nhau rồi nhanh chóng yêu đương.
Cho nên ông cụ Dung lại tiếp tục mặt dày đi tìm người để điều cô ấy đến nhà máy công hội làm công nhân tạm thời, vừa đến tuổi thì lập tức kết hôn.
Bởi vì nhà họ Đào ầm ĩ chuyện sính lễ, Đào Lệ Hoa khóc như mưa nhưng không hề hướng về nhà mẹ đẻ.
Cô ấy bị mọi người phê bình, khen chê lẫn lộn, nhưng mẹ chồng của cô ấy cũng không nói gì nhiều, bởi đây là suy nghĩ cho nhà chồng.
Những nhà nào có con gái thì đều giáo dục con gái nhà mình không được học theo cô ấy, nếu không cấp dưỡng cho anh em trong nhà thì còn được.
Nhưng sau khi gả tới, cuộc sống của Đào Lệ Hoa cũng khá tốt, sau khi kết hôn là lập tức xoay chuyển.
Lần này cũng không phải ông cụ Dung huyên náo, ông cụ đã mặt dày quá nhiều lần, lãnh đạo nhà máy đều trốn tránh ông cụ.
Cũng may lần này ông cụ Dung không làm như vậy, lần này là bà cụ Dung, mẹ của Dung Gia Đống là Triệu Quế Hương nhường công việc của mình cho con dâu.
Trên cơ bản, tình huống nhà họ Dung chính là như vậy.
Tuyết Bảo là con gái duy nhất của Dung Gia Đống, lại nói đến hai vợ chồng ông cụ Dung cũng là kì lạ, có ba đứa con gái thì bọn họ trọng nam khinh nữ.
Nhưng trong thế hệ con cháu, có cháu gái ngoại, cháu gái nội, còn có cả cháu trai, nhưng bọn họ lại thích Tuyết Bảo nhất. Cho nên đôi khi nói bọn họ trọng nam khinh nữ, hình như phải vẽ một dấu chấm hỏi nhỏ.
Đương nhiên, trong viện cũng người nói rằng không phải hai vợ chồng già này trọng nam khinh nữ, mà chỉ đơn giản là nhìn mặt thôi, bọn họ thích dáng vẻ xinh đẹp, miệng lại ngọt.
Gương mặt của chủ nhiệm Dung Gia Anh quá nghiêm túc. Dung Gia Tuệ thì mặt vuông mắt nhỏ, nên người lớn trong nhà mới thích Dung Gia Đống nhất.
Tuy da của Dung Gia đống đen, nhưng da con trai đen một chút thì có sao, trông càng nam tính. Hơn nữa ngũ quan của anh ấy tốt, không kém gì với ngôi sao điện ảnh.