Thất Giới Hậu Truyện

Chương 815: Tổn binh chiết tướng - Hao binh tổn tướng - phần 3



Thông Thiên Tẩu trả lời:

- Chuyện chính quan trọng, trước hết giết Thiên Lân, sau đó mới tính đến những chuyện khác.

Câu này vừa nói ra, Nam Cung Húc Nhật, Phổ Tế hòa thượng, Yến Phiêu Phi, người đàn ông tóc bạc, thiếu nữ áo hoa nhanh chóng tiến lên, ai nấy thủ thế theo kiểu của mình.

Thấy tình hình như vậy, Thiên Lân ánh mắt lạnh lại, cười tà dị nói:

- Có một số chuyện một khi đã bắt đầu rồi, chắc chắn phải có kết thúc.

Người đàn ông tóc bạc nghi hoặc lên tiếng:

- Ngươi nói câu này là có ý gì đây?

Thiên Lân cười tà dị đáp:

- Ý tứ rất đơn giản, giết không được ta thì tất cả các ngươi toàn bộ đều phải chết.

Thông Thiên Tẩu hừ lạnh trả lời:

- Chớ có làm ra vẻ trấn tĩnh, hôm nay ngươi không thể nào không chết, ai cũng không thay đổi được kết cục này.

Thiên Lân lơ lửng giữa không trung, khí định thần nhàn không thèm để ý, châm chọc lại:

- Nếu là như vậy, các ngươi sao còn không ra tay đi?

Thiếu nữ áo hoa cười dịu dàng nói:

- Chớ có gấp, ta không phải đã đến rồi sao?

Tung mình nhảy vào lòng, tràn đầy nhiệt tình, nhìn không thấy có chút sát cơ nào cả. Thiên Lân mỉm cười không nói, ánh mắt kỳ dị, cứ thế mà yên yên lặng lặng nhìn thiếu nữ áo hoa dần dần đến gần.

Chỉ trong chớp mắt, thiếu nữ áo hoa đã đến gần Thiên Lân, mắt thấy sắp sửa nhảy vào lòng của Thiên Lân, thiếu nữ áo hoa đột nhiên kêu lên thảm thiết, thân thể lập tức bị chia thành vài trăm miếng, cùng với máu tươi chói mắt bị đóng cứng giữa không trung. Từ đầu đến cuối, Thiên Lân hoàn toàn bất động, vẫn giữ nguyên nụ cười. Điều này khiến cho những người có mặt ở đó kinh ngạc vô cùng, không biết Thiên Lân phát động công kích từ lúc nào.

Người đàn ông tóc bạc vừa tức vừa vội, rống lên điên cuồng xông thẳng đến Thiên Lân, lại bị Yến Phiêu Phi ngăn lại giữa đường.

- Không được lỗ mãng, trước tiên phải hiểu rõ thực lực địch nhân.

Người đàn ông tóc bạc tức giận, nhưng biết cân nhắc lợi hại, chỉ đành nén cơn giận xuống lùi lại phía sau.

Lúc này, cơ thể huyết nhục của người thiếu nữ áo hoa đã bị hủy diệt, nguyên thần liền quay về bên cạnh người đàn ông tóc bạc, ánh mắt ác độc nhìn Thiên Lân, hận không thể lột da hắn ra.

Bật cười điềm đạm, Thiên Lân hệt như một người ngoài cuộc, giọng không nóng không lạnh nói:

- Làm sao sét đánh mãi mà trời không đổ mưa, lẽ nào đây lại chính là phong cách hành sự của môn phái Cửu Hư sao?

Nam Cung Húc Nhật quát lên:

- Chớ có ngông cuồng, ta sẽ tới gặp ngươi.

Cổ tay đảo chuyển, làn kiếm tung hoành. Kiếm khí đỏ rực như ngọn lửa nhảy múa nhắm thẳng vào những chỗ yếu hại trên toàn thân Thiên Lân.

Nhìn Nam Cung Húc Nhật đánh ra một chiêu, Thiên Lân nụ cười kỳ lạ, trong lúc tâm niệm biến chuyển, Băng Thần quyết lập tức đóng băng thân thể của Nam Cung Húc Nhật. Thời khắc đó, Phổ Tế hòa thượng và Yến Phiêu Phi đồng thời thất kinh, cùng lúc xuất kích ngăn cản công kích của Thiên Lân tiến thêm một bước nữa. Nhưng lúc này Thiên Lân đã không còn như trước kia nữa, hắn không cần phải cố ý làm chuyện gì, chỉ cần tâm niệm thoáng động, chuyện hắn muốn hoàn thành liền có thể tự động hoàn thành. Tất cả đều nhờ vào nhất tâm đa dụng của hắn, cùng với sự huyền diệu tuyệt luân của Thiên Tượng Vô Thường. Một kiếm âm thầm phối hợp với một chỉ sắc bén, cả hai một cương một nhu hỗ trợ lẫn nhau, có thể nói là phối hợp ăn ý, tự nhiên mà thành. Công kích như vậy uy lực tuyệt luân, nếu thẳng thắn mà đấu, rõ ràng là không khôn ngoan, chọn lựa tốt nhất chính là lùi lại. Nhưng mà Thiên Lân không phải là người thường, hắn cứ lần này đến lần khác chọn lựa đấu thẳng, mạnh mẽ đỡ lấy một chiêu của Phổ Tế hòa thượng và Yến Phiêu Phi. Sức mạnh hai bên gặp nhau giữa không trung, lập tức phát nổ, liền đánh bay cả ba người. Đồng thời, thân thể của Nam Cung Húc Nhật bị khí băng lạnh đóng cứng cũng gặp phải sự hủy diệt nhục thân, y bị Thiên Lân dùng Câu Hồn Ti Tuyến gây thương tổn, cơ thể huyết nhục bị chia thành vài chục khối, kết cục có phần khốn đốn.

Gầm giận một tiếng, Nam Cung Húc Nhật thấy vậy tức giận vô cùng, gằn giọng nói:

- Thiên Lân, ta phải giết chết ngươi!

Tung mình lùi lại, Thiên Lân nhanh chóng ổn định thân thể, đối mặt với ánh mắt cừu hận của Nam Cung Húc Nhật, Thiên Lân tỏ ra rất bình tĩnh, giọng lạnh nhạt đáp trả:

- Ta nói qua rồi, so với Trương Phàm, ngươi còn kém một phần lớn.

Thông Thiên Tẩu vẻ mặt nặng nề, quát lên:

- Mọi người nghe lệnh, liên thủ xuất kích, quyết không thể để cho hắn có cơ hội nào thư giãn.

Lúc này đây, Thông Thiên Tẩu cũng không nghĩ gì đến quang minh chính đại, lập tức quyết định áp dụng công kích mạnh mẽ.

Như vậy, sáu đại cao thủ liên hợp tiến lên, một trận đại chiến sinh tử lúc này đã khai mở rồi. Ở trong tình cảnh nguy hiểm, Thiên Lân tỏ ra hết sức thong dong nhàn nhã, thay đổi phong cách cẩn thận tính toán trước kia, toàn thân bá khí đầy đủ, phảng phất như Lục Vân năm xưa, cuồng ngạo không sợ gì ai. Sáu đại cao thủ đồng thời xuất kích, uy lực của nó kinh người vô cùng, biến hóa đa dạng, không thể nói trong nhất thời. Bị vây khốn giữa trung tâm, Thiên Lân cười tà dị, Băng Thần quyết hết lần này đến lần khác phát huy, lập tức ngưng đọng cả hang động lại, đóng băng Thông Thiên Tẩu, Phổ Tế hòa thượng, Yến Phiêu Phi, người đàn ông tóc bạc vào trong các khối băng. Còn thể nguyên thần của Nam Cung Húc Nhật và thiếu nữ áo hoa, bọn họ không chịu ảnh hưởng của khí băng lạnh, xông đến bên cạnh Thiên Lân, ai nấy đều tự mình triển khai công kích mãnh liệt.

Tình hình như vậy, Thiên Lân đã sớm có phòng bị, lập tức thi triển Quỷ vực Hóa Hồn đại pháp, đợi khi địch nhân đến gần, lập tức bao trùm vào trong, sau đó toàn lực luyện hóa nguyên thần của địch nhân. Thủ đoạn của Thiên Lân vô cùng tàn độc, điều này khiến cho Nam Cung Húc Nhật và thiếu nữ áo hoa cảm thấy bất ngờ, đợi đến khi phát hiện được tình hình không ổn thì muốn thoát thân cũng trễ quá rồi. May mà Nam Cung Húc Nhật tu vi tinh thâm, tuy bị Hóa Hồn đại pháp của Thiên Lân đánh trọng thương, nhưng mạnh mẽ thoát được sự khống chế của Thiên Lân, thoát qua được một kiếp. Còn thiếu nữ áo hoa đó vốn là yêu vật, pháp quyết tu luyện chính là yêu thuật, thực lực còn xa mới bằng Nam Cung Húc Nhật. Dưới tác dụng của Hóa Hồn đại pháp Thiên Lân thi triển, nàng ta tuy cố gắng tranh đấu, nhưng cuối cùng vẫn không thoát khỏi được cái chết.

Lại nói bốn người Thông Thiên Tẩu trong khối băng, khi bọn họ phát hiện được đã bị vây khốn, ai nấy thúc động thực lực, ý đồ muốn đánh nát băng lạnh để thoát thân, nhưng kết quả được không bằng mất. Nói đến nguyên nhân thì có liên quan rất lớn đến địa hình ở nơi này. Khi Thiên Lân thi triển Băng Thần quyết, đã đóng băng toàn bộ hang động, chẳng khác gì một không gian đóng kín đầy băng đá, bốn bề không hề có một khe hở nào cả. Bốn người Thông Thiên Tẩu ai nấy tự phát lực tác dụng lên toàn khối băng lạnh, sức mạnh tản ra ngoài va chạm với vách đá cứng rắn của hang động nhanh chóng phản lại, cuối cùng tác dụng ngược lên người của cả bốn người Thông Thiên Tẩu, chẳng khác gì bốn người bọn họ tự tàn sát lẫn nhau vậy. Người ta nói chất lỏng truyền áp suất, vật cứng truyền áp lực. Trong khu vực không gian đóng kín, cả khối băng lạnh trở thành có tác dụng như một vật truyền sức mạnh, kết cả bốn người Thông Thiên Tẩu thành một khối, người nào phát xuất sức mạnh đều tác dụng lên thân thể ba người kia, giống như cả bốn người đang công kích lẫn nhau. Như vậy, kết quả không cần nói cũng biết, tâm tình của bọn họ cũng có thể hiểu rõ.

Giải quyết xong thiếu nữ áo hoa, Thiên Lân tập trung sức chú ý đến năm địch nhân còn lại, sau khi phân tích đại khái thực lực của bọn họ rồi, Thiên Lân chọn lựa sách lược tiêu diệt từng người một. Trước tiên, Thiên Lân tập trung sức chú ý vào người đàn ông tóc bạc, bởi vì y chính là người có thực lực yếu nhất trong năm người. Đã có chủ định như vậy rồi, Thiên Lân nhờ vào sự huyền diệu của Băng Thần quyết, chớp mắt đã dời ngang vài trượng đến trên đầu của người đàn ông tóc bạc, rút ngay ra Tàn Tình kiếm cắm thẳng vào trong đầu của địch nhân. Thời khắc đó, người đàn ông tóc bạc gào thét kinh hoàng, thân thể không ngừng run rẩy, cực lực muốn đẩy Tàn Tình kiếm trên đầu của mình ra, đáng tiếc lực bất tòng tâm, toàn bộ yêu khí đã bị Tàn Tình kiếm luyện hóa, thoáng cái đã bị tiêu diệt cả hồn lẫn xác. Tình hình như vậy khiến cho người ta phải kinh khiếp, Thông Thiên Tẩu, Phổ Tế hòa thượng, Yến Phiêu Phi, Nam Cung Húc Nhật đều chấn động tâm thần, mơ hồ có cảm giác không tốt. Lúc này, Yến Phiêu Phi đột nhiên thi triển Xuyên Vân chỉ, sức mạnh chỉ lực xuyên kim phá thạch, lập tức đánh nát khối băng quanh mình, đáng tiếc vẫn không cách nào thoát thân đi được.

Thu kiếm vào trong vỏ, Thiên Lân hoàn toàn không nóng nảy, giọng điềm đạm lạnh lùng nói:

- Đây chính là mùi vị của Băng Nguyên, các vị thấy như thế nào.

Nam Cung Húc Nhật tức giận trả lời:

- Chớ có đắc ý, hôm nay ta tuyệt đối không tha cho ngươi.

Thiên Lân cười lạnh đáp trả:

- Thế thì tốt, bởi vì ta cũng không dự tính bỏ qua cho các ngươi.

Dứt lời, Thiên Lân lập tức thu hồi Băng Thần quyết, khối băng trong hang động lập tức biến mất, mọi thứ khôi phục lại như xưa.

Ngạo nghễ đứng đó, Thiên Lân toàn thân khí thế hơn người, một luồng khí phách uy nghiêm bá đạo tràn ra khắp động, khiến cho người ta cảm thấy như núi Thái Sơn đè xuống đỉnh đầu.

Thời khắc đó, Thiên Lân thể hiện thực lực cực mạnh, dùng quyết tâm không gì lay động của mình thể hiện ý muốn trong lòng của mình.

Tức giận trừng Thiên Lân, Thông Thiên Tẩu hậm hực nói:

- Người quá tự phụ thông thường đều chết không được tử tế.

Thiên Lân lạnh lẽo trả lời:

- Ai sống ai chết, chút nữa mới biết được. Ra tay đi, ta cho các ngươi một cơ hội công bằng.

Phổ Tế hòa thượng hỏi lại:

- Sao là công bằng?

Thiên Lân trả lời:

- Ta đã chặn tất cả các đường thối lui, cho dù là thuật Không Gian Khiêu Dược cũng không cách nào rời đi được. Bây giờ các ngươi chỉ có liều mạng, ta sẽ cho các ngươi cơ hội ra tay, có thể nắm lấy được hay không thì phải trông vào bản thân các ngươi.

Nghe vậy, Phổ Tế hòa thượng và Thông Thiên Tẩu, Yến Phiêu Phi, Nam Cung Húc Nhật nhỏ giọng thương nghị với nhau, bốn người sau một phen thảo luận cuối cũng cũng rút ra được chủ định.

- Nếu là một trận chiến sinh tử, nói nhảm cũng không cần phải có. Chúng ta lấy hạn định ba chiêu, đánh cuộc một lần với vận mạng.

Chăm chú nhìn Thiên Lân, Thông Thiên Tẩu đưa ra đánh cuộc.

Thiên Lân cười lạnh đáp:

- Cuộc chiến sinh tử, một chiêu là đủ rồi!

Thông Thiên Tẩu chần chừ rồi trả lời:

- Một chiêu chỉ sợ là không phân biệt sống chết.

Thiên Lân gằn giọng đáp:

- Diệt Thần tam thức cũng không thể nào được như ý.

Thông Thiên Tẩu nghe vậy chấn động, quay đầu đưa mắt ra hiệu cho những người quanh mình, sau đó trầm giọng trả lời:

- Được, một chiêu thì một chiêu, ngươi cũng không được hối hận.

Thiên Lân lạnh lùng tàn khốc nói:

- Sau khi so tài mới biết ai sẽ là người hối hận. Đến đây, sinh tử sống chết chỉ trong hành động này!

Tay trái nắm chặt kiếm để sau lưng, tay phải năm ngón mở ra từ từ giơ cao.

Thấy vậy, Thông Thiên Tẩu hai mắt khép hờ, khẽ bảo:

- Bắt đầu thôi, Tứ Vị Nhất Thể.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.