Thất Giới Truyền Thuyết

Chương 804: Trầm trứ ứng chiến (Bình tĩnh ứng chiến)



Linh Tôn giật mình, liếc nhìn Mộng Ảo Thủy Tinh Nghi, bề mặt cho thấy Âm Đế đã mở được cửa, đang nhanh chóng tiến vào. Linh Tôn lập tức quyết đoán, quát lên:

- Toàn bộ tiến vào, chúng ta ứng chiến với Địa Âm Tà Linh nơi đây.

Hỏa Linh Thần Viên vâng dạ đi ngay, chớp mắt đã triệu tập mười lăm Thiên linh còn lại tiến vào. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.xyz

Linh Tôn liếc nhìn mọi người, trầm giọng nói:

- Lần này chiến đấu có quan hệ đến tồn vong của Thiên Chi đô, càng quan hệ đến sinh tử của chúng ta. Để hội tụ lực lượng mọi người nơi đây với nhau, chúng ta cần dựa vào trận pháp của Vạn Linh thần điện, cùng với công hiệu của bảo vật trấn giới Mộng Ảo Thủy Tinh Nghi, thi triển "Di Thiên thần quyết", ứng chiến với Địa Âm Tà Linh.

Các Thiên linh nghe lệnh tuân theo, ánh mắt kiên định nhìn Linh Tôn, âm thầm lộ ra vẻ mạnh mẽ.

Do thời gian khẩn cấp, Linh Tôn cũng không quan tâm đến điều mọi người đang nghĩ, bắt đầu phân công nhiệm vụ, chỉ đạo mọi người đứng vào phương vị, ai nấy cần thi triển pháp quyết, phối hợp như thế nào, lúc nào phát động cũng như nhiều chi tiết khác. Thông thường giảng giải chi tiết nhiều như vậy sẽ mất nhiều thời gian, may mà với thực lực Linh Tôn của Thiên Chi đô, có phương pháp độc đáo của mình, phân loại các chuyện cần chú ý của mọi người, dùng phương thức gói thành từng gói ý thức rồi truyền đồng thời đến trung ương đại não của từng Thiên linh.

- Được, mọi người nhớ kỹ lời dặn của ta, bây giờ bắt đầu phát động trận pháp.

Lệnh vừa ban ra, mười sáu Thiên linh ai nấy đứng vào vị trí của mình, lần lượt thi triển pháp thuật thần kỳ cá nhân, hình thành một trận pháp kỳ dị đặc biệt phức tạp vô cùng, hào quang chói mắt.

Linh Tôn liếc nhìn, vẻ mặt hơi an ủi, tự mình nhẹ nhàng bay ra đến trước cửa đại điện, yên lặng chờ đợi Âm Đế xuất hiện.

Giây lát, một luồng sáng âm u lóe lên, Âm Đế hiện ra, ánh mắt âm lạnh nhìn Linh Tôn.

- Linh Tôn, đã nhiều năm không gặp, ngươi còn ra vẻ già lão như trước.

Linh Tôn lạnh nhạt đáp:

- Ta không thay đổi, bất quá ngươi đã thay đổi, trở nên tà ác hơn ngày xưa.

Âm Đế cười nói:

- Đúng vậy chăng? Thế thì đa tạ đã khen. Ta vốn sợ sau vài ngàn năm hùng tâm của mình đột nhiên mất đi, trở nên nhân từ. Bây giờ nghe ngươi nói như thế, trong lòng liền cảm thấy sung sướng không ít.

Linh Tôn vẻ mặt thản nhiên, giọng lạnh lùng lên tiếng:

- Hôm nay ngươi đến đây là để tiêu diệt Thiên Chi đô ta phải không?

Âm Đế cười ha hả đáp:

- Biết được ta là Linh Tôn! Hôm nay đến đây trước là gặp lại cố nhân năm xưa, sau là tính toán đến cừu oán ngày đó. Vài ngàn năm trước, các ngươi liên thủ để vây công ta, cuối cùng phong ấn ta. Bây giờ ta đã trở lại rồi, món cừu hận cũng phải đến lúc kết thúc rồi.

Linh Tôn vẻ mặt lạnh nhạt, trầm giọng nói:

- Nếu đã như vậy, để cho ta xem thử, thủ đoạn của ngươi sau vài ngàn năm có gì khác trước đây?

Nói rồi hình bóng lóe lên, nhanh chóng lui vào bên trong thần điện.

Âm Đế thấy vậy bật cười lớn, vừa phóng thẳng vào thần điện, vừa châm chọc:

- Vài ngàn năm không gặp, gan của ngươi đã trở nên nhỏ đi ít nhiều rồi. Nhưng ngươi cho là làm như vậy có thể tránh được chăng?

Nói vừa dứt, Âm Đế đã xuất hiện ở giữa đại điện, vừa đúng rơi vào trung ương của trận pháp do mười sáu Thiên linh tạo ra.

Ẩn mình trong đại điện, Linh Tôn lên tiếng:

- Ý trời biến hóa, chưa đến lúc cuối cùng khó đoán kết quả, ngươi hãy ứng phó với nguy cơ trước đã.

Vẻ cười mất đi, Âm Đế giận dữ cất giọng:

- Hay cho Linh tôn, không ngờ chẳng tiếc đem cơ đồ Thiên Chi đô đánh cuộc, phát động một chiêu hủy diệt, nhưng ngươi đã quá xem thường Âm Đế ta rồi. Tiếp chiêu đi.

Ánh xanh lục lóe lên, Âm Đế khí giận lên đến tận trời phát ra khí thế, một luồng khí hủy diệt trời đất lập tức phân ra đánh thẳng vào sức mạnh của mười sáu Thiên linh, tiếng sấm vang động, hoa lửa tung tóe.

Một chiêu này hai bên giằng co không ngừng. Sức lực của Âm Đế thật là kinh khủng, nhưng mười sáu Thiên linh đều là những linh dị đã tu luyện vài ngàn năm, sức mạnh tất cả dung hòa hợp nhất cũng vô cùng kinh người. Hơn nữa, sức mạnh bọn họ được trận pháp khuếch đại, lại có sức mạnh của Mộng Ảo Thủy Tinh Nghi thúc động, tổng hợp lại cũng không yếu hơn Âm Đế nhiều. Vì thế đợt giao chiến thứ nhất hai bên khó phân được cao thấp.

Một chiêu xuất thủ kết quả lại ngược ý muốn khiến Âm Đế tức giận đến phát điên. Nhìn thấy bốn bề mười sáu vị Thiên linh đang di động với tốc độ cao, khua động một lưới vây phủ ngũ sắc to lớn, từng luồng từng đợt vây khốn lấy mình, Âm Đế lửa giận nổi cao vời vợi. Nhưng cho dù thế nào, Âm Đế dù sao cũng có được trí tuệ vài ngàn năm sinh sống, sau khi từ từ phân tích liền bình tĩnh lại, trong lòng suy nghĩ biện pháp ứng đối.

Phòng ngự theo ý niệm của Âm Đế từ từ bành trướng ra ngoài, vừa ngăn cách khí thần thánh xâm nhập, vừa thăm dò biến hóa của không khí trong đại điện. Rất nhanh, Âm Đế liền lưu ý đến Mộng Ảo Thủy Tinh Nghi, phát hiện một điểm rất quan trọng.

Đã có mục tiêu, Âm Đế bắt đầu tiến gần vào trung tâm đại điện, nhưng Linh Tôn dường như biết được ý muốn của hắn, mở miệng nhắc nhở mười sáu vị Thiên linh, khiến bọn họ ai nấy toàn lực ứng phó, hình thành một kết giới cực cứng ngăn cách hẳn Âm Đế bên ngoài.

Thấy vậy, Âm Đế cười điên cuồng:

- Linh Tôn, ngươi không thấy như vậy là sơ hở chỉ rõ điểm quan trọng của trận pháp cho ta sao?

Linh Tôn thản nhiên đáp:

- Sớm muộn ngươi cũng biết, điểm này không thể nào che dấu được. Chỉ có một chút khác biệt, trước mắt sức mạnh ngăn cản ngươi đang chịu đã phát sinh biến hóa.

Âm Đế tự phụ trả lời:

- Những cao thủ các ngươi nơi đây khá nhiều, ai nấy tu vì đều rất mạnh, nhưng gần như bọn họ sẽ duy trì không được lâu, cuối cùng phải chịu thất bại thôi. Đến lúc đó ta xem thử ngươi chạy trốn ở chổ nào?

Linh Tôn lãnh đạm lên tiếng:

- Thắng bại còn chưa phân, lần này nói ra còn quá sớm. Trước mắt ngươi còn phải cẩn thận cho mình nhiều đã.

Câu vừa dứt, đỉnh đầu Âm Đế lóe lên một luồng sáng trắng, Linh Tôn đột nhiên xuất hiện, hai tay mang theo hai cột sáng rực rỡ mãnh liệt giáng xuống!

Hơi bất ngờ, Âm Đế gầm lên một tiếng, trong lúc cấp bách tay phải múa lên thẳng thắn đón lấy một chiêu của Linh Tôn, thân thể bị chấn rơi xuống đất thụ thương nhẹ. Bốn bề, mười sáu Thiên linh thấy vậy, ai nấy đồng thanh quát lên một tiếng, ba mươi hai luồng chưởng kình hội tụ lại, hệt như ba mươi hai cột sáng, ngưng tụ bên ngoài thân thể của Âm Đế thành một quả cầu ánh sáng thần thánh, chớp mắt đã bộc phát ra sức mạnh kinh người.

Bốn phía đại điện, những hình vẽ rồng phượng điêu khắc trên mặt cột lúc này phát ra ánh sáng chói mắt, các loại thần thú đột nhiên hiện ra, hóa thành các công kích sắc bén, phối hợp với hành động của mười sáu Thiên linh. Ở giữa đại điện, Mộng Ảo Thủy Tinh Nghi lúc này lóe lên hào quang ngũ sắc, tập hợp ánh sáng tán loạn chung quanh ngưng tụ lại, hình thành một cột sáng bảy màu lập tức vây phủ lấy Âm Đế.

Thế công như thế, thiên hạ vô song. Âm Đế tuy thực lực kinh người, nhưng rơi vào trong đó cũng bị nguy hiểm trùng trùng, lại bị luồng khí vô cùng thần thánh trong trời đất nhanh chóng áp chế mạnh mẽ. Vì thế, Âm Đế rống lên điên cuồng, khí tà ác toàn thân không ngừng bành trướng, nhưng mỗi khi đạt đến một trình độ nhất định lại bị khí thần thánh bên ngoài tiêu diệt. Cả hai cứ lúc mạnh lúc yếu, sức mạnh giằng co không ngừng, cũng tiêu biến rất nhanh.

Dần dần, phản kháng của Âm Đế cũng trở nên yếu hơn, thế công của mười sáu Thiên linh cũng bắt đầu suy giảm, hai bên giằng co một lúc lâu cuối cùng cả hai đều bị thương. Thấy vậy, vẻ mặt Linh Tôn trở nên nặng nề, lợi dụng lúc Âm Đế yếu ớt, thi triển lần nữa thuật Thuấn Gian Chuyển Di, lóe lên đã đến sau lưng hắn, chưởng tay phải nhanh chóng múa lên đánh ra mạnh vào ngay vai Âm Đế khi hắn vừa phát giác ra.

Một tiếng sầm vang lên, Âm Đế thiếu chút nữa đã ngã xuống. Nhưng đúng lúc đó, trong tay phải hắn lóe lên ánh đen, tà khí cực mạnh Tàn Hồn Toái Tâm nhận đột nhiên hiện ra, khi Linh Tôn vừa cảm giác không ổn bay người né tránh một chiêu quét ngang, sức mạnh của tà binh đó đã phá tan kết giới, lập tức gây nên thương thế cho ba vị Thiên linh.

Đứng thẳng người dậy, Âm Đế điên quá bật cười, giọng tàn bạo:

- Thiên Chi đô không hổ là mạnh nhất trong ba giới, không ngờ có thể khiến ta bị thương như vậy. Bây giờ ta phải xem thử coi các ngươi có thể chống đỡ được Tàn Hồn Toái Tâm nhận của ta được bao lâu.

Cổ tay rung động, ánh xanh lục mạnh bạo phát ra, kiếm khí sắc bén ẩn chứa khí cực tà, đến nơi đâu thì gió âm gầm rú, khí thần thánh tự động né tránh.

Linh Tôn thấy thế trong lòng chấn động, miệng quát lớn:

- Duy trì ổn định, không được kinh hoàng, bây giờ thi triển "Di Thiên Thần quyết", liều mạng với hắn một phen!

Nói rồi thân thể bay lên xoay chuyển, dùng đặc tính di động cực nhanh, liên tục không ngừng xuất hiện bốn bề Âm Đế, phân tán chú ý của hắn.

Bên ngoài, mười sáu vị Thiên linh lợi dụng cơ hội thi triển, vận tu vi lên đến cực hạn, tuân theo chỉ thị của Linh Tôn trước đó, phối hợp với trậng pháp giữa thần điện, đem toàn bộ sức mạnh có được truyền vào trong Mộng Ảo Thủy Tinh Nghi.

Như thế, Mộng Ảo Thủy Tinh Nghi ở giữa thần điện bắt đầu phát sinh biến hóa, toàn bộ quả cầu xoay chuyển nhanh hơn, hào quang bảy màu từ trên bề mặt chiếu ra xung quanh, hình thành một vầng mây sáng bảy màu, rất nhanh tràn ngập cả đại điện.

Vầng mây sáng bảy màu này tính chất cổ quái, không những nhanh chóng hấp thu khí thần thánh trong đại điện, đồng thời còn hấp thu khí tà ác do Âm Đế phát ra, rất xảo diệu kết hợp cả hai thành một, hình thành một luồng ý thức phân tích tình huống của từng người trong đại điện.

Thấy vậy, mười sáu vị Thiên linh hơi kỳ quái, may mà bọn họ tuyệt đối tin tưởng lời của Linh Tôn, đều không suy nghĩ nhiều, chỉ tiếp tục thúc động chân nguyên.

Âm Đế lại không giống vậy, hắn cảm thấy có chút khác thường. Theo lý tu vi của mười sáu Thiên linh kinh người, bọn họ đồng lòng phát động công kích, uy lực của nó mạnh mẽ thế nào có thể suy được, vì sao lúc này vầng sáng bảy màu lại có tính công kích không mạnh?

Nghĩ đến đây, Âm Đế lập tức nghĩ có âm mưu, rõ ràng đối phương không thể đơn giản như thế, vì vậy phải ra tay trước mới được. Đã có quyết định, Âm Đế không dây dưa với Linh Tôn nữa, toàn thân chớp mắt đã hóa thành mười sáu phân thân, phát xuất một chiêu công kích sắc bén.

Linh Tôn thấy vậy thất kinh, giận dữ quát lên:

- Âm Đế, có giỏi thì giao chiến với ta, bọn họ năm xưa chưa từng có oan nợ gì với ngươi.

Âm Đế âm trầm đáp:

- Ngày xưa không có oan nợ, nhưng hôm nay có, bọn họ đều phải chết!

Ánh sáng đen thẫm, xanh lục thẫm, đỏ thẫm bộc phát từ Tàn Hồn Toái Tâm nhận, một luồng khí cực tà cực sát gặp phải khí vô cùng thần thánh, cả hai thế như nước với lửa, lập tức phát nổ.

Lúc này mười sáu vị Thiên linh vẫn tín nhiệm lời của Linh Tôn như cũ, phát xuất toàn bộ chân nguyên còn lại trong cơ thể, ý đồ phát động cái gọi là "Di Thiên Thần quyết" để hủy diệt Âm Đế. Nhưng thời gian không còn kịp, khi tấn công của Âm Đế đến gần, mười sáu vị Thiên linh muốn phòng thủ đã quá trễ rồi, chỉ còn cách kiên định niềm tin, liều mạng thúc động pháp quyết để hoàn thành sứ mệnh của mình.

Chính lúc đó, thân thể Linh Tôn nhanh chóng lóe lên, mười sáu cái thuẫn ánh sáng trong suốt xuất hiện trước người của mười sáu Thiên linh, đây là thứ duy nhất Linh Tôn có thể làm được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.