Thất Giới Truyền Thuyết

Chương 42: Tam Đầu Linh Xà



Trên Thái Huyền sơn, Lục Viện chưởng giáo liên thủ cản trở Hắc Liên, Ma tiên cùng Quỷ tiên giữa không trung, không cho chúng có cơ hội tiếp cận được Tiên Lan. Cùng lúc ấy tám cao đồ của Lục Viện cũng không chần chừ dùng toàn lực đuổi theo Tiên Lan nhằm bắt lấy đóa hoa thần kỳ ấy. Nhưng dường như trời không chiều lòng người, tuy đã gắng sức nhiều phen nhưng kết giới pháp trận ấy vững chãi bền bỉ, mọi người không thể nào tìm ra phương cách xuyên phá qua bức tường kiên cố ấy, nên cơ hội chiếm lấy Tiên Lan càng lúc càng xa vời.

Mọi người ở đó thảy đều minh bạch, kết giới này thật khó phá, nhưng không một ai chịu từ bỏ ý định ban đầu. Trên trời lúc này đột nhiên xuất hiện một hắc ảnh. Hắc ảnh ấy trùng trùng huyết tinh chi khí, thân thể to lớn gần như che kín nửa bầu trời khiến cho ngọn Tống Tiên Lĩnh phía dưới bị che khuất ánh mặt trời, trông thật âm u ảm đạm. Từ trong đám cao thủ Lục Viện bất chợt nổi lên một tiếng kêu thất thanh, đến khi mọi người nhận ra việc gì thì thập phần kinh sợ, gào thét không ngừng.

Vầng hào quang bao quanh Ngũ Thái Tiên Lan đột nhiên lại bùng sáng một cách khó hiểu. Lục vị chưởng giáo nghe tiếng la hét của đám đệ tử, quay đầu nhìn lại, liền thất kinh, đồng thời ngừng tay không công kích tam ma nữa. Lúc này, Hắc Liên, Ma tiên cùng quỷ tiên cũng đã nhận ra trên trời lúc này xuất hiện dị biến. Ba nhóm hắc ảnh đột nhiên ùn ùn tụ lại, cảnh tượng này hiển nhiên gây chấn động tất cả những ai có mặt tại đó.

Chuyện gì đang xảy ra trên trời vậy? Sự thật thì lúc này trên bầu trời xuất hiện một đạo hắc ảnh to lớn hàng trăm trượng, có thể to bằng cả một thị trấn, chính là một con rắn ba đầu vô cùng to lớn, tựa như một quả núi ba ngọn vậy. Sáu con mắt to cồ cộ của nó phát ra những tia màu đỏ như máu, khủng khiếp vô cùng. Thân thể của con rắn ấy ẩn trong mây, đám mây màu trắng giờ đã chuyển thành màu đen, màu của thân thể con rắn ấy. Con vật to lớn chừng ấy, có lẽ trong đời những người có mặt tại đây chưa từng bao giờ được nhìn thấy, chỉ biết là trước cảnh tượng kinh hãi như thế, mọi người chẳng ai nói được tiếng nào, cũng chẳng ai động đậy chút nào hết!

Lý Trường Xuân mặt mày méo mó, sắc diện trắng bạch, run rẩy nói: "Có lý nào... trong trời đất thiên địa vạn vật, chỉ có nó... Đây chính là Tam Đầu Linh Xà... Nhưng con quái vật này, sao lại lớn gấp trăm lần so với truyền thuyết, có thể nào như vậy được... có thể nào...". Hiển nhiên ngay cả đường đường đại danh Thiên Kiếm Viện trưởng giáo như Lý Trường Xuân cũng kinh hãi thì khỏi cần phải nhắc đến những người khác! Năm vị chưởng giáo còn lại trước cảnh tượng hãi hùng này thần tình cũng không khá hơn là mấy.

Giữa không trung, bát đại đệ tử cùng la lên kinh hoảng, có năm người cấp tốc lao người quay xuống mặt đất, né tránh con quái vật ấy. Lúc này chỉ còn lại ba người, đó là Ngạo Tuyết, Thương Nguyệt cùng Vân Phong mà thôi. Nhìn quang hoa phát xuất từ Ngũ Thái Tiên Lan, Vân Phong sắc mặt đại biến, nói: "Đệ chưa bao giờ tưởng tượng đóa Tiên Lan này lại hấp dẫn như thế. Xem chừng vật đang đến không thể đối phó được, đệ chạy đây, hề hề, nhị vị sư tỷ mỹ lệ ơi, các tỷ cũng chạy mau đi thôi, loại quái vật này không phân biệt được ai là mỹ nữ đâu!". Nói xong, hắn liền biến mất, trong chớp mắt đã hạ thân xuống bên cạnh Tử Dương chân nhân và Tĩnh Nguyệt đại sư.

Trong khi Ngạo Tuyết cùng Thương Nguyệt cả hai người chuẩn bị nghiêng mình tránh sang một bên, một luồng sáng chợt xuất hiện, Lục Vân hiện thân ra bên cạnh hai nàng một cách hết sức huyền diệu. Nhìn thấy con quái vật trên không, sắc mặt Lục Vân trở nên trầm trọng, chàng bèn phát xuất cao tốc Ý Niệm Thần Ba. Trong chớp mắt, chàng đã nhận thức rõ tình hình.

Lục Vân nhìn hai nàng, nói: "Hai người phải cẩn thận, con quái vật này không dễ tiêu diệt được đâu. Nó chính là dị vật của trời đất, chỉ e rằng trừ phi có thần vật siêu nhiên nào đó, không thì không ai có thể dễ dàng giết chết nó. Quái vật này trước đây đệ đã thấy qua rồi, nhưng không tưởng nổi giờ nó đã to lớn ngần ấy, thật bất ngờ! Nhị vị sư tỷ hãy mau lánh xuống dưới đi, đóa Tiên Lan này không có nhiều hy vọng đoạt được đâu". Nghe chàng nói xong, cả Ngạo Tuyết lẫn Thương Nguyệt cùng biến sắc, nghĩ mãi không ra tại sao chàng lại có thể thấy qua dị vật không ai biết rõ này.

Ngạo Tuyết liếc nhìn Lục Vân với vẻ quan tâm, rồi nhìn sang đóa Ngũ Thái Tiên Lan, nói: "Bên ngoài đóa Tiên Lan này có một tầng kết giới rất vững chắc, ngay cả Kiếm Vô Trần và Thiên Linh thần kiếm cũng không đột phá nổi, không rõ con quái vật Tam Đầu Linh Xà này liệu có thể chiếm nổi Tiên Lan không?".

Thương Nguyệt thản nhiên: "Cũng khó nói lắm, Tam Đầu Linh Xà to lớn như thế, có thể nuốt được cả trái núi, huống chi chỉ là một đóa Tiên Lan nhỏ bé kia. Nếu nó ra oai, chỉ sợ toàn bộ Thái Huyền Sơn cũng bị nó hủy diệt. Chúng ta nên xuống cả đi thôi". Nói xong, nàng liếc nhìn Lục Vân, trong mắt ánh lên chút dịu dàng.

Thình lình, một tiếng gầm khủng khiếp vang lên chấn động cả không gian khiến mọi người rởn tóc gáy. Một số đệ tử Thiên Kiếm Viện có tu vi thấp đang đứng trên mặt đất liền bị tiếng gầm ấy đả thương, có người chết ngay tại chỗ. Tiếng gầm ấy làm cho mặt đất của cả Thái Huyền Sơn rúng động, người người kêu la thất thanh, thần tình hết sức khẩn trương. Lục viện chuởng giáo đang ngự trên không, thân thể cũng bị chấn động, ai nấy nhìn nhau, ánh mắt tràn đầy khủng khiếp.

Lý Trường Xuân la to: "Chạy mau, lập tức hạ thân đưa bọn môn hạ tránh đi nơi khác kẻo nguy hiểm!". Nói xong, ông lập tức biến mất, năm vị chưởng giáo kia cũng biến theo, rồi lập tức hiện thân trên mặt đất. Ba tên yêu ma vốn muốn tranh đoạt Tiên Lan, lúc này cũng đã nhận thấy tình hình không ổn, thân thể cũng lập tức biến mất.

Trên không trung lúc ấy, vừa khi tiếng gầm rống phát ra, toàn thân Lục Vân liền bộc phát thanh quang, Huyền Thanh chân khí hóa thành một tầng khí giáp hộ thể che chở bản thân cùng với Thương Nguyệt và Ngạo Tuyết. Tầng huyền thanh khí giáp ấy không ngừng rung động, chứng tỏ tiếng gầm kia có uy lực hết sức mãnh liệt, không thua gì đòn tấn công của một siêu cao thủ. Thương Nguyệt và Ngạo Tuyết được tầng khí giáp ấy bảo vệ, thân thể chỉ khẽ rung lên, nhưng cũng cảm nhận được uy lực kinh thiên của thanh âm đó. Nhìn xuống đất thấy không ít đệ tử bị thương ngay tại trường, hai nàng không khỏi kinh hãi thất sắc.

Hai nàng cùng lặng nhìn Lục Vân, ánh mắt biểu lộ sự kinh ngạc giống nhau. Lục Vân nhìn hai nàng, thở ra nhè nhẹ: "Đi nào, chúng ta mau tránh đi thôi!". Dứt lời, chàng lập tức hạ thân xuống bên cạnh Huyền Ngọc chân nhân. Bấy giờ, các cao thủ của Nho Viện và Đạo Viện đều đã rời khỏi, bọn đệ tử Thiên Kiếm Viện cũng đã nhanh chóng phi hành về hướng tiền sơn. Trên đỉnh Tống Tiên Lĩnh lúc này chỉ còn lại mấy người của Dịch Viện, Bồ Đề Học Viện và Phượng Hoàng Thư Viện.

Huyền Ngọc chân nhân nhìn thấy Lục Vân liền quát lớn: "Còn không mau đi đi! Quái vật này không phải là hồn phách hư ảo kết tinh đâu, mà chính là một quái vật bằng xương bằng thịt đó. Theo tình hình này, chúng ta hiện không có cách nào đối phó với nó, nếu còn chần chừ có thể bị nó giết chết hết".

Vân Phong nhìn đóa Tiên Lan đang tỏa hào quang ngũ sắc, nuối tiếc hỏi: "Chúng ta đành để cho yêu vật kia chiếm được Tiên Lan sao? Chẳng lẽ không có biện pháp nào sao?".

Huyền Ngọc chân nhân thở dài: "Nếu như có biện pháp, người của Thiên Kiếm Viện chịu buông tay dễ dàng vậy sao? Việc này có lẽ họ cũng đã tiên liệu đến rồi, chỉ là không tiện tiết lộ, nên mới lặng lẽ bỏ đi như vậy, theo đó cũng đủ biết. Thôi đi mau, chậm sẽ sinh biến đó". Nói xong, ông cùng mọi người liền ngự kiếm bay về hướng tiền sơn.

Bên kia, người của Bồ Đề học viện lẫn Phượng Hoàng Thư viện cũng đã rời khỏi. Trên đỉnh Tống Tiên Lĩnh, chỉ còn mình Lục Vân vẫn đứng yên tại chỗ. Ngạo Tuyết và Thương Nguyệt đột nhiên phát hiện Lục Vân không cùng đi, cũng không nỡ bỏ, bèn quay lại. Ngạo Tuyết gọi với theo Huyền Ngọc chân nhân: "Mọi người cứ đi trước đi, đệ tử gọi Lục Vân rồi sẽ theo sau". Dứt lời, nàng lập tức chuyển thân, Tử Ảnh thần kiếm bộc phát hào quang, trong nháy mắt đã quay lại bên cạnh Lục Vân. Nàng vừa đặt chân xuống đất, đã thấy Thương Nguyệt xuất hiện ngay bên cạnh, lặng lẽ nhìn Lục Vân.

Lục Vân nhìn hai nàng với ánh mắt quan tâm tha thiết, khẽ nói: "Nhị vị sư tỷ cứ đi trước đi, đừng lo cho đệ. Đệ đang suy nghĩ xem có cách nào đoạt được đóa Ngũ Thái Tiên Lan này không. Đệ nghĩ có thể phá được kết giới của kỳ hoa, nhưng vấn đề bây giờ là tranh đoạt thế nào với con Tam Đầu Linh Xà kia. Thôi chết rồi, nó đã động thân rồi kìa, mau!". Vừa dứt lời, không kịp nghe hai nàng trả lời, chàng vội vàng mỗi tay chụp lấy một nàng kéo hai người cấp tốc lùi ra ngoài trăm trượng, khiến cả hai nàng đều kinh ngạc.

Bấy giờ trên trời phát sinh dị biến. Thân thể của quái thú Tam Đầu Linh Xà thôi không phình to ra nữa, trông hệt như một đám mây đen khổng lồ, che khuất cả nửa vòm trời. Ba cái đầu khổng lồ của nó cùng lúc phát động, thè lưỡi dài hàng mười trượng, bất ngờ phát ra một thứ âm thanh vô cùng kỳ dị. Từ một cái đầu phát ra một tiếng gầm rống cương mãnh quái dị kinh người nhắm xuống Tống Tiên Lĩnh công kích. Ngay lập tức, toàn thể ngọn núi bị chấn động, vô số tảng đá to nhỏ vỡ ra như vừa trải qua một cơn địa chấn, thật kinh khủng. Lục Vân, Ngạo Tuyết và Thương Nguyệt đang đứng trên mặt đất, toàn thân rúng động, hào quang hộ thể tức thời lưu chuyển, vận công chống lại luồng khí lưu cường đại đó.

Bấy giờ đóa Ngũ Thái Tiên Lan ở giữa không trung vẫn không ngừng xoay chuyển, tuy nhiên vầng hào quang phát ra đã mờ đi ít nhiều, chừng như là vì vầng thái dương đã bị che khuất. Phía trên, Tam Đầu Linh Xà bỗng vươn chiếc đầu bên trái xuống, há to mồm ra nhắm hướng Tiên Lan phun ra một luồng lửa nóng cực kỳ mãnh liệt, trông xa như một quang trụ đỏ thắm dài hơn ba mươi trượng phủ chụp lấy đóa Tiên Lan. Quang trụ màu đỏ thắm đó lại chứa đựng một luồng sáng u ám bên trong trông thật quỷ dị.

Luồng liệt hỏa đó xuyên qua đóa Tiên Lan, phà xuống ngọn Tống Tiên Lĩnh, làm bùng lên một ngọn lửa đỏ rực thiêu đốt mọi vật trong tầm khống chế của nó. Cây cỏ xanh tươi trong thoáng chốc đã bị thiêu rụi thành tro bụi. Nhìn thấy cảnh tượng đó, bọn Lục Vân ba người đang đứng cách đó không xa không khỏi hoảng sợ trước uy lực kinh thiên của Tam Đầu Linh Xà. Con quái vật này quả thật không dễ đối phó chút nào.

Trên không trung, đóa Tiên Lan bị ngọn lửa cường mãnh kia phủ chụp liền phát huy linh lực cực đại, phát xuất hào quang ngũ sắc rực sáng rọi khắp chung quanh trong nháy mắt. Năm cánh hoa phát ra ánh sáng ngũ sắc không ngừng xoay chuyển để kháng cự lại liệt hỏa do Tam Đầu Linh Xà phun ra.

Tuy nhiên, luồng liệt hỏa này vốn chẳng phải tầm thường, mà vốn là Cửu Thiên Huyền Hỏa do Tam Đầu Linh Xà tu luyện hơn ngàn năm mới đạt thành, có khả năng dung hóa mọi vật trên thế gian.

Năm đạo hào quang ngũ sắc do Tiên Lan phát ra càng lúc càng mạnh hình thành năm đạo quang trụ giữa không trung không ngừng xoay chuyển, hào quang càng lúc càng cường thịnh, toàn lực chống chọi với Cửu Thiên Huyền Hỏa của Tam Đầu Linh Xà.

Tam Đầu Linh Xà phát giác ra Tiên Lan phản kháng, phẫn nộ gầm lên một tiếng, phun ra một luồng lửa lớn hơn mười trượng về phía Tiên Lan. Luồng lửa này từ đỏ rực, chuyển sang màu xanh lè, chứng tỏ nhiệt độ cao gấp mấy lần bình thường. Không khí chung quanh khô khốc lạ thường, chắc hẳn nước trong không khí đã bị ngọn lửa kỳ dị đó làm bốc hơi hết. Tuy rằng cột lửa này không to lớn lắm so với thân hình đồ sộ của Linh Xà, đường kính của nó chỉ khoảng mười trượng, nhưng lại là Cửu Thiên Huyền Hỏa được phát ra từ ba cái đầu to như ba trái núi, đích thực đã ép được Tiên Lan phải lùi về phía sau. Ngũ Thái Tiên Lan cũng không chịu thua, liền phát quang rực rỡ, nhằm đối địch với ngọn lửa thần kỳ đó. Lục Vân đứng bên cạnh, nhìn thấy cảnh tưởng kỳ lạ liền hiểu rõ sự tình.

Nguyên lai đóa Ngũ Thái Tiên Lan đó cũng giống như Tiêu Nguyệt Thiên Lang ngày trước, đã phải trải qua thiên nan vạn nan tu luyện để rồi đến ngày hôm nay đã đến lúc phi thăng thành tiên. Mặc dù Tiên Lan không hề nói ra, nhưng Lục Vân hoàn toàn có thể hiểu được nỗi khát khao muốn vượt qua trở ngại sinh tử cuối cùng này để có thể tiến nhập Thiên Chi Đô trong truyền thuyết. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.xyz

Lục Viện tu chân cao thủ tụ tập nơi đây, có thể đoán là trong mười người thì hết chín người có ý định tranh đoạt Tiên Lan làm của riêng, nhưng lúc này xuất hiện hồng hoang dị thú Tam Đầu Linh Xà. Nhìn thấy sức mạnh đáng sợ của Linh Xà, các cao thủ tu chân phần lớn đã từ bỏ ý định độc chiếm Tiên Lan, chỉ đứng coi sự việc phát sinh mà thôi.

Lúc này Ngũ Thái Tiên Lan phát sinh dị biến, từ bản thể đột nhiên phát ra năm luồng sáng năm màu, tỏa đi năm hướng khác nhau. Năm cánh hoa từ từ lớn lên. Lúc đầu mỗi cánh hoa chỉ khoảng ba trượng nhưng lớn dần thành mười trượng, rồi xoay nhanh dần. Năm luồng sáng phát xuất từ bản thể hoàn toàn không tương đồng với màu cánh hoa, năm luồng sáng lớn dần rồi tạo thành năm quang trụ thanh hồng tử kim bạch với khí thế ngút trời. Tiên Lan dùng năm quang trụ ấy, xuất cường lực cùng với Cửu Thiên Huyền Hỏa của Linh Xà tranh hơn kém. Trên trời, hào quang tỏa sáng, mây bay lất phất, cảnh tượng vô cùng mỹ lệ.

Ngạo Tuyết nhìn thấy dị biến ấy, đờ đẫn cả người, thần sắc ngờ nghệch hẳn đi. Liếc mắt nhìn Thương Nguyệt thấy nàng ta kinh ngạc không khác gì mình, nàng hướng về Lục Vân đang ở trên cao, khẽ nói: "Ngũ Thái Tiên Lan quả nhiên thần kỳ vô cùng, không biết còn ẩn chứa bao điều bí mật nữa...".

Thương Nguyệt tiếp lời: "Mặc dù Ngũ Thái Tiên Lan thần bí vô song, nhưng con Tam Đầu Linh Xà cũng quỷ dị vô cùng. Thật đáng tiếc, chúng lại ở cùng xuất hiện nơi đây, có lẽ đây là ý trời... ý trời!". Dứt lời nàng chăm chú nhìn Lục Vân.

Lục Vân thần thái biến chuyển bất định, ngưng thần nhìn chăm chăm vào hai dị vật thần kỳ của đất trời đang lơ lửng giữa không trung, chàng dường như đang đứng trước một lựa chọn rất khó khăn. Cảm giác được cả Thương Nguyệt và Ngạo Tuyết đang chờ đợi nơi mình một quyết định, Lục Vân ngẩng đầu nhìn trời như muốn hỏi rằng thật ra ông muốn gì, có phải muốn đùa giỡn với các sinh mệnh nhỏ bé nơi đây chăng? Chàng cất tiếng: "Chúng ta đã mắc một sai lầm, thực tâm tất cả mọi người ở đây đều muốn chiếm được Ngũ Thái Tiên Lan, hấp thụ tiên khí ắt hẳn tu luyện đại thành, đạt đến cảnh giới phi thăng thành tiên. Nhưng cho dù như thế, ngay cả những người tu đạo chúng ta hay bọn Ma tiên, Quỷ tiên, Hắc Liên mà con Tam Đầu Linh Xà kia cũng chẳng ngoại lệ, đến lúc chúng ta đạt được cảnh giới ấy, chắc cũng không khác tình trạng này bao nhiêu, cũng trở thành miếng mồi ngon cho mọi người tranh giành mà thôi... phi thăng thành tiên... làm sao đây... ".

Lời vừa dứt thì Ngạo Tuyết, Thương Nguyệt hai người thần sắc đại biến, nhìn Lục Vân một cách lạ lùng như không thể nào hiểu nổi chàng. Ngạo Tuyết ngẩng đầu nhìn trời, nhẹ nhàng nói: "Cảnh tượng này khiến ta nhớ lại cảnh Tiêu Nguyệt Thiên Lang phi thăng lúc trước, cứ ngỡ đời này khó mà có cơ hội được nhìn thấy cảnh thần vật phi thăng nữa, không ngờ hôm nay lại được chứng kiến". Rồi nàng tỏ vẻ ân hận lẫn thương xót tiếp lời: "Chỉ tiếc rằng nếu không có kỳ tích để ngăn chặn con Tam Đầu Linh Xà lẫn những kẻ đang muốn tranh đoạt kia thì e rằng Tiên Lan khó mà phi thăng thành công được...".

Lục Vân khẽ gật đầu: "Chính là như thế, nếu khi xưa không có sấm chớp trên trời thì Tiêu Nguyệt Thiên Lang đã không thể phi thăng thành công. Nếu giờ mà còn chần chừ nữa, chỉ e Ngũ Thái Tiên Lan mười phần chắc chín nằm gọn trong bụng con Linh Đầu Tam Xà đó mà thôi, chứ đừng nói đến chuyện người khác có thể tranh đoạt được. Hơn nữa... hơn nữa đệ muốn trợ giúp Tiên Lan phi thăng thành công". Nói rồi, chàng ngẩng đầu nhìn Ngũ Thái Tiên Lan.

Ngạo Tuyết và Thương Nguyệt nghe xong thất kinh nhìn Lục Vân ngạc nhiên vô cùng. Nhưng thấy thần sắc Lục Vân nghiêm nghị, hoàn toàn không hề có ý đùa giỡn thì hai người đồng thanh nói: "Nếu đã là như vậy thì chúng ta nguyện cùng đệ trợ giúp Tiên Lan phi thăng".

Lục Vân quay lại nhìn hai cô gái, tuy rằng cả ba im lặng không nói một lời nhưng dường như họ đã quyết tâm đứng chung trên một con thuyền, quyết định trợ giúp Ngũ Thái Tiên Lan. Tam Đầu Linh Xà đang chuẩn bị mở một cuộc công kích lần thứ ba. Lúc ấy, mọi người nhìn thấy một quang trụ màu xanh biếc tuyệt đẹp bao chung quanh Ngũ Thái Tiên Lan chiếu thẳng lên trời cao. Phía bên trong quang trụ ấy, Tiên Lan đang xoay vòng càng lúc càng nhanh, phát ra ánh sáng rực rỡ, tỏa sáng khắp cả vùng Thái Huyền Sơn. Cảnh tượng tuyệt đẹp, huyền bí hút hồn những người đang quan sát.

Tam Đầu Linh Xà đột nhiên phóng tới, cái thân thể to lớn của nó che lấp đi ánh sáng rực rỡ của Tiên Lan. Không dừng lại ở đó, Linh Xà cố gắng dồn ép Tiên Lan về phía mặt đất. Tam Đầu Linh Xà đang ở trên không trung tựa như một con rồng cực lớn rống lên điên cuồng. Tiếng rống ấy không chỉ làm điếc tai những ai có mặt tại đó mà còn mang theo một luồng đại lực ép Tiên Lan không cho bay lên.

Tuy đứng ngoài trăm trượng, nhưng Lục Vân cũng bị sốc khi cảm nhận được sức mạnh to lớn của đòn tấn công vừa rồi của Tam Đầu Linh Xà. Chỉ thấy Tiên Lan càng lúc càng lép vế trước Linh Xà, Lục Vân nói "Chỉ với sức lực của ba chúng ta thì hoàn toàn không có khả năng đánh đuổi con Tam Đầu Linh Xà này. Chỉ còn có một cách duy nhất là chúng ta hợp cùng với Tiên Lan, cả hai người trong tay đều có thần binh lợi khí lợi hại vô song, có thể nhờ đó mà giúp Tiên Lan tránh khỏi các đợt công kích, hy vọng Tiên Lan có linh tính hiểu được việc làm của chúng ta, từ đó xuất thần lực tương trợ, chỉ cần vượt được ải Tam Đầu Linh Xà thì việc phi thăng không còn gặp nhiều trở ngại nữa...

Chuyện này thập phần nguy hiểm, hai người phải cẩn thận vô cùng. Phần đệ... phần đệ thì đệ sẽ cố gắng đánh lạc hướng Tam Đầu Linh Xà để hai người có thể hành động. Thời gian không còn nhiều nữa, hai người nên chuẩn bị, chúng ta cần phải hành động thật nhanh mới được". Lục Vân sau khi dứt lời lập tức thi triển Dịch Chuyển Không Gian chi thuật do Tiêu Nguyệt Thiên Lang truyền thụ biến thân đến bên cạnh Linh Xà tức thì.

Ngạo Tuyết và Thương Nguyệt nắm chặt tay, quyết tâm cùng Lục Vân làm một chuyện mà người ngoài sẽ cho là ngu ngốc khi trợ giúp Tiên Lan phi thăng. Hai người tay cầm thần kiếm, dồn lực khiến thần kiếm sáng rực lên, từ từ bao phủ toàn thân. Ngạo Tuyết ngầm tụ công lực toàn thân, song thủ bắt thành pháp quyết. Từ thân nàng, thanh quang sáng dần lên rồi từ từ lấn áp màu tím của thần kiếm. Trên đầu nàng, Tử Ảnh thần kiếm xoay tròn, sắc tía không còn lan tỏa nữa mà tập trung lại tạo thành một quang trụ sáng rực. Ở phía dưới, Ngạo Tuyết tay vẫn không ngừng bắt pháp quyết, chỉ một lúc sau thì quang trụ phát xuất từ Ngạo Tuyết đã sáng hết mức, Nàng liền hướng về phía Tam Đầu Linh Xà, toàn lực xuất thủ.

Thương Nguyệt đứng bên cũng không hề đứng yên mà song thủ cũng huy động, toàn thân nàng thoạt tiên được bao phủ bằng một màu đỏ lợt, rồi từ từ chuyển thành màu đỏ đậm rồi thành màu đỏ hừng hực. Người ngoài nhìn Thương Nguyệt lúc này sẽ cảm thấy nàng như một ngọn lửa đang bùng cháy dữ dội. Khiếu Nguyệt thần kiếm trên đầu nàng thì tỏa ra màu vàng óng ánh lẫn trong đó là màu bạc dìu dịu bên trong lại lẫn những tia màu đỏ như máu, thật thần kỳ vô cùng. Thần kiếm hướng thẳng lên trời hướng ngay vào Tam Đầu Linh Xà đang hung hãn như con heo bị chọc tiết. Trên Tống Tiên Lĩnh, khắp bốn phương tám hướng như bị tê liệt, thời gian như ngừng trôi. Hai người bạch y phơi phới, được bao bọc trong hai quang trụ một tím một vàng từ từ cất mình bay lên không trung rồi tăng tốc, lao thẳng về phía Tam Đầu Linh Xà.

Tuy bị Tam Đầu Linh Xà xuất đại lực cưỡng ép nhưng Tiên Lan nào khoanh tay chịu chết. Trong vầng sáng bảo hộ, Tiên Lan quay nhanh hơn, năm cánh hoa cũng phát sáng hết mức. Lúc này năm màu hòa quyện vào nhau, khó mà nhận ra được riêng rẻ từng màu nữa, nhưng nhìn sơ cũng biết khối cầu bảo hộ Tiên Lan đã được gia tăng sức mạnh đáng kể nhằm đối kháng với Cửu Thiên Huyền Hỏa của Tam Đầu Linh Xà vừa phun về phía Tiên Lan. Tuy rằng Tiên Lan kiên cường đối địch nhưng trước áp lực to lớn của Linh Xà cũng đành phải lùi bước. Cái đầu thứ ba của Linh Xà đang lăm le đớp lấy Tiên Lan thì đột nhiên bị khựng lại, nguyên lai đang bị hai cột quang trụ là Ngạo Tuyết và Thương Nguyệt tấn công rất dữ dội.

Tử Ảnh thần kiếm phát ra tiếng kêu như tiếng long ngâm, từ trên cao bổ xuống một đường sấm sét vào cái đầu đang phun ra Cửu Thiên Huyền Hỏa. Khiếu Nguyệt thần kiếm cũng phát ra tiếng kêu như tiếng phượng hoàng ngân nga, cũng hướng ngay cái đầu đó mà chém xuống. Cùng lúc nhận phải hai đòn tấn công như vũ bão, Linh Xà cũng phải lùi lại một chút. Ngạo Tuyết Thương Nguyệt cả hai người ngay sau khi toàn lực tấn công, vầng sáng hộ thể cũng mờ đi, chứng tỏ họ đã dồn toàn lực vào đòn tấn công vừa rồi, và đang cố gắng phục hồi công lực càng nhanh càng tốt. Linh Xà bị trúng một chiêu phải lùi lại, chỉ vì không hề phòng bị, lúc này lại gầm lên như trời long đất lở, chuẩn bị phun tiếp Cửu Thiên Huyền Hỏa. Cả hai cô gái đều biết Linh Xà lợi hại, nhưng không thể ngờ lại dữ dằn như vậy, mới bị trúng một chiêu như thế mà có thể ngay lập tức phản công, chỉ sợ hai người lúc này cố gắng hết sức cũng chỉ có thể giữ mạng chứ đừng nói đến chuyện trợ giúp Tiên Lan.

Tuy chỉ làm cho Linh Xà khựng lại trong một thời gian ngắn, đòn tấn công của hai cô gái đã giúp cho Tiên Lan có thời gian hồi phục, hào quang chung quanh đã phát sáng trở lại. Thương Nguyệt nhìn qua Ngạo Tuyết, ánh mắt đanh lại, hai tay bắt lại thành pháp quyết, miệng lẩm bẩm khẩu quyết, đề tụ công lực toàn thân, hiển nhiên nàng đang thi triển pháp quyết trấn môn của Phụng Hoàng học viện "Phụng Vũ Cửu Thiên" pháp quyết.

Ngạo Tuyết thấy Thương Nguyệt chuẩn bị xuất tuyệt học thì cũng không chịu đứng yên, cũng lầm bầm khẩu quyết. Tức thì từ bốn phương huyền thanh hội tụ lại trên người nàng. Gió càng lúc càng thổi mạnh, hai cô gái lúc này trên không phiêu hốt như cây liễu đang phất phơ trước cuồng phong bão tố. Lại nghe thấy một tiếng ngâm đinh tai nhức óc, vang vọng đến tận trời xanh, làm chấn động cả bốn phương xung quanh ngọn Tống Tiên Lĩnh. Trương Ngạo Tuyết hai tay phất lên, tựa như phượng hoàng tung cánh. Trên đầu nàng, Tử Ảnh thần kiếm xoay chuyển cực nhanh, từ thần kiếm xuất hiện hình ảnh thần long màu tím chói lọi, lượn quanh thần kiếm. Tử long xuất hiện, há miệng gầm lên, toàn lực nhắm hướng Linh Xà công tới.

Cạnh bên, Thương Nguyệt thấy Ngạo Tuyết dùng pháp quyết kỳ dị thì trong lòng cũng kinh ngạc vô cùng, liền nhanh tay bắt kết các pháp quyết kỳ lạ, tức thời bốn phương tám hướng từng luồng hồng quang không ngớt hội tụ quanh người nàng.

Hồng quang càng lúc càng đậm, tựa như một ngọn lửa hừng hực cháy, nhốt Thương Nguyệt bên trong. Với ngọn lửa càng lúc càng mạnh, Thương Nguyệt đưa tay bắt pháp quyết tập trung toàn bộ hỏa diễm về một, bao chung quanh thần kiếm. Đồng thời lúc đó lại xuất hiện một con phượng hoàng rực lửa to lớn bao chung quanh nàng. Hỏa phượng hoàng tung cánh, nhắm hướng Linh Xà bay nhanh đến. Thương Nguyệt lúc này đang thi triển tuyệt học của Phượng Hoàng Thư Viện, "Phượng Hoàng Niết Bàn". Cảnh tượng tử long hỏa phượng đang toàn lực lao đến Linh Xà khiến mọi người chung quanh bị cuốn hút theo nhìn không chớp mắt.

Khi tử long hỏa phượng đồng loạt xuất hiện cùng lúc tấn công Linh Xà, Tiên Lan ở đằng sau như đã nhận được hảo ý của hai vị cô nương xinh đẹp đang vì mình mà toàn lực tấn công, cũng không ngừng phát ra tiên khí hỗ trợ, đồng thời phát đại lực tấn công Tam Đầu Linh Xà.

Gần đó, trên ngọn Thái Huyền Sơn, ba người Huyền Ngọc Chân nhân, Tĩnh Nguyệt đại sư cùng với Phụng Hoàng Thư Viện Ngọc Vô Song ba người không ngớt kinh hãi trước các hành động của hai đệ tử yêu, hoàn toàn không thể hiểu nổi hai người trẻ tuổi đó đang nghĩ gì lại hành động quái đản như vậy. Họ hoàn toàn không nhận ra được mục đích của hai người là tương trợ Tiên Lan khi toàn lực công kích Tam Đầu Linh Xà. Các cao thủ của Lục Viện hiện diện trên núi lúc này cũng giống như ba người bọn họ, hoàn toàn không thể nào lý giải nổi hành động khó hiểu kia.

Lúc này, Kiếm Vô Trần cùng Vô Tâm đứng bàng quan một bên, quan sát các sự kiện đang diễn ra trên trời, nhưng không ai trông thấy bóng dáng của Lý Trường Xuân đâu cả. Kiếm Vô Trần nắm chặt Thiên Linh thần kiếm trong tay, đột nhiên mất dạng. Không một ai biết, ngay trong thời khắc tối quan trọng này, Thiên Kiếm Viện chưởng giáo đột nhiên biến mất, không biết là vì sao, lại vô cùng bất hợp lý... ai biết vì sao...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.