Thập Niên: Trà Xanh Siêu Cấp Xuyên Vào Niên Đại Văn Làm Cái Bóng Của Người Khác

Chương 49: Trà Xanh Siêu Cấp Xuyên Vào Niên Đại Văn Làm Cái Bóng Của Người Khác - Chương 49 Chương 49




Vậy sao kiếp trước lại chết đuối trong ao nước? Cố Kiều Kiều kinh ngạc.

Nhưng nghĩ đến vận mệnh của nguyên chủ, trên đời này không gì là không thể.
“Tóm lại là anh cẩn thận đi.” Nói xong câu này cô xoay người vội vàng rời đi, trong phòng khách vẫn còn một vở kịch hay đang chờ cô, không thể trì hoãn thêm.
Người đàn ông nhìn bóng dáng Cố Kiều Kiều rời đi, hồi lâu sau vẫn chưa thể bình tĩnh lại được.

Vừa rồi cô đang khóc sao, là vì chồng chưa cưới hẹn hò với người phụ nữ khác à?
~~~
Không khí trong phòng khách trở nên sôi động khi Tần Hiên dẫn hai cháu trai đến.
“Ôi chao, người cao nhất kia chắc là cậu chủ nhỏ nhà họ Tần nhỉ, đẹp trai như ngôi sao trên tranh Tết vậy.” Có người tấm tắc khen ngợi.
“Đúng thế, nghe nói hồi còn đi học đã học rất giỏi.

Nếu không bị bệnh, chắc chắn đã đỗ đại học rồi.” Có người phụ họa.
“Cậu chủ nhỏ cho dù không đỗ đại học, cả đời cũng không phải lo cái ăn cái mặc.


Hôm nay đến nhà họ Tần, tôi thật sự được mở mang tầm mắt rồi.” Có người ngưỡng mộ.
Trong phòng khách bày bốn cái bàn tròn lớn, trên mỗi bàn chất đầy đậu phộng, hạt dưa, kẹo sữa Thỏ trắng, hoa quả chuối, bánh đào và cả mứt táo.
Họ cũng chỉ thường mua vài loại bánh đắt đỏ thế này vào dịp lễ Tết.
Tưởng Bạch Bình nghe mấy người phụ nữ khen ngợi con trai không ngớt càng thêm vinh dự, ưỡn ngực thẳng lưng.

Con trai của bà ta dĩ nhiên là người tốt nhất trên đời.
Cũng xứng đáng với cô gái tốt nhất.
Bà ta liếc nhìn Cố Thư Dao cách đó không xa đang ngoan ngoãn yên tĩnh ăn đồ ăn, rồi quay đi tìm kiếm cô con dâu tương lai của bà ta.

Con nhóc đó chạy đi đâu rồi không biết, chỉ biết chơi.

Nhiều cô gái đều đã trở lại, có mỗi cô thì không thấy đâu.
Tần Hiên vốn đã chán ngán cảnh này, nếu không phải vì ứng phó với mẹ, tiện thể ngắm nhìn người đẹp thêm vài lần nữa, anh ta đã tính trốn đi giữa chừng.

Người đẹp cũng đã nhìn thấy, còn đẹp hơn lúc ở sân sau.

Tiếc rằng không thể tiến lại nói chuyện vài câu, chỉ đành đợi sau này tìm cơ hội khác.
Dù chưa từng nhìn thấy vợ chưa cưới của mình, nhưng anh ta cũng không hề tiếc nuối.

Đồng thời cũng may mắn vì cô không có mặt, nếu không lại bám lấy tay áo anh không bỏ, để người đẹp thấy anh ta như vậy thì thật là khó coi.
Cố Kiều Kiều trở về từ sân sau đã đi đâu rồi?
Thực ra cô vẫn luôn vịn lên cửa sổ nhìn vào trong.

Không biết vì sao trong lòng cô luôn có dự cảm, nếu muốn thuận lợi hủy hôn, cô không thể gặp Tần Hiên trước khi kết hôn.

Ai biết được tại sao, có lẽ là vì sợ anh ta bị vẻ quyến rũ của bà đây chinh phục, không chịu tiếp tục liếc mắt đưa tình với Cố Thư Dao nữa.
Thấy Tần Hiên vội vã rời đi, cô mới nhân lúc không có ai chú ý, xoay người trở lại chỗ ngồi trong phòng khách.
Cố Thư Dao hờ hững nhìn lướt qua cô.

Cô em gái này của cô ta không thể yên tĩnh được mười lăm phút, cứ như con khỉ bị lên dây cót.
Sau này tốt nhất đừng làm cho cô ta mất mặt.
“Không phải là nhà họ Tần vẫn còn một người chưa lập gia đình à, sao không thấy ra?” Đang nhai hạt dưa, ăn đậu phộng thì mọi người nhớ đến một người khác.
“Bà đang nói Tần Đông Viễn, con trai thứ ba nhà họ Tần sao?” Nói đến ba chữ Tần Đông Viễn, người phụ nữ rõ ràng đã hạ thấp giọng.
“Anh ta có đến cũng vô ích, ai dám gả con gái cho anh ta chứ?” Có người cười nhạo.
Cũng không xem xem những vị khách được nhà họ Tần mới tới có ai mà không có chút của cải trong nhà.

Nhà người ta như vậy sao lại chịu gả con gái vất vả lắm mới nuôi lớn được cho “đồ con hoang” chứ.
Phàm là những chủ đề có chút thú vị luôn kích thích tính nhiều chuyện của mọi người, bọn họ nhanh chóng bàn tán sôi nổi chủ đề này.

Ngay lúc đó, đột nhiên có người phụ nữ chỉ vào Cố Thư Dao ngồi ở bàn chính.
“Cô gái nhà họ Cố kia bị làm sao thế?”
Cố Thư Dao ngồi trên chiếc bàn lớn nhất đặt ở giữa cùng chủ nhà họ Tần, Tưởng Bạch Bình, lúc này đang ngồi vò đầu bứt tai, cơ thể không ngừng vặn vẹo.

Dường như có thứ gì đó đang cắn cô ta.
Mấy người phụ nữ dừng cuộc trò chuyện lại, có hơi hoảng sợ nhìn cảnh tượng kỳ quái này.
"Con bé bị gì vậy, có bệnh gì không đó?" Bà ta không có ý mắng người, chỉ là nói theo nghĩa đen thôi.

Chẳng lẽ con riêng của nhà họ Cố này có bệnh kín gì sao?
Nếu đúng vậy thì cũng tốt, con gái nhà bà ta sẽ bớt đi một đối thủ cạnh tranh.

Nhà họ Tần sẽ không bao giờ cho phép một cô gái có bệnh vào cửa, lỡ truyền lại cho đời sau thì biết phải làm sao.
Bà ta đã sớm quan sát kỹ, trong số các cô gái ở đây chỉ cô ta và em gái của cô ta, hòn ngọc quý của nhà họ Cố là xinh đẹp nhất.

Đứa con riêng này lớn hơn cô em vài tháng, nhưng mặt mày đã lộ ra nét quyến rũ.





Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.