Trà xanh siêu cấp Cố Kiều Kiều xuyên sách, thành cái bóng số khổ của chị kế.
Vận mệnh của nguyên chủ bắt đầu từ khi mẹ ruột qua đời, bố lấy mẹ kế dẫn theo con riêng.
Bố ruột bất công, người thân a dua chèn ép, nguyên chủ từ hòn ngọc quý được cả nhà chăm bẵm thành cô bé tội nghiệp mồ côi mẹ.
Nguyên chủ tranh giành cả đời, muốn giữ phòng ngủ của mình, cuối cùng phải ngủ lê la.
Nguyên chủ đấu tranh cả đời, muốn bảo vệ của hồi môn của mẹ, cuối cùng chẳng có gì cả.
Nguyên chủ cố gắng cả đời, muốn bảo vệ hôn nhân của mình, cuối cùng lại thất bại thảm hại.
Ngược lại, chị kế sống "đạm như cúc", không tranh không đấu thì lại ngồi vững vị trí trong nhà, tiền cứ từ trên trời rơi xuống.
Cô ta lấy của hồi môn đủ đầy của em kế để kết hôn với một thương gia, nhờ khoản tiền này mà đầu tư sinh lời, sống cả đời không hết vinh hoa phú quý.
Vợ chồng họ nên duyên cầm sắt, con cháu ngoan ngoãn.
Còn người đàn ông mà nguyên chủ sống chết cưới được, đến chết cũng không buông tay lại một lòng mong nhớ ả bạch liên hoa kia, đến chết không thôi.
Mẹ chồng nhìn chỗ hồi môn cực ít của cô xong đã lột luôn bộ mặt giả nhân giả nghĩa, nói: "Nhà họ Tần cần đứa ăn hại đến đồ của mình còn không giữ nổi như cô làm gì?"
Nguyên chủ mất vì quá u uất.
Trà xanh siêu cấp Cố Kiều Kiều xuyên đến chỉ cười một tiếng.
Ồ? Thế à?
Đối thủ là một ả bạch liên hoa, phải làm sao?
Đương nhiên là phải đi đường của bạch liên hoa, để bạch liên hoa hết đường mà đi chứ sao.
Lấy độc trị độc.
Thông điệp: Làm người thì phải sống lương thiện.
Bình luận truyện