Thất Nguyệt Tu Chân Giới

Chương 17: Đến Nam An Châu





Ngày hôm sau khi Bắc Tiểu Lục thức dậy đã là khoảng 6h sáng.

Bởi vì hôm nay phải khởi hành nên hắn quyết định đêm qua không tu luyện.

Hắn vừa dậy thì nghe thấy âm thanh bên ngoài :
“ Thần tử đại nhân, phu nhân thông báo người chuẩn bị lên đường”, đây là Bắc Thi Kỳ một vị thiên kiêu chi nữ trong tộc địa.

Đại khái là chăm sóc cuộc sống thường ngày của hắn.

Mặc dù thị nữ những địa vị đại khái là đệ tử thân truyền.

Dù sao muốn phục thị bên thần tử cho dù là thị nữ cũng phải hết sức xuất sắc.
Mặc dù như vậy nhưng hắn dù sao cũng là người từng sống trong xã hội văn minh.

Đối với người bên cạnh, hắn không hề có ý khinh thị các nàng.

Thật sự nàng rất tốt chăm sóc ta rất không chê vào đâu được ới cả “ Mặc dù nàng mới 10 tuổi nhưng thật sự rất đẹp, lớn lên chắc chắn sẽ là một mỹ nhân bại hoại.

Dù sao cũng là người mình bên cạnh mỗi ngày ngắm vậy cũng rất có ý tứ”.
Hắn hô to “ Ta nghe thấy rồi Thi Kỳ tỷ”.
Bắc Thi Kỳ nghe vậy liền đi vào trên tay là một chậu nước cùng khăn mặt.

Trừ tắm rửa bên ngoài ra hầu như mọi thứ của hắn đều do một tay nàng lo liệu.
Hắn thấy nàng vào cũng không ngạc nhiên dù sao cũng đã là thói quen.

Hắn còn nhớ lúc đầu hắn từng nói rằng: “ Hắn có thể tự làm được, từ sau không cần phải như vậy”, kết quả là làm nàng khóc một hồi.

Lúc đó ta cũng mộng luôn, chỉ là suy nghĩ một chút liền hiểu.


Đại khái như những cuốn tiểu thuyết từng đọc, các nàng được phái sang đây làm thi nữ chiếu cố ta.

Mà ta lại không cho khiến nàng làm việc, có thể làm nàng sợ hãi nghĩ mình làm sai điều gì, khiến ta ghét bỏ nàng.

Điều này còn có thể làm cho tộc địa hiểu nhầm rằng nàng phục thị không chu đáo, vậy thì nàng tiền đồ nàng chính là chấm dứt.

Dù sao môn quy trong tộc địa thật sự rất nghiêm ngặt.

Cũng may chính ta khá là minh mẫn trong việc này vì vậy cũng không ngăn cản nàng làm việc.Nếu đã là người của mình thì tất nhiên là không thể bạc đãi rồi.
Nhắc tới vấn đề rửa mặt ta lúc đầu cũng rất là nghi ngờ tu chân giới mà cần phải rửa mặt kỹ càng thế sao.

Chẳng phải chỉ cần dùng pháp quyết tạo ra thủy cầu là được rồi.

Không nên nghĩ rằng đây là chậu nước bình thường, đó là dược liệu được pha luyện giúp cho tinh thần sảng khoái, thoải mái mỗi khi thức dậy.

Có thể giúp tu sĩ nâng cao khả năng tập trung nhất là giai đoạn bước vào luyện khí kỳ.

Mặc dù bây giờ có lẽ không còn tác dụng với ta nhưng thói quen 2 năm hơn rồi nên cứ như vậy.

Sau khi dưới sự chăm sóc của nàng thì ta cũng mặc đồ chỉnh tề bước ra khỏi phòng.Khi hắn xuất hiện tại quảng trưởng thì đã thấy tập trung rất nhiều người rồi.

Hắn hành lễ chào hỏi các vị trưởng bối rồi nhanh chóng bước tới bên người mẫu thân.— QUẢNG CÁO —
An Nguyệt thấy nhi tử mỉm cười vẫy tay “ ý bảo hắn mau tới bên nàng”.

Do hắn còn bé nên mỗi khi thấy hắn mẫu thân đều muốn bế hắn vào lòn yêu thích không thôi.
Khụ Khụ...
Mặc dù hắn cũng cảm thấy dễ chịu nhưng dù sao vẫn thấy ngượng ngùng.
Sau một hồi được các vị trưởng bối tặng đồ vật thì cũng sắp tới giờ khởi hành.


Đặc biệt là Bắc Thiên Tuyết biểu tỷ tiện nghi này còn giả vờ nặn ra giọt nước mắt níu kéo ta chứ.

Cái gì mà thương tâm gần chết, lớn được tí tuổi mà đã bỏ nàng đi rồi, ra ngoài phải đề phòng nữ tử, không thì bị bán còn đếm tiền cho họ.

Bắc Tiểu Lục lúc đầu nghe còn có chút nao nao về sau nghe càng đen mặt “ Đây coi ta là trẻ lên ba à” mặc dù hiển nhiên hắn quên mất hắn bây giờ cũng chỉ có ba tuổi nha.
Lần này đi cùng mẫu thân hai người bọn ta đại khái có a di An Ngọc và Bắc Thi Kỳ.

A di An ngọc là thị nữ từ nhỏ với mẫu thân có thể nói tình như tỷ muội.

Tại vì mẫu thân không muốn bị chú ý, nên chỉ mang theo năm người hộ vệ, đặc biệt trong đó đội trưởng hắn biết, là Bắc Tiêu tu vi Thừa đỉnh viên mãn, là hộ vệ bên người của phụ thân.

Còn nữa ta cũng nghe gia gia nói sẽ có hai vị hộ pháp Hóa Chân trưởng lão trong bóng tối .
Bắc Tiểu Lục khi biết đội hình này hắn khá là yên tâm, dù sao đại lục tình huống hắn cũng biết rõ một hai.

Đại khái rất ít thế lực khi nhìn thấy đội hình này mà vẫn có tâm tư trêu chọc.

Nếu có vậy chính là loại không mang não ra ngoài.

Vậy cũng chỉ trách kẻ đó ngu ngốc thôi.
Đặc biệt là tu chân giới rất ít cưỡi thú phi hành do vậy lần này là dùng một chiếc phi thuyền thượng phẩm di chuyển.

Không phải hỏi tất nhiên là phi thuyền một màu tím thật sự quá đẹp, nhưng không hề thể hiện ra sự bá khí mà ẩn hiện sự nhẹ nhàng, phiêu dật tinh xảo.

Đây chính là phi thuyền- Thanh Nguyệt của mẫu thân nên hắn cũng bày tỏ sự bất đắc dĩ.

Bởi vì không phải phi thuyền chuyên chở, nên diện tích không thật sự to.

Bố cục trên thuyền đại khái gồm một lầu chiếm gần một nửa diện tích, bên cạnh cảnh vật cũng rất đầy đủ.


Bắc Tiểu Lục cảm thấy hắn vẫn như đang trong động phủ, chưa hề dời đi tộc địa.— QUẢNG CÁO —
Phi thuyền di chuyển thật sự rất nhanh nhưng do bên ngoài phi thuyền được bố trí rất nhiều trận pháp như : Phòng ngự, công kích, chuyển hóa công kích,...Đây đều là trận pháp cấp bát cấp được trong tộc bố trí, đại khái phòng ngự trận pháp là cửu cấp do vị trong tộc tự tay bố trí.

Dù sao đi ra ngoài cũng nên cẩn thận một chút.
Nói thật nếu không phải thế lực như Bắc tộc thì chắc chỉ riêng việc vận chuyển phi thuyền và trận pháp thì đã tốn bao nhiêu linh thạch thượng phẩm rồi.

Cũng may Bắc tộc rất giàu có linh thạch cực phẩm còn phát cho đệ tử tu luyện, chưa nói tới địa vị mẫu thân.

Bản thân địa vị ta mỗi năm không có nhiều nhưng tích góp được 3000 viên.
Bởi vì để tránh cho kẻ ngoại giới xâm nhập, mỗi người đi ra ngoài Giới vực, cần có lệnh bài thân phận tương ứng, mới có thể kích hoạt giới vực mở ra kết giới thông đạo.
Nếu như cố tình công kích hoặc mạnh mẽ xông vào sẽ kích hoạt trận pháp, đến lúc đó có thể bị phản sát ngay lập tức.

Mà tu sĩ đại lục gần như không có khả năng tìm được vị trí của Giới vực này.

Cho dù là trận pháp sư cửu cấp cũng chưa chắc dám nói tìm được hay không.

Dù sao đây cũng là thế lực cổ xưa tồn tại qua rất nhiều thế kỷ.

Truyền thừa rất khủng bố vậy nên không giống đại lục truyền thừa trọn vẹn được.
Một ngày trôi qua cũng không có gì lạ, hắn ngoài việc trò chuyện với mẫu thân thì cũng ăn , tu luyện, rồi lại ngồi xem bí tịch, điển tịch.

Lúc đầu hắn còn thực sự hào hứng đến bên kết giới phi thuyền nhìn ngắm cảnh vật.

Bởi vì phi thuyền bay rất cao nên cũng không gặp cản trở của yêu thú.

Nếu muốn nói tới thì cũng chỉ tình cờ gặp hai con yêu thú bát cấp có vẻ đang đánh nhau, hắn cũng không nhận ra là yêu thú nào.

Bởi vì chúng nó cách khá xa không ảnh hưởng tới việc di chuyển nên cũng không ai có ý định ra tay.
Đại khái là còn hai ngày nữa mới tới được địa vực của thế lực Phong Thần Cốc.

Bắc Tiểu Lục cũng không nhàn rỗi tranh thủ lấy ra ngọc giản “ Sơ cấp trận pháp sư” nghiên cứu.
…— QUẢNG CÁO —
Thời gian trôi qua không biết bao lâu thì Bắc Tiểu Lục cảm thấy phi thuyền đang chậm dần lại.


Đúng lúc này có âm thanh truyền vào là tiếng của Thi Kỳ tỷ “ Thần tử, chúng ta đã tới sát địa vực của Phong Thần Cốc rồi.

Phu nhân đang chờ người bên ngoài”.
Bắc Tiểu Lục đáp :” Ta ra ngay Thi Kỳ tỷ”.
Trong ba ngày này hắn đã xem hết “ sơ cấp trận pháp sư “ rồi, hắn thành công bước vào cảnh giới nhập môn trận pháp sư nhất cấp.

Hắn đã có thể bố trí thành công vài loại trận pháp đơn giản.
Bắc Tiểu Lục cảm thấy thiên phú về trận pháp của mình chỉ coi là tạm được mà thôi muốn tiến lên một bước nữa sẽ cần thêm thời gian.

Hắn cũng từng đắn đo suy nghĩ bản thân mình nên tuyển một nghề nào đó phụ trợ cho bản thân mình.

“ Đan sư” thì hắn lại là thuộc tính lôi, nghe nói có đại lục có một loại dị hỏa địa cấp Hắc Lôi.

Đó là dị hỏa liên quan tới thuộc tính lôi duy nhất mà hắn biết.

Tạm thời “ Đan sư “ có thể bỏ qua một bên.

Tiếp tới có ‘ Trận pháp, Phù, Luyện khí” thì hắn đã tiếp xúc qua rồi hiện nay có lẽ “ Trận pháp” là phù hợp nhất với hắn.

Dù sao hắn cảm thấy thích hợp với bản thân mới là tốt nhất.

Dù hắn có thiên phú yêu nghiệt tới đâu đi nữa, dành quá nhiều tinh lực vào việc nghiên cứu mấy lĩnh vực này.

Điều đó có khả năng hạ thấp hiệu quả tu luyện của hắn, dù sao đại lục này quy tắc quan trọng nhất vẫn là “ Cường giả vi tôn”.

Bản thân chỉ cần hiểu rõ về các lĩnh vực đó là được rồi, để khi giao chiến hoặc gặp chuyện gì có thể nhận ra được.
Thật ra trong lòng hắn cũng rất muốn tinh thông nhiều loại lĩnh vực, nhưng hắn cũng tự biết bản thân không phải người bật hack cũng như chẳng phải khí vận chi tử.

Bỗng nhiên hắn có một ý tưởng điên rồ nảy sinh trong lòng “ Nếu không ta tự sáng tạo ra con đường đại đạo của riêng mình.

Vạn vật tất cả nói chung “ âm dương ngũ hành” đều quy nhất về thiên địa, ta tại sao không thể từ thuộc tính lôi diễn sinh ngược lại được chứ”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.