Thất Giới Hậu Truyện

Chương 589: Sát địch đoạt lệnh – phần 2



Nhìn thấy một chiêu này, Cửu Anh phát ra tiếng cười âm lạnh, năm cái đầu lâu ở trận Ngũ Hành bên ngoài há miệng phun ra ngọn lửa, năm cột lửa to lớn chừng trượng tụ lại giữa không trung, hình thành một quả cầu ánh sáng đỏ như máu đường kính vượt quá chục trượng, xem ra rất là kinh người. Đồng thời, bốn cái đầu lâu ở trận Tứ Tượng trong há miệng phát ra khí băng lạnh, bốn luồng khí trắng xóa hệt nhau tụ thành một điểm, hình thành một quả cầu ánh sáng màu trắng khổng lồ, ở bên dưới quả cầu màu đỏ như máu, cả hai từ dưới nhìn lên thẳng hàng với nhau. Theo sự xuất hiện của hai quả cầu ánh sáng, không khí chung quanh nhanh chóng thổi về, nhanh chóng đẩy hai quả cầu ánh sáng có tính chất tương phản nhau lại gần, từ đó phát sinh hoa lửa kịch liệt, hóa thành một chớp điện uốn lượn xuất hiện trước mặt của Lục Vân. Hai quả cầu ánh sáng lạnh nóng bài xích lẫn nhau, vừa tiếp xúc liền đẩy ra, nhưng do khí trường chung quanh vừa tản ra lại tụ, cứ lập đi lập lại như vậy liền hình thành công kích liên miên không ngừng.

Lục Vân khép hờ hai mắt, cơn gió lốc do chàng phát xuất đang nhanh chóng ép gần đến Cửu Anh, nghiền nát từng bộ phận công kích do nó phát ra. Nhưng theo sự di động của cơn gió lốc, chớp điện do Cửu Anh phát ra cũng đánh trúng vào tấm thuẫn ánh sáng do Lục Vân bố trí, lập tức phát nổ mạnh mẽ, khi tích lũy đến một giai đoạn nhất định, nó lập tức nổ tan tấm thuẫn ánh sáng, xuất hiện trước ngực của Lục Vân.

Hai tay khẽ vuốt, Lục Vân hoàn toàn không kinh hoàng, tư thế ưu nhã phát xuất kết giới ánh sáng phòng ngự, lập tức ngăn các chớp điện ập đến ở khoảng cách ngoài ba trượng, hơn nữa còn phân tích cẩn thận tình hình.

Trên mặt đất, cơn gió lốc nhanh chóng khuếch tán hệt như một thanh kiếm bén xoay tròn, đến chỗ nào thì không gì chống được, nó đang ép gần đến bên Cửu Anh. Thấy vậy, toàn thân Cửu Anh lóe lên ánh sáng âm u, một luồng sức mạnh thuộc tính âm ám âm thầm bắn ra, xem qua chẳng có chút khí thế nhưng không gian lại chấn động một cái.

Như vậy, cơn gió lốc do Lục Vân phát xuất khẽ dừng lại một chút, tốc độ giảm hẳn, khi đến gần Cửu Anh thì bị một luồng sức mạnh không biết tên nuốt chửng mất.

Có phần kinh ngạc, Lục Vân vẻ mặt khẽ biến, hơi trầm ngâm một chút, rồi thân thể lóe lên biến mất, chốc lát sau đã xuất hiện trên đầu của Cửu Anh, một mình xông thẳng vào đầm rồng hang hổ. Cửu Anh trong lòng kinh ngạc, chín cái đầu thì có chín luồng tư tưởng khác nhau, hội tụ thành một rồi nhanh chóng chỉnh lý thành một phương án ứng phó.

- Tiểu tử, ngươi chính là tự mình tìm cái chết.

Thanh âm lạnh lẽo có mấy phần cảnh cáo lập tức truyền ra ngoài, Cửu Anh khống chế hai quả cầu ánh sáng một đỏ một trắng trên đỉnh đầu, khiến nó vây phủ quanh người của Lục Vân.

Hai tay giang ra, Lục Vân ngạo khí kinh trời, khí thế toàn thân như cầu vồng, bộc phát một luồng sức mạnh cực mạnh cực to lớn khiến trời đất phải thần phục, lập tức khóa cứng hai quả cầu ánh sáng giữa không trung.

Đến lúc này, Lục Vân nhìn Cửu Anh, trong mắt ẩn chứa nụ cười kỳ lạ, vô số làn sáng ảo hóa tụ tan, ngưng tụ thành tám phân thân phân bố quanh mình Lục Vân, xem ra giống như thế trận của Cửu Anh không khác chút nào.

Có phần ngạc nhiên, Cửu Anh gầm thét thật lớn, hận thù nói:

- Quỷ nhỏ, thật có thủ đoạn. Ta không tin hôm nay ngươi có thể sống sót rời khỏi nơi này.

Chín cái đầu đồng thời kêu lên, tiếng như sấm sét rung trời, sóng âm đáng sợ lập tức khiến cho hai quả cầu một đỏ một trắng nổ tung, sinh ra cơn bão hủy diệt bao trùm quanh người của Lục Vân. Thừa cơ hội này, chín cái đầu của Cửu Anh lại chuyển biến phương vị theo thế trận Tam Tài Lục Hợp, phát xuất chín cột sáng rực rỡ hệt như chín luồng sét điện hội tụ quanh người Lục Vân, hình thành một quả cầu ánh sáng một xanh một đỏ, ý đồ muốn nuốt chửng và luyện hóa lấy Lục Vân.

Ở bên trong, Lục Vân bật cười lạnh lùng tàn khốc, khi phát hiện một chiêu này vượt hẳn công kích trước đây, hai tay bắt chéo ngược nhau, thúc động sức mạnh to lớn trong cơ thể, dùng phương thức khuếch tán, lấy cứng đấu cứng chống lại Cửu Anh. Lục Vân làm vậy không phải áp chế Cửu Anh mà muốn kết hợp sức mạnh hai bên để phát nổ, phá ngược lại khí thế của Cửu Anh.

Chớp mắt, sức mạnh đẩy ra vào thu vào gặp nhau, nhanh chóng giằng co lẫn nhau, hình thành một điểm nổ cùng với sức mạnh hủy diệt khiến người nghe phải kinh hãi thổ quanh phương viên vài dặm.

Thời khắc đó, Lục Vân thi triển pháp quyết Hư Vô Không Ngân, không bị ảnh hưởng chút nào.

Cửu Anh thì toàn thân ánh sáng lập lòe, mạnh mẽ bố trí một kết giới kỳ dị hóa giải hơn nửa phần sức nổ, chỉ chịu chưa đến một nửa sức chấn động.

Từ xa xa, Diệp Tâm Nghi quan sát bị không khí thổi ập đến phải lùi vài trăm trượng, có thể thấy vụ nổ này đáng sợ đến thế nào.

Ánh nhạt lóe lên, Lục Vân từ hư trở về thực, thừa cơ Cửu Anh bị kiềm chế rất nhiều, hóa thân thành một mũi tên ánh sáng đâm xuyên qua kết giới phòng ngự của Cửu Anh đến ngay trước mặt Cửu Anh. Do Cửu Anh có chín cái đầu, thân thể to lớn, Lục Vân trông qua giống như một con muỗi lơ lửng giữa chín cái đầu của nó, khiến cho người ta cảm thấy như châu chấu đang đá xe. Đương nhiên, đây chỉ là cảm tưởng của người ngoài, Lục Vân và Cửu Anh trong lòng hoàn toàn ngược lại.

- Cửu Anh, thân thể khổng lồ có lúc cũng rất tệ.

- Tiểu tử, chớ nên đắc ý, cho dù để ngươi đến gần, ngươi cũng không làm gì được ta.

- Phải vậy không? Thế thì hãy nhìn cho cẩn thận.

Trong tiếng cảnh cáo, thân thể Lục Vân nhoáng cái, hóa thân quanh mình lại xuất hiện, một trong tám ngoài thành chín hình bóng lấp lánh ánh sáng khác nhau, tạo thành một mặt bằng đang âm thầm khuếch tán ra chung quanh.

Cảnh tượng đó nhìn hệt như sóng nước đang tan ra, nhưng trên thực tế mặt bằng khuếch tán sắc bén như đao, đơn giản mà bén ngót, vị trí vừa hay nằm trùng cao độ với cổ của chín cái đầu Cửu Anh, cảm giác như đang muốn chém rụng chín cái đầu vậy.

- Chút tài mọn, không đáng xem chút nào.

Trong thanh âm khinh thường, chín cái cổ của Cửu Anh có ánh sáng vây phủ, phát xuất sức mạnh băng lửa nghênh đón một chiêu này của Lục Vân.

Lúc này, tiếng xé gió thánh thót liên miên không ngừng, hai luồng sức mạnh phát xuất có thuộc tính khác nhau, cuối cùng sóng ánh sáng của Lục Vân chém nát phòng ngự của Cửu Anh, đánh trúng vào thân thể của Cửu Anh khiến nó gào thét giận dữ, thân thể lại không có gì đáng ngại.

Lục Vân có phần kỳ quái, lại không kịp nghĩ nhiều, chín hình bóng đồng thời phát động ép vào trên chín cần cổ của Cửu Anh, thi triển ra sức mạnh Trấn Hồn phù và Hóa Hồn phù, hai tay ép chặt vào da thịt của Cửu Anh. Đến lúc này, sức mạnh Hóa Hồn phù tiêu hồn hóa cốt chớp mắt đã làm hoại tử bộ phận cơ thịt của Cửu Anh, làm cho nó đau đớn đến thân thể vung vẩy, ý đồ muốn hất Lục Vân đi.

- Đáng ghét, ta phải khiến ngươi trả giá lớn.

Thanh âm cực lạnh cùng với khí cực lạnh, Cửu Anh rất thông minh vận dụng khí băng lạnh để đồng thời đóng băng chín hình bóng của Lục Vân, sau đó mới chấn động da thịt hất bắn những phân thân này đi.

Hoàn thành bước này rồi, thân hình khổng lồ của Cửu Anh bắt đầu phồng lên, một luồng sức mạnh kinh thế hãi tục từ trong cơ thể nó thức tỉnh, cùng với tấm lòng quyết giết cho được ngưng tụ thành một không gian cực nặng ép chặt Lục Vân giữa không trung, ý đồ dùng thực lực cực mạnh của bản thân để nghiền nát chàng.

Nhìn Cửu Anh, Lục Vân mày kiếm hơi cau, con thú lạ hồng hoang này sức mạnh to lớn, cơ hồ sánh ngang Cự Linh thiên thú của Hải vực, đấu thẳng xem ra không có chút nào tốt đẹp. Nghĩ đến đây, tâm niệm Lục Vân thoáng chuyển, chớp mắt đã thoát khỏi vòng vây của Cửu Anh, xuất hiện trên đầu của Cửu Anh.

Lúc đó, Lục Vân phát ra chiêu “Thái Huyền Liệt Thiên kiếm quyết”, trong thời gian ngắn nhất đánh ra một kiếm quyết giết, khiến cho Cửu Anh không kịp phòng ngự và né tránh, một cái đầu liền bị Lục Vân lập tức chém rớt.

- Ồ … tiểu tử đáng ghét, ta phải nghiền nát ngươi thành từng mảnh.

Thân thể bị trọng thương, tám cái đầu còn lại của Cửu Anh chuyển động rất nhanh, tất cả há miệng công kích, hình thành một loại thế công liên hợp tạm thời vây khốn lấy Lục Vân.

Thấy vậy, Lục Vân nhướng cao mày, ý muốn thử qua sức mạnh của Cửu Anh mạnh đến mức thế nào, vì thế chàng không thi triển pháp quyết Hư Vô Không Ngân, mà hai tay bắt quyết bộc phát sức mạnh mênh mông, quyết chính diện giao đấu với Cửu Anh lần nữa.

Sát na đó, công kích của hai người tập trung một chỗ, sức mạnh ma sát đè nén lẫn nhau rất nhanh rồi kích hóa trăm lần, ầm một tiếng liền phát nổ kinh thế, ánh sáng mạnh mẽ của nó chói mắt, cơ hồ xua tan hết bóng đêm chung quanh, kéo dài một lúc mới thôi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.