"Phạch......phạch......phạch......" chiếc trực thăng đang bay lơ lững giữa bầu trời đêm Pháp. Chúng nó đang ngủ trên chiếc trực thăng không khỏi giật mình:
- Đến rồi à?-Nhi dụi dụi mắt
- Vâng!-Tên lái chiếc trực thăng ngoan ngoan trả lời
- Xong xuôi thì đi được rồi!-Huyền lạnh lùng ra lệnh
- Thưa vâng!
Vừa hay một chiếc dây thang được thả xuống, chúng nó chả thèm đoái hoài liền nhảy bộp xuống sân thượng của một tòa nhà cao tầng:
- Mới 1h sáng à?
Huyền nhìn đồng hồ không khỏi nhíu mày khó chịu. Nó tháo chiếc kính to bản ra:
- Gọi cho lão Kim đi! Mai gặp lại!
Nói xong nó vụt biến vào màn đêm. Nhi nhìn mà không khỏi lắc đầu:
- Tao phải đi diện kiến đây mày tự lo liệu đi!
Xong cũng vụt biến y như nó. Huyền thì khỏi nói mặt nghệt ra:
- Lại là tao à? Hazzz thôi được rồi!
Nhỏ thở dài thườn thượt rút con Iphone ra rồi alo cho lão Kim:
Sáng sớm ngày hôm sau, tại một tòa lâu đài nguy nga to bự chảng:
- Con kia mày có dậy không thì bảo?
Huyền đá đá con heo Nhi dậy. Nhỏ thì lăn bên này rồi lăn bên kia một lúc mới dậy được may mắn thay chiếc giường thuộc kiểu supper bự không thì cái mặt mo của nhỏ đã chẳng còn nguyên vẹn:
- Mày đến sớm thế?-Nhi ngáp dài ngáp ngắn
- Sớm sủa gì? 6h rồi đấy! Còn một đống chuyện cần giải quyết kia kìa! -Huyền bực mình
- Rồi rồi! Tao dậy được chưa?
- Nhanh!
Vừa dứt lời Nhi liền bật dậy chạy vào nhà WC. Ngoài cửa, một cặp vợ chồng nhìn trẻ băng khoảng 25 tuổi nhìn Nhi mà không khỏi cười khúc khích: