Thất Giới Hậu Truyện

Chương 917: Yêu diễm nữ hoàng - Nữ hoàng xinh đẹp - phần 3



Thiên Lân bật cười ha hả đáp:

- Ta sẽ cẩn thận vô cùng, thương hoa tiếc ngọc vô cùng.

Nhất Tịch Như Mộng ậm ừ một tiếng, không nói gì thêm, như thẹn lại như mừng nhìn Thiên Lân, ánh mắt đầy tình êm ái, cả trái tim đã hoàn toàn giao hết cho hắn rồi. Cảm nhận được tình yêu của Nhất Tịch Như Mộng, Thiên Lân toàn thân tràn đầy sức mạnh, cẩn thận tách hai chân của Nhất Tịch Như Mộng ra, êm ái tiến vào thẳng chỗ mong chờ tha thiết. Thời khắc đó, Thiên Lân tâm trạng phấn chấn vô cùng, mùi vị trong đó thật tuyệt vời, khiến cho hắn cơ hồ điên cuồng, nhưng lại cố gắng nhẫn nhịn sự kích động, sợ làm đau nữ hoàng của mình.

Cảm nhận được sự ôn nhu của Thiên Lân, Nhất Tịch Như Mộng rất cảm động, biết được Thiên Lân quả thực yêu thương mình, trong lòng không khỏi cảm kích, khẽ nói bên tai hắn:

- Đến đây, hãy tận hết sức chiếm hữu ta đi, chinh phục ta đi.

Thiên Lân nghe vậy tình dục dâng cao, lập tức thẳng đường mà tiến, đấu đá lung tung, phát tiết dục vọng trong lòng của mình.

Dưới màn đêm, Thiên Lân và Nhất Tịch Như Mộng ở trong hồ đã giao hết cho nhau, hai người tâm đầu ý hợp, thật lòng yêu thương, cảm giác đó thật tuyệt vời vô cùng, chính là sự hưởng thụ cả thân thể và tâm hồn, được xưng tụng là hoan lạc yêu thương hoàn mỹ nhất, không hề có chút tiếc nuối nào, không hề có chút miễn cưỡng nào. Đêm hôm nay, Thiên Lân cứ mãi trong trạng thái hưng phấn, hưởng thụ hoan lạc tuyệt vời vô cùng. Nhất Tịch Như Mộng do bởi độc Âm Dương hoa mà tình dục dâng cao, theo sự nỗ lực liên tục không ngừng của Thiên Lân, liên tục ba lần đạt đến cực khoái tình dục, hiểu được mùi vị tuyệt vời mà nam nữ giao hoan, thân tâm đều bị Thiên Lân chinh phục cả Khi lần thứ tư Nhất Tịch Như Mộng đạt đến cực khoái tình dục, độc Âm Dương hoa trong người nàng đã cơ bản được giải trừ. Thời khắc đó, thân thể Thiên Lân không nhịn được khẽ run lên, cảm giác lâm ly tận cùng, thoải mái vô cùng, khiến hắn phấn chấn vô cùng, ôm chặt lấy thân thể êm ái của Nhất Tịch Như Mộng, hôn thật thâm sâu lên hai môi của nàng. Do đồng thời cùng đạt đến cực khoái của dục vọng, Nhất Tịch Như Mộng cũng động tình vô cùng, hai tay ôm chặt lấy cổ của Thiên Lân, nồng nhiệt đáp ứng lại hắn, hai người bốn môi áp chặt vào nhau, cơ quan sinh dục kết nối với nhau, hận không thể hòa thành một thể.

Thời khắc cực khoái khiến người ta mê đắm, Nhất Tịch Như Mộng hoàn toàn say mê, nhưng Thiên Lân lại do đột biến của thân thể mà giật mình tỉnh lại. Thời khắc đó, chân nguyên trong người của Thiên Lân từ cơ quan sinh dục điên cuồng truyền vào trong thân thể của Nhất Tịch Như Mộng, thế đi vô cùng vô tận, phảng phất như muốn hút khô cả người Thiên Lân.

Đối mặt với tình hình này, Thiên Lân tâm thần chấn động mạnh mẽ, kinh hãi vô cùng, đang muốn nghĩ cách ứng phó, trong não đột nhiên vang lên thanh âm của Ma kính.

- Không được kinh hoàng, nhanh chóng thi triển Tà Hoàng quyết, đây chính là cơ hội hiếm có.

Thiên Lân không hiểu hỏi lại:

- Ý là gì đây?

Ma kính đáp:

- Ngươi còn nhớ đến lời nói của Ngạo Thiên Quân Vương không?

Thiên Lân nhớ lại một chút, tự nhiên có hiểu ra gì đó nói:

- Nhớ lại Ngạo Thiên Quân Vương đã từng nói qua, tu luyện Tà Hoàng quyết có liên quan đến lô đỉnh, nhưng ta vẫn không dám khẳng định, lô đỉnh theo lời ông ta thật ra là điều gì.

Ma kính hỏi lại:

- Bây giờ ngươi còn không hiểu chăng?

Thiên Lân chần chừ đáp:

- Ngươi nói rằng lô đỉnh chính là phụ nữ?

Ma kính đáp:

- Không sai, Nhất Tịch Như Mộng chính là lô đỉnh hảo hạng, phương thức tu luyện Tà Hoàng quyết cần phải âm dương giao hợp. Còn về chi tiết, Ngạo Thiên Quân Vương trước đây đã nói với ngươi rồi, bây giờ ngươi hãy nắm cho thật vững, nhớ nhắc nhở Nhất Tịch Như Mộng để cô ta biết mà phối hợp.

Thiên Lân nghe vậy không dám chậm chạp, giữ nguyên tư thế với Nhất Tịch Như Mộng, ngầm phát xuất một luồng tin tức truyền vào trong não của Nhất Tịch Như Mộng, chuyển hóa thành một lời nói.

- Như Mộng, giữ nguyên tư thế hiện tại, ta phải nhờ vào đó để tu luyện, hơn nữa còn tăng cường tu vi cho nàng, cần phải được nàng phối hợp mới thành.

Nhất Tịch Như Mộng giật mình tỉnh lại, phát tin tức hỏi ngược lại:

- Ta phải phối hợp như thế nào?

Thiên Lân đáp:

- Rất đơn giản, nàng chỉ cần lòng không tạp loạn, giữ nguyên tư thế này, buông lỏng thân thể nàng, mọi thứ giao lại hết cho ta xử lý là được rồi.

Nhất Tịch Như Mộng nói:

- Được, ta hiểu rồi.

Sau khi nói xong, Nhất Tịch Như Mộng bỏ hết ý nghĩ tạp loạn, suy tư trở nên trống rỗng.

Cảm nhận được biến hóa của Nhất Tịch Như Mộng, Thiên Lân thu lại tâm thần, toàn tâm toàn lực thi triển Tà Hoàng quyết, từ từ bỏ hết tất cả ý nghĩ tạp loạn.

Các loại chân nguyên trong cơ thể Thiên Lân theo sự vận chuyển của Tà Hoàng quyết bắt đầu tăng tốc truyền vào trong cơ thể của Nhất Tịch Như Mộng, chân nguyên to lớn rất nhanh chóng tràn đầy vào trong kinh mạch của Nhất Tịch Như Mộng, tự động cải tạo và thay đổi thân thể của Nhất Tịch Như Mộng, khiến nàng dần dần thích ứng với chân nguyên to lớn như vậy của Thiên Lân.

Trong lúc này, tu vi của Nhất Tịch Như Mộng do bởi những chân nguyên từ Thiên Lân mà tăng trưởng rất nhanh chóng, liền đạt đến một điểm giới hạn. Lúc này, chân nguyên trong cơ thể Thiên Lân vẫn không ngừng truyền vào trong cơ thể của Nhất Tịch Như Mộng, trong tình trạng dung nạp không được, thân thể Nhất Tịch Như Mộng liền xuất hiện một số biến hóa, chân nguyên bản thân tu luyện bắt đầu tận sức dung hợp với những chân nguyên tán loạn có thuộc tính khác nhau của Thiên Lân, muốn dung hợp chúng lại để tiện dung nạp thêm số lượng nhiều. Ban đầu, quá trình này vô cùng khó khăn, bởi vì pháp quyết Nhất Tịch Như Mộng và Thiên Lân tu luyện hoàn toàn khác nhau, thuộc tính chân nguyên bài xích lẫn nhau, rất khó mà dung hợp thành một khối. Sau đó, theo thời gian trôi qua, chân nguyên hai bên không ngừng đè nén ma sát trong một không gian cố định, thử qua các loại phương pháp, cuối cùng nhờ vào sự hỗ trợ của luồng linh khí màu xanh lam trên Cô Tinh Vân Nhai, đã tìm được cách dung hợp.

Đến lúc này, mâu thuẫn giữa hai bên đã tìm được điểm đột phá. Chân nguyên trong người Thiên Lân điên cuồng tràn vào trong cơ thể của Nhất Tịch Như Mộng, tỷ lệ từ một nửa dần dần tăng thành sáu phần, bảy phần, tám phần, cuối cùng thì ngoại trừ Địa Huyền Âm Sát Ma linh khí, Thôn Thiên Phệ Địa Vạn Diệt Huyền Sát, Phích Lịch Tinh Thần quyết ra, chân nguyên pháp quyết năm phái cùng với sức mạnh thủy hỏa, sức mạnh thiên phong đều tràn vào trong cơ thể của Nhất Tịch Như Mộng. Theo một lượng lớn chân nguyên không ngừng tràn vào, năng lực chịu đựng của thân thể Nhất Tịch Như Mộng dần dần yếu đi, sau khi dung nạp gần tám phần chân nguyên toàn thân của Thiên Lân rồi, liền đạt đến trạng thái bão hòa. Lúc này, Tà Hoàng quyết trong cơ thể Thiên Lân vẫn vận chuyển rất nhanh, thúc động chân nguyên trong cơ thể tiếp tục tràn vào trong người của Nhất Tịch Như Mộng, điều này khiến cho giữa hai bên liền sinh ra mâu thuẫn, Nhất Tịch Như Mộng chịu đựng nguy hiểm rất to lớn.

Đối mặt với tình hình này, thân thể Nhất Tịch Như Mộng cơ năng toàn bộ đều căng thẳng hẳn, ý đồ muốn dung nạp nhiều hơn chân nguyên, đáng tiếc lại đã đạt đến cực hạn. Để hóa giải nguy hiểm như vậy, thân thể Nhất Tịch Như Mộng nhanh chóng điều chỉnh, đem chân nguyên đã đạt đến trạng thái bão hòa trong cơ thể, thông qua vài lần nén dung hợp nén lại, từ trong miệng truyền vào trong cơ thể Thiên Lân, giữa hai bên hoàn thành một lượt tuần hoàn qua cơ thể thứ nhất. Những chân nguyên này đã trải qua rèn luyện trong kinh mạch của Nhất Tịch Như Mộng, chân nguyên có nhiều thuộc tính khác nhau đã xuất hiện dấu hiệu dung hợp, tuy chưa đủ tinh thuần và đạt đến trạng thái tốt nhất, nhưng so với chân nguyên hỗn tạp trong người Thiên Lân trước kia thì đã khác biệt như trời với vực rồi. Bây giờ, những chân nguyên này quay lại trong người của Thiên Lân, trải qua thúc động của Tà Hoàng quyết, dung hợp Thần Tàm Cửu Biến, trải qua lần rèn luyện thứ hai, độ tinh thuần của nó càng cao càng mạnh hơn, đã đạt đến yêu cầu trước đây của Tà Hoàng quyết, vì thế liền tự phát chứa vào trong kinh mạch của Thiên Lân, chuyển hóa thành một luồng sức mạnh tinh thuần.

Theo một lượng lớn chân nguyên tràn vào trong Thiên Lân qua miệng, nồng độ chân nguyên trong kinh mạch của Nhất Tịch Như Mộng dần dần giảm xuống, nguy cơ cũng theo đó mà được giải trừ.

Đến lúc này, Tà Hoàng quyết trong cơ thể Thiên Lân lại bắt đầu tăng tốc vận chuyển, một lượng lớn chân nguyên chưa từng dung hợp tiếp tục tràn vào trong người của Nhất Tịch Như Mọng, khiến cho cả hai người giữ nguyên trạng thái trước đây, chân nguyên trong cơ thể hai người nhanh chóng tuần hoàn, hình thành một quá trì lưu động không hề gián đoạn, hơn nữa còn dùng quá trình này để rèn luyện những chân nguyên có thuộc tính khác nhau, khiến chúng dần dần dung hợp lại, dần dần biến hóa.

Quá trình như vậy được Tà Hoàng quyết của Thiên Lân thúc động, cứ liên tục không ngừng, hai người âm dương giao hợp, hai lòng kết liên. Đối với Nhất Tịch Như Mộng, nàng chỉ giữ nguyên trạng thái linh hoạt kỳ ảo, cứ mặc thân thể xuất hiện biến hóa, không hề quản lý một chút nào cả. Đối với Thiên Lân, mọi thứ đều chiếu theo dặn dò lúc trước của Ngạo Thiên Quân Vương, dùng phương pháp này để tu luyện Tà Hoàng quyết, hơn nữa còn tăng cường tu vi, dung hợp chân nguyên trong cơ thể. Trước đây, Tà Hoàng quyết Thiên Lân tu luyện phương pháp không thỏa, tuy có thu hoạch nhưng lại không có công hiệu lớn lao gì. Bây giờ, Thiên Lân chiếu theo dặn dò của Ngạo Thiên Quân Vương, dùng thân thể của Nhất Tịch Như Mộng làm lô đỉnh, đem chân nguyên hỗn tạp trong cơ thể truyền hết hoàn toàn vào trong người của Nhất Tịch Như Mộng, vận dụng phép tu luyện ngoài thân đặc biệt, nhờ tu vi không yếu của Nhất Tịch Như Mộng, phối hợp với khí huyền âm trong cơ thể nàng chống lại cương khí huyền dương cực dương cực cương, bá đạo cực mạnh, từ đó mà đạt đến hòa hợp âm dương, đạt đến một trạng thái cân bằng, dung hợp chân nguyên trong cơ thể hữu hiệu. Loại tu luyện này vô cùng kỳ quái, không giống như song tu của Đạo gia, lại có khác biệt rất lớn với thuật Thái Bổ, vì thế từ trước đến nay, Tà Hoàng quyết vẫn luôn giữ sự thần bí, nguyên nhân chính là từ đó đến nay chưa có người nào thật sự luyện thành nó.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.