Thất Giới Hậu Truyện

Chương 409: Phỉ di sơ tư (Không thể tưởng tượng) phần 3



Vấn đề này Thiên Lân rất muốn biết, nhưng hắn không hề hỏi, bởi vì hắn hiểu rõ, Thiên Tàm sẽ không bao giờ nói cho địch nhân của mình biết được bí ẩn liên quan chặt chẽ đến an nguy bản thân. Bỏ mọi suy nghĩ lung tung, Thiên Lân hỏi:

- Ngươi nói những điều này khó nghe quá, không biết là ngươi nghe được hay bản thân biết được đây?

Thiên Tàm hỏi ngược lại:

- Chuyện này có quan trọng không?

Thiên Lân cười kỳ dị nói:

- Ngươi cho là thế nào?

Thiên Tàm hừ khẽ một tiếng, có phần không vui nói:

- Đây là tuyệt kỹ bí mật của tộc Thiên Tàm ta, tuy không thể nói là độc nhất vô nhị nhưng chủng tộc nắm vững được phương pháp này rất ít trên thế gian.

Thiên Lân phân tích câu nói của Thiên Tàm, thấy vẻ mặt y không giống giả bộ, liền hỏi lại:

- Chiếu theo những điều ngươi nói, đây chính là kỹ năng đặc biệt của tộc Thiên Tàm ngươi, nên con người không cách gì nắm vững được?

Thiên Tàm có phần tự phụ đáp:

- Điều này đương nhiên.

Thiên Lân bật cười tà mị, hỏi lại:

- Phải vậy chăng? Bản thân ta muốn thử qua cho biết.

Chữ biết vừa ra khỏi miệng, trong mắt Thiên Lân ánh đen lóe lên, phát động công kích tinh thần, chỉ trong chốc lát đã đánh trúng đại não của Thiên Tàm. Thân thể lắc lư một cái, Thiên Tàm sau đó rống lên giận dữ một tiếng, dùng tinh thần dị lực triển khai phản kích, từng bước khu trục sức mạnh công kích của Thiên Lân phát xuất ra khỏi không gian não của mình, hơn nữa còn bắt đầu phản kích.

- Thiên Lân, ngươi biết rõ sau khi ta chiếm được tấm thân này rồi, đã nắm vững Tâm Dục Vô Ngân pháp quyết của Ma tông, ngươi lại đột nhiên dùng phương thức ít ai nghĩ ra để đánh lén ta, ngươi không thấy là đáng cười lắm sao?

Thiên Lân vẻ mặt kỳ dị, cười mà không phải cười đáp:

- Nắm vững chỉ là cơ sở quan trọng nhất, tu luyện đến cảnh giới nào mới là quan trọng.

Thiên Tàm hừ lạnh đáp:

- Phải vậy chăng? Thế thì ngươi cho ta tu luyện như thế nào rồi?

Thiên Lân cười đáp:

- Thực lực tương đối mạnh mẽ, bất quá lại cũng chỉ là đánh cắp thành quả của người khác mà thôi.

Thiên Tàm không thèm để ý đáp:

- Chỉ cần có thể để ta sử dụng, dùng phương pháp nào thu được cũng không quan trọng.

Thiên Lân cười tà dị nói:

- Tuy câu nói của ngươi cũng không chính xác lắm, bất quá ta cũng cho là như vậy.

Còn đang nói, Thiên Lân đột nhiên thu lại thế công, vẻ mặt toát ra nụ cười mỉm khiến Thiên Tàm bất an.

Hơi cau mày, Thiên Tàm hỏi lại:

- Ngươi cười điều gì vậy?

Thiên Lân đáp:

- Ta cười bởi vì ta vui vẻ, lẽ nào điều này cũng không được sao?

Thiên Tàm vẻ mặt nặng nề, không nói gì cả, trong lòng suy tính vì sao Thiên Lân lại cười. Điểm này Thiên Tàm không thể nào tưởng được được. Vừa rồi Thiên Lân phát động công kích tinh thần trong chốc lát, nhưng Linh Phách trong cơ thể của Thiên Lân đã dùng một loại tần suất vô cùng đặc thù, sử dụng tinh thần dị lực của Thiên Lân làm vật dẫn để tiến vào trong đại não của Thiên Tàm, bắt đầu thu thập những chuyện có liên quan đến phương pháp nguyên thần thu nạp cơ thể, hơn nữa còn tùy ý biến thành to nhỏ. Khi Thiên Tàm phát giác công kích của Thiên Lân, phản ứng đầu tiên của y là phản kích, sức mạnh tinh thần trong não y tiếp xúc liên tục với sức mạnh tinh thần của Thiên Lân, giằng co với nhau. Sức mạnh tinh thần của Thiên Lân tuy bị ép ra khỏi khu vực não của Thiên Tàm, nhưng vẫn đủ thời gian làm vật dẫn cho Linh Phách thăm dò đầy đủ. Đợi đến khi Thiên Lân tự động thu hồi thế công, Linh Phách trong cơ thể hắn đã lấy được tin tức cần tìm trong đầu của Thiên Tàm, rồi âm thầm quay về lại. Như vậy, Thiên Tàm không hề phát giác được, tự nhiên cũng không hiểu Thiên Lân vì sao lại cười như vậy. Ngoài ra, lần này Linh Phách trong cơ thể của Thiên Lân vào lúc thăm dò, do chưa hề tiếp cận với bí mật ẩn chứa trong ý thức của Thiên Tàm, vì thế Thiên Tàm hoàn toàn không biết được. Nếu như sức mạnh Linh Phách tiếp cận với bí mật thâm sâu mà Thiên Tàm cố ý ẩn chứa trong đại não, Thiên Tàm sẽ tự động cảm ứng được, từ đó phát hiện được sự xâm nhập của ngoại lực để tiến hành phản kích tương ứng.

Lúc này đây, Thiên Lân đang mỉm cười đứng đó, não hắn đang tiêu hóa những tin tức vừa mới thu lượm được, hơn nữa trong não còn thử mô phỏng lại. Ban đầu, Thiên Lân gặp một số vấn đề, không cách nào có thể vận hành bình thường được. Sau đó, sức mạnh Linh Phách đã dùng năng lực suy đoán và tính toán kinh người, phối hợp với cấu tạo thân thể của Thiên Lân để đưa ra một hướng giải quyết. Trải qua trải nghiệm, Thiên Lân cuối cùng đã mô phỏng thành công, hoàn toàn nắm vững huyền diệu ẩn chứa bên trong đó, có thể tùy ý khống chế. Đến lúc này, Thiên Lân thôi cười, nói với Thiên Tàm đang trầm ngâm:

- Nói đã nửa ngày rồi, cuộc so tài của chúng ta cũng phải bắt đầu thôi. Để ta thử coi, tộc Thiên Tàm có tuyệt chiêu gì mà không muốn người ta biết được.

Thiên Tàm suy tư đã lâu, mơ hồ thấy trên người Thiên Lân có thêm phần biến hóa, nhưng cụ thể là gì thì Thiên Tàm tạm thời còn chưa biết được.

Hiện nay, Thiên Lân đã lên tiếng rồi, Thiên Tàm cũng không hề kém thế, lạnh lùng nói:

- So thì so, ta không tin về phương diện này ta sẽ thua kém ngươi. Bây giờ ngươi hãy nhìn cho rõ, đến lúc đó tìm không được tung tích của ta, ngươi chớ có nói là không phục.

Còn đang nói, Thiên Tàm toàn thân khí tức biến đi, rõ ràng đứng trước mặt Thiên Lân nhưng ý thức của Thiên Lân lại không hề cảm ứng được sự tồn tại của Thiên Tàm.

Vì thế, Thiên Lân bật cười điềm nhiên, trong chốc lát đã chuyển biến tần suất vận hành chân nguyên bên trong cơ thể, sau một phen thăm dò rồi liền từ đó thu hoạch được chút khí tức của Thiên Tàm. Phát hiện được biến hóa của Thiên Lân, Thiên Tàm hừ giọng nói:

- Xem ra ngươi đối với thuật thăm dò đúng là rất có phương pháp. Tiếp theo ngươi phải cẩn thận đó.

Chữ đó vừa dứt, Thiên Tàm bắn thẳng thân mình hướng lên trời cao, khí tức toàn thân trong quá trình bay lên liên tục chuyển đổi vài trăm lần, khiến cho Thiên Lân truy sát theo sau nhiều lần mất đi khí tức của Thiên Tàm, chỉ nhờ có phối hợp thị lực với ý thức thăm dò mới miễn cưỡng theo sát được phương hướng Thiên Tàm đang tiến lên.

Đột nhiên, Thiên Tàm phía trước tăng hẳn tốc độ, thoáng cái đã biến mất. Thiên Lân vội vàng triển khai tìm kiếm, tăng tần suất người thường có thể cảm ứng được là mức hai mươi lên đến hai ngàn, thoáng cái đã khuếch đại đến mức một vạn, nhưng kết quả vẫn không cảm ứng được khí tức của Thiên Tàm.

Vì thế, Thiên Lân tiếp tục kéo dài tần suất thăm dò, phối hợp với Tâm Dục Vô Ngân của Ma tông, nhờ vào sóng dao động siêu tần suất của tinh thần dị lực, thoáng cái đã gia tăng tầng suất thăm dò lên đến mức cao cực hạn là mười vạn lần một chớp mắt, lúc đó mới tìm thấy được tung tích của Thiên Tàm ở phía trước cách vài dặm. Lúc này, Thiên Tàm hoàn toàn không chuyển biến phương hướng, y có thể hiểu rõ được hành tung của Thiên Lân, nghĩ tới nghĩ lui thấy thật ra Thiên Lân có bản lĩnh cảm ứng được bản thân mình không. Kết quả, Thiên Tàm vốn tự phụ đã nhanh chóng bị Thiên Lân bắt được, cự ly hai bên thoáng cái đã kéo gần lại. Đối với chuyện này, Thiên Tàm rất khiếp sợ. Y vốn không phải là người, nhưng y chiếm lấy thân thể con người, từ đó hiểu biết rất sâu sắc cấu tạo cơ thể con người.

Biết loài người muốn nâng tần suất bản thân lên đến gần mười vạn lần một chớp mắt là đã đến trạng thái cực hạn, cần phải có tu vi kinh người và phương pháp đặc thù. Khắp cả thiên hạ tuy không thể nói hoàn toàn không có, nhưng cũng tuyệt đối là tìm không được mấy người. Hiện nay, Thiên Lân lại làm được vậy, điều này sao không khiến y phải kinh ngạc được?

Bật cười lạnh một tiếng, Thiên Tàm thầm nghĩ: “Ta không tin ngươi còn có thể tiếp tục tăng thêm tầng suất để tìm được sự tồn tại của ta.” Ý niệm vừa nghĩ, Thiên Tàm đột nhiên xuất nguyên thần ra, quanh cơ thể của y xuất hiện một loạt dao động, sau đó biến thành một luồng sáng nhạt rồi bị nguyên thần của y nuốt chửng mất.

Kể từ đó, khí tức Thiên Tàm chớp mắt đã biến mất trong não của Thiên Lân, điều này khiến Thiên Lân kinh ngạc vô cùng. Thăm dò cẩn thận, Thiên Lân tăng lên rồi thu lại tần suất cũng không hề cảm ứng được chút tồn tại nào của Thiên Tàm. Vì thế, Thiên Lân thi triển Băng Thần quyết, ý đồ nhờ vào sức mạnh băng tuyết để tìm kiếm tung tích của Thiên Tàm trong cả một khu vực rộng lớn, nhưng kết quả cũng không hề phát hiện được gì.

Trong nhất thời, Thiên Lân trầm ngâm hẳn.

Hắn vốn luôn luôn tự phụ, hiện nay khi đối mặt với Thiên Tàm cũng không thể không thừa nhận, Thiên Tàm đúng là có những chỗ người thường không thể nào so sánh được. Bình tâm trở lại, Thiên Lân bắt đầu nhớ lại cẩn thận.

Lúc trước Thiên Tàm dựa vào việc chuyển biến tần suất để biến mất trong khu vực thăm dò cũng như tầm nhìn của hắn, khiến bản thân hắn tìm không được sự hiện hữu của y.

Sau đó, Thiên Lân chuyển biến tần suất, mở rộng tần suất thăm dò, nhanh chóng từ đó nắm bắt được nơi Thiên Tàm đang ở.

Hiện nay, Thiên Lân đã tăng tần suất sóng thăm dò đến cực hạn, vẫn không thể nào cảm ứng được khí tức của Thiên Tàm, lẽ nào tần suất của y đã vượt quá phạm vi mà Thiên Lân có thể thăm dò chăng?

Nghĩ đến đây, Thiên Lân vừa kinh ngạc lại không tránh khỏi kỳ quái, Thiên Tàm làm như thế nào được như vậy đây?

Nghĩ tới nghĩ lui, Thiên Lân không tìm ra đáp án, vì thế mới lại nhờ vào sức mạnh của Linh Phách lần nữa, phát xuất tín hiệu dò xét cho nó.

Đến lúc này, trong não Thiên Lân xuất hiện một số hình ảnh, từ trước khi hắn truy tìm Thiên Tàm, đến khi khí tức Thiên Tàm biến mất, quá trình này dần dần hiện ra trong não của Thiên Lân, phảng phất như một sự nhớ lại, khiến cho tình hình của hai bên hắn đều hiểu rõ như lòng bàn tay. Hiện tại, Linh Phách trong cơ thể của Thiên Lân đang vận chuyển với tốc độ cao, ở một mức độ sinh động vượt quá tưởng tượng, phát xuất vài chục vạn đường thăm dò vô hình không thấy được.

Loại đường thăm dò này không giống với sóng thăm dò Thiên Lân sử dụng trước đây, mà thuộc về một loại khái niệm hoàn toàn khác hẳn, nhìn bằng mắt thường không thấy, chỉ bằng ý thức mới có thể cảm ứng được sự tồn tại hữu hình của sóng thăm dò này. Loại đường thăm dò mà Linh Phách trong cơ thể của Thiên Lân phát xuất chính là một loại nhìn không thấy, ý thức cũng không cảm ứng được tồn tại vô hình của nó. Đương nhiên, cách nói này hoàn toàn không phải là tuyệt đối bởi vì đường thăm dò trong một lúc nào đó cũng sẽ bị người ta cảm ứng được.

Nhưng đó là do đường thăm dò quá tập trung, vài vạn đường dung hợp thành một, hình thành một loại tồn tại tương tự như sóng thăm dò, khi đó mới bị người cảm ứng được do bị suy đoán ra, đường thăm dò là một loại chi tiết hơn của sóng thăm dò, cũng là phương pháp thăm dò hoàn thiện hơn hẳn.

Tần suất của nó có thể mở rộng đến gấp vài ngàn lần của sóng thăm dò, thậm chí gấp vài vạn lần, từ đó đạt đến cảnh giới không gì không thể. Hiện nay, điểm này thì Thiên Lân còn chưa hiểu rõ ràng lắm, bởi vì bất quá hắn mới tiếp xúc được sức mạnh Linh Phách có một ngày, ngay cả tên của năng lực kỳ dị đặc biệt này (Linh Phách) cũng do Thiên Lân tùy ý đặt cho, so với cái tên thực sự của nó có khác biệt rất lớn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.