Thất Tình Quá Lâu

Chương 32: Ngoại truyện 13 Chuyện 520 2021



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

❀ Chuyện 520 2021 ❀

“Hôm nay là ngày rất hợp để kết hôn, anh muốn mang nhẫn cho em.”

em90

Trước khi ngủ, trong phòng chỉ để lại một ngọn đèn giường.

Hướng Sơ nằm dựa trong lòng Tạ Thời Quân lướt điện thoại, trông thấy một bài viết có tiêu đề “Không ít đôi tình nhân thuê người xếp hàng ở Cục Dân chính nhằm đăng kí kết hôn vào đúng ngày 520.”

Hướng Sơ cảm thấy khó hiểu, ngửa đầu lên nhìn Tạ Thời Quân, hỏi: “Tại sao họ nhất quyết phải đăng kí kết hôn vào đúng ngày 520 chứ? Ngày đăng kí kết hôn trên giấy quan trọng lắm à?”

Tạ Thời Quân bóp nhẹ mặt cậu: “Nghe nói đó là cảm giác hình thức.”

“Vậy anh thì sao?” Hướng Sơ hứng chí nhổm người dậy, hỏi tiếp: “Anh nghĩ có cần thiết đăng kí kết hôn vào ngày 520 không?”

“Anh nghĩ không cần thiết cho lắm.” Tạ Thời Quân nói rồi bật cười. Nhân lúc Hướng Sơ cúi đầu đọc bình luận bài viết, anh lén kéo tủ đầu giường ra lấy một chiếc hộp nhỏ từ nơi sâu bên trong. “Nhưng mà… cũng có người bỗng nhiên muốn kết hôn vào ngày này.”

“Là sao?” Hướng Sơ ngẩng đầu, ngỡ ngàng đối diện với hộp nhẫn trong tay Tạ Thời Quân, “Anh…”

Cậu chớp chớp mắt, cảm thấy vô cùng khó tin: “Anh mua từ khi nào vậy…”

“Mua lâu rồi, nhưng vẫn luôn không tìm được cơ hội để đưa cho em.” Tạ Thời Quân mở hộp ra, nhìn Hướng Sơ với ánh mắt đong đầy dịu dàng, “Mặt khác lại nghĩ, quan hệ của chúng ta không nhất thiết phải dùng nhẫn để chứng minh điều gì, vậy nên anh tạm thời gác lại.”

“Nhưng vừa rồi bỗng dưng nghĩ, hôm nay là ngày rất hợp để kết hôn, anh muốn mang nhẫn cho em.”

“Được chứ?”

Cả hai đều đang mặc đồ ngủ, không mang kính, hoàn thành một màn hôn lễ tuỳ hứng bất chợt dưới sự chứng kiến của đèn ngủ, nghi thức trao nhẫn vốn dĩ nên vô cùng thiêng liêng đã bị thay thế bằng hơi thở sinh hoạt ấm cúng. Hướng Sơ nhìn Tạ Thời Quân mang chiếc nhẫn vào ngón áp út của mình một cách chăm chú, sực nghĩ rằng, lúc Tạ Thời Quân cầu hôn cũng y hệt lúc này, chẳng có tí hình thức gì cả. Anh ngồi trong xe say mèm hỏi cậu tính bao giờ thì lấy anh, còn làm bộ nói không đợi được nữa rồi, mau mau gả cho anh đi.

Nhưng Hướng Sơ thích lắm.

Cậu thích lắm Tạ Thời Quân với những nước đi không ai ngờ được thế này, thích lắm cuộc sống bình dị lại đong đầy những hân hoan hi vọng.

Cậu kìm nén nước mắt mang nhẫn cho Tạ Thời Quân, đoạn vội vàng ngồi lên đùi anh, ôm lấy cổ anh hoàn thành bước quan trọng nhất của nghi thức – hôn môi.



Đêm về khuya, Tạ Thời Quân tắt đèn, trong chăn vang lên sột soạt, là tiếng Hướng Sơ trở người nép vào lòng anh.

Thành phố chìm vào giấc nồng say, bánh răng trung tâm giảm chậm tốc độ xoay chuyển, hai chiếc kính mắt nằm cạnh nhau trên tủ đầu giường là minh chứng thân mật không gì đẹp đẽ hơn.

Cuộc sống nằm ở mỗi một khoảnh khắc đặt nên ý nghĩa cho những con số trên cuốn lịch. Mong rằng em, bảo bối của anh, mỗi ngày bình thường hoặc không bình thường đều sẽ luôn có người yêu thương kề bên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.