Thất Giới Hậu Truyện

Chương 940: Sơ kiến Ngạo Nguyệt - Lần đầu gặp Ngạo Nguyệt - phần 2



Hoa Ảnh trầm ngâm đáp:

- Ở đế đô, nếu như muốn vận dụng Không Gian Chuyển Di để mang công tử đi trực tiếp thẳng vào Thánh Nữ giáo, ta lo sẽ bị người phát hiện. Trước mắt, chúng ta tạm thời ở lại nơi này trước, đợi chút nữa sẽ có xe bay Thải Kỳ của Thánh Nữ giáo xuất hiện ở vùng quanh đây.

Thiên Lân hiếu kỳ hỏi liền:

- Xe bay Thải Kỳ là thứ đồ chơi gì đây?

Hoa Ảnh giải thích:

- Đó chính là công cụ vận chuyển chuyên dụng của Thánh Nữ giáo, có quyền ra vào tự do trong đế đô La Thành, có thể bay lượn tùy ý trên không trung La Thành. Mỗi ngày vào giờ này, xe bay Thải Kỳ đều sẽ xuất phát từ Thánh Nữ đại điện chạy đến gần cửa Thánh môn, mang tiền công đức quyên góp hàng ngày của bá tánh trở về.

Thiên Lân ngạc nhiên hỏi:

- Tiền công đức? Chuyện này là thế nào?

Hoa Ảnh trầm ngâm rồi đáp:

- Chi dùng hàng ngày của Ngũ Sắc vương triều là một khoản mục rất to lớn, chủ yếu nguồn chi từ việc thu thuế. Thánh Nữ giáo là một tổ chức tôn giáo, giáo dân của nó đạt đến vài chục vạn người, vì thế tại khắp nơi đều lập các giáo hội, thứ nhất là để kết nối với dân chúng, thứ hai là để thu thập lạc quyên, dùng khoản quyên góp này để duy trì những khoản chi khổng lồ của Thánh Nữ giáo.

Thiên Lân chất vấn:

- Thánh Nữ giáo nghe lệnh của Ngũ Sắc Thần Vương, lẽ nào ông ta không chi một khoản nào sao?

Hoa Ảnh trả lời:

- Ngũ Sắc Thiên Vực sản vật phong phú, nhân khẩu rất nhiều, xây dựng vương triều phải xen vào rất nhiều phương diện. Hiện nay, Ngũ Sắc vương triều phát triển thuận lợi, nhưng chi dùng hàng ngày, trang bị quân đội, bổng lộc quan viên các loại các chuyện đều cần đến một lượng tài lực cực lớn, chỉ bằng thu thuế triều đình cũng phải gắng hết sức rồi, căn bản không dư chút tiền tài nào cả để cấp cho Thánh Nữ giáo.

Thiên Lân cảm xúc nói:

- Xem ra đế vương như vậy cũng không phải dễ làm.

Hoa Ảnh đáp:

- Khi công tử thu được quyền lực, đồng thời cũng phải trả giá rất nhiều thứ, đây là chân lý tất yếu rồi. Được rồi, xe bay Thải Kỳ đã đến rồi, công tử trước hết chuẩn bị sẵn sàng đi.

Thiên Lân nghe vậy liền chăm chú nhìn về phía trước, chỉ thấy trên không trung của Thông Thiên đại đạo, một chiếc xe hoa lệ tạo hình kỳ lạ do những chiếc cờ nhiều màu đỡ lấy đang dùng tốc độ cực nhanh để bay lại Thánh môn. Trên con đường lớn, vô số bá tánh thấy tình hình như vậy thì ào ào lùi lại, vẻ mặt đều xuất hiện sự ngưỡng mộ, phảng phất như được gặp thánh nữ.

Nhìn thấy xe bay Thải Kỳ đang bay lại, Hoa Ảnh thấp giọng nói:

- Đợi sau khi xe bay quay đầu trở về, chính là cơ hội chúng ta rời đi, công tử trước tiên hãy chuẩn bị cho tốt.

Thiên Lân nghe vậy gật đầu, ánh mắt lại chăm chú nhìn xe bay Thải Kỳ, phát hiện xe bay này không có bánh xe, bay lượn toàn bằng vào lá cờ nhiều màu, phảng phất như pháp khí mà người tu đạo nhân gian tu luyện được, có được năng lực bay lượn. Xe bay Thải Kỳ lưu lại ở cửa Thánh môn trong chốc lát, trên xe tổng cộng có bốn cô thiếu nữ, bọn họ cùng nhau vận chuyển tiền tài, không bao lâu đã bay vút lên không trong ánh mắt ngưỡng mộ của bá tánh, bay thẳng đến Dật Vân sơn.

Hoa Ảnh bắt lấy tay của Thiên Lân, thoáng cái hai người đã xuất hiện bên trong xe bay Thải Kỳ, nhưng lại dùng hình thức nguyên thần để bám vào trên tiền tài trong xe. Từ Thánh môn đến Thánh Nữ giáo đường đi bất quá chỉ vài dặm, tốc độ của xe bay Thải Kỳ rất nhanh, chỉ trong chốc lát đã đến được chỗ cư trú của Thánh Nữ giáo. Hoa Ảnh dẫn Thiên Lân âm thầm rời khỏi xe bay Thải Kỳ, sau đó vận dụng thuật Không Gian Chuyển Di mang Thiên Lân đến trong một căn phòng có mùi hương thơm ngan ngát khắp nơi.

Hoa Ảnh liếc Thiên Lân, khẽ nói:

- Đây chính là nơi ta cư ngụ, đáng tiếc ta lại rất ít khi ở trong này.

Thiên Lân quay đầu lại nhìn Hoa ảnh, đang muốn hỏi thế nào, Hoa Ảnh lại đã né tránh ánh mắt của Thiên Lân, khẽ lẩm bẩm:

- Công tử tạm thời ở lại nơi này nghỉ ngơi một chốc, ta đi thông báo cho tiểu thư tỷ tỷ.

Tiếp theo lóe lên liền biến mất.

Màn đêm từ từ buông xuống, Hoa Ngạo Nguyệt ngồi trong phòng, ánh mắt chăm chú ra ngoài song cửa, khuôn mặt tuyệt đẹp có mấy phần ưu tư, đêm nay qua rồi thì kỳ hạn ba ngày đã hết hai rồi, nhưng Hoa Ảnh và Thiên Lân vẫn không hề có chút tin tức nào cả, điều này làm sao không khiến cho Hoa Ngạo Nguyệt lo lắng cho được? Nếu ngày mai Hoa Ảnh và Thiên Lân còn không thể nào về kịp, đến lúc đó mình phải làm thế nào mới được, đối mặt với sư phụ Vụ Thanh Ti thế nào? Lẽ nào Thần Vương quả thật là không thể nào chống được, ông ta thật sự là chân mệnh thiên tử do ông trời phái xuống để thống trị Ngũ Sắc Thiên Vực? Nếu thật là như vậy, nỗ lực của bản thân chắc chắn uổng phí, lúc đó kết cục nào đang chờ đợi nàng đây? Nghĩ đến những điều này, Hoa Ngạo Nguyệt trong lòng hiện lên một hình bóng mơ hồ, người gọi là Thiên Lân kia thật ra có sức hấp dẫn thế nào đây, vì sao Mẫu Đơn và Hoa Hồng đều đồng thời yêu thích hắn? Trong lúc trầm tư, bên cạnh Hoa Ngạo Nguyệt đột nhiên xuất hiện dấu hiệu không khí chấn động, điều này khiến cho nàng đột nhiên kinh ngạc, trong lúc xoay mình thì vẻ mặt đầy ưu tư lo lắng đã xuất hiện sắc thái mừng vui. Nhìn Hoa Ảnh đến đột ngột bất ngờ, lòng Hoa Ngạo Nguyệt nặng nề như đá đè đã nhẹ hẳn đi, nhịn không được cảm khái nói:

- Muội cuối cùng cũng quay về rồi.

Hoa Ảnh vẻ mặt kỳ lạ, nhẹ nhàng nói:

- Thực ra vào buổi chiều đã vào thành rồi, nhưng do suy tính đến an toàn, lúc này mới dẫn Thiên Lân âm thầm đi vào nơi này.

Hoa Ngạo Nguyệt nghe vậy mắt sáng lên, cất tiếng hỏi:

- Thiên Lân vào rồi? Ở nơi nào?

Hoa Ảnh nhìn bộ dạng mong chờ của Hoa Ngạo Nguyệt, nhẹ nhàng đáp lại:

- Thiên Lân hiện nay đang ở trong phòng của muội, tiểu thư có cần lập tức đi gặp người ấy không?

Hoa Ngạo Nguyệt chần chừ một lúc, rồi lắc đầu trả lời:

- Hay muội hãy nói qua tình hình gần đây của mọi người thế nào đã, chút nữa ta mới đi gặp hắn cũng chưa muộn.

Hoa Ảnh gật đầu đáp:

- Hiện nay tình hình phía Lam Quang Thánh Vực và Hắc Trì Huyền Vực đã ổn định, Chinh Tây đại nguyên soái Tiết Bảo Nguyên đã bị Thiên Lân đánh bị thương, rơi vào hôn mê, mười lăm vạn đại quân của ông ta hiện nay cơ hồ bị chúng ta khống chế được. Phía Hắc Trì Huyền Vực tạm thời không phát sinh nguy cơ nào cả. Còn về phía Lam Quang Thánh Vực, Nhất Tịch Như Mộng theo Thiên Lân từ Ma Vân đại chiểu trạch quay về rồi thì thực lực đột nhiên tăng mạnh, chỉ trong một chiêu đã diệt được Tiêu Hồn Kiếm trong Chấn cung Thất Tuyệt, thu phục được một vạn tinh binh, hiện nay tạm thời không bị nguy cơ nào.

Hoa Ngạo Nguyệt nghe vậy thất kinh, hỏi tới:

- Quá trình đó xảy ra thế nào, muội có hiểu được không?

Hoa Ảnh đáp:

- Theo muội biết được, những điều này đều có liên quan đến Thiên Lân, chính hắn đã vận dụng xảo diệu kế sách không đánh mà thắng, chỉ trong vài ngày đã đảo chuyển được cục diện, còn về chi tiết cụ thể, những điều này phải nói từ đầu. Khi đó … Đại khái tình hình là như vậy.

Hoa Ngạo Nguyệt tán thưởng:

- Thiên Lân quả thật thông minh, hắn vừa đến đã tiêu diệt được Lục Tuyệt trong Chấn cung Thất Tuyệt, còn giết cả Ngọa Vân cư sĩ, đả thương Huyền Âm Quỷ Mẫu, hóa giải nguy cơ của Lam Quang Thánh Vực và Hắc Trì Huyền Vực, điều này đối với chúng ta có thể nói là một tin tốt lành.

Thấy Hoa Ngạo Nguyệt sùng bái Thiên Lân như vậy, Hoa Ảnh nhắc nhở:

- Thiên Lân không chỉ thông minh, mà còn có sức hấp dẫn trí mạng với nữ nhi.

Hoa Ngạo Nguyệt nghe vậy sửng mình, sau đó tỉnh lại, nghi hoặc nhìn Hoa Ảnh một lúc rồi hỏi:

- Muội cũng không cách nào chống lại được sức hấp dẫn trên người của Thiên Lân?

Hoa Ảnh ánh mắt khẽ biến, trả lời không đi vào câu hỏi:

- Từ xa xa mới có thể phòng ngự, đến gần chỉ bị mê hồn.

Hoa Ngạo Nguyệt chìm vào trầm tư, chốc lát sau mới mở miệng nói:

- Cho dù thế nào đi nữa, ta và hắn đã định sẵn phải gặp nhau. Đi thôi, Thiên Lân chờ đã lâu rồi.

Hoa Ảnh chần chừ hỏi lại:

- Tiểu thư không thông báo với cung chủ một tiếng sao?

Hoa Ngạo Nguyệt đáp:

- Lúc này không nên kinh động đến sư phụ, để tránh bị Thần Vương chú ý.

Hoa Ảnh cũng không nói nhiều, thân thể phát xuất một luồng ánh sáng, bao trùm lấy bản thân và Hoa Ngạo Nguyệt, chớp mắt hai người đã biến mất không còn hình bóng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.