Thay Chị Gái Lấy Người Tôi Yêu Thầm

Chương 206: Đây là vợ chưa cưới của tôi



"Vâng! Tôi sẽ cẩn thận."



Lòng tôi tung tăng như chim nhảy vậy, rốt cuộc cũng có thể tham dự dạ tiệc với Lý Hào Kiệt.



Mấy ngày trước anh cũng nhắc hoài, bây giờ có thể gặp tôi với bộ dạng này có lẽ anh cũng rất vui.



Lúc Amy thu dọn đồ trang điểm thì Lý Hào Kiệt quay về.Anh ấy bước vào nhìn thấy tôi thì liền sững sờ.



Tôi mỉm cười đi về phía anh, chủ động ôm lấy anh, nhón chân hôn lên môi anh, nháy mắt: "đẹp chứ?"



"Đẹp"



Anh ấy kịp phản ứng lại, cúi đầu hôn thêm sâu.



Khuôn mặt hoàn hảo này là công sức cả buổi chiều của Amy nên tôi không muốn Lý Hào Kiệt làm hỏng, bèn vội vàng đẩy anh ra, khẩn trương nói: “đừng nha, anh làm hư da mặt của em mất.”




Amy ở bên cạnh liền ho khan hai cái, để đảm bảo chót lọt, anh ta dặn dò Lý Hào Kiệt các việc cần chú ý một lần nữa.



Lý Hào Kiệt nghe qua rồi gật đầu, “được.”



Tôi đã chọn xong trang phục dạ tiệc, ngồi trước gương cẩn thận nhìn một lượt khuôn mặt của mình, thực sự như Amy nói, chỉ có thể cười mỉm, nếu cười to một chút liền lộ ra sự bất đối xứng giữa má bên trái và bên phải.



Nhưng cũng không có vấn đề gì cả, tôi cẩn thận chút là được mà.



Cẩn thận qua một buổi tối mà thôi.



Trong lòng lặng lẽ tự nhủ với chính bản thân như vậy.



Tối đến, bữa tiệc đã bắt đầu, lúc tôi và Lý Hào Kiệt ra cửa, Dương Trung đã đứng bên ngoài đợi sẵn.



Dương Trung nhìn tôi cũng sững sờ một lát, sau đó liền cười cười: “hôm nay Cô Tống đẹp lắm.”



“Cám ơn” tôi cười nhẹ một tiếng.



Đường đi tới đáng lẽ rất ung dung nhưng khi tôi ra thang máy, mắt thấy đã bước đến cửa vào sảnh bữa tiệc, liền bắt gặp mọi người ăn mặc đủ loại trang phục chỉnh chu, thu hút. Bọn họ đều trang điểm bình thường chỉ có mình tôi là mang nửa bên mặt giả tạo...



Nghĩ đến đây tôi chợt thấy vô cùng khẩn trương.




Lúc này cánh tay Lý Hào Kiệt khoác lên vai tôi, anh cúi người nói: “đừng lo, mọi chuyện để anh lo.”



Tôi biết đã đứng ở đây thì không nên chùn chân lùi bước nữa.



Đã có người nhìn thấy chúng tôi đứng trước cửa vào.



Có hai người đàn ông đi ra chào hỏi: “Tổng giám đốc Lý.”



Ánh mắt của họ dừng trên người tôi, ánh mắt kinh ngạc, một người trong đó nói: “Chao ôi, Tổng giám đốc Lý dẫn theo bạn gái đến đây? Sao mấy bữa trước không thấy dẫn theo vậy nha?”



Một người khác tiếp lời: “nếu anh mà có bạn gái đẹp như vậy thì cũng dẫn đến cái hang sói này à?”



“Ra là vậy”



“Hôm nay bạn gái Tổng giám đốc Lý thật rất đẹp.”



Hai người này vừa nịnh hót lại a dua.



Nhưng mà tôi nghe ra lời hai người này nói chỉ xem tôi như kiểu bạn gái một lần của Lý Hào Kiệt vậy.



Tôi vốn cũng không để tâm cho lắm, nhưng lại nghe giọng anh vang lên: “Đây là vợ chưa cưới của tôi.”



Giọng nói có hơi không vui.



Lời này vừa thốt ra, khuôn mặt hai người nọ liền bày tỏ sự ngạc nhiên: “Vợ, là vợ chưa cưới à! Khi nào kết hôn nhớ gọi cho bọn tôi đến, bọn tôi sẽ đến uống rượu mừng góp vui.”



Hai người nọ người này nói một câu, người kia đáp một câu, nói xong cũng đi khỏi.



Bọn họ vừa đi khỏi,tôi cũng hơi thả lỏng, cảm thấy dùng khuôn mặt này một buổi tối chắc không có vấn đề gì lớn cả.



Sau đó có rất nhiều người đến đây chào hỏi.



Lý Hào Kiệt đều dùng thân phận“vợ chưa cưới” để giới thiệu tôi cho mọi người.



Đứng giữa đám người, không ngừng có tiếng “đẹp quá”, “xinh thật đó”, “nam tài nữ sắc” vang lên bên tai.



Đáng lẽ nên cảm thụ vui sướng nhưng lòng tôi lại như có gánh nặng ngàn cân, thở không ra hơi, chỉ hi vọng bữa tiệc chỉ thuộc về khuôn mặt giả tạo này có thể nhanh chóng chấm dứt.



Sau khi trải qua một vòng chào hỏi, cuối cùng thì có thể ngồi một góc để nghỉ ngơi một chốc



Lúc này bỗng một hồi xôn xao vang lên ở cửa vào.



Tôi ngước nhìn lên, ngăn cách bởi nhiều người nhưng tôi cũng có thể nhìn thấy một người đàn ông, cơ thể rất cao, cao đến khoảng hai mét.



Anh ta mặc một bộ vest màu trắng, áo khoác vest khoác lên trên vai.



Mái tóc xoăn tít màu vàng với các bím tóc được thắt bím nhuộm đủ màu.



Các bím tóc nhìn hơi dầu.



Rất ít người để kiểu tóc như vậy trong giới này.



Nhìn thấy thân hình cao lớn này, lòng tôi chợt bất an, nhìn lại chỉ thấy người đàn ông nọ ôm lấy Amanda!



Chính là người đàn ông tên gọi Anh Kiệt!



Cảnh tượng tối kia Anh Kiệt đánh Amanda, Amanda đau khổ van xin rồi còn giúp anh ta khẩu giao chợt hiện lên trong tâm trí tôi.



Tôi nhìn Amanda, Amanda cũng thấy được tôi, khóe miệng cô ta liền lộ vẻ cười gằn ác độc, lòng tôi chợt dâng lên nổi bất an.



“Lý Hào Kiệt, chúng mình, chúng mình đi thôi.”



Tôi kéo lại tay áo của Lý Hào Kiệt.



Anh ấy cũng vừa nhìn thấy Anh Kiệt và Amanda.



Anh Kiệt nhìn chúng tôi, cũng không quan tâm đến ai nữa, nhằm hướng chúng tôi đi thẳng tới.



Ánh nhìn không nghiêng centimet nào dừng lại trên người tôi.



Tôi biết, hắn ta và Lý Hào Kiệt là đối thủ, mặc dù có chút lo lắng nhưng người ta đã đến rồi thì bên mình cũng không nên tỏ ra thua cuộc tránh né nữa.



Tôi ra vẻ bình tĩnh đứng bên cạnh Lý Hào Kiệt, không nhúc nhích một tí nào.



Hắn ta đi tới, Lý Hào Kiệt liền mở miệng: “Tổng giám đốc La thật là một người rộng lượng, hôm qua cô ta hại anh thua lỗ nhiều như vậy, hôm nay còn dẫn cô ta ra ngoài chơi.”



“Hết tiền thì có thể kiếm lại được, còn người phụ nữ phù hợp thì khó mà tìm kiếm lắm.” Tổng giám đốc La nhếch miệng cười, khóe mắt cong kỳ lạ.



“Cũng đúng.” Lý Hào Kiệt gật đầu.



Truyện đươc cập nhập trên app mê tình truyện!



Tầm mắt tổng giám đốc La dừng trên người tôi: “tổng giám đốc Lý, bên cạnh anh lúc nào xuất hiện đại mỹ nhân như này, tại sao không giới thiệu cho tôi biết hả? Hay sợ tôi cướp mất?”



Lý Hào Kiệt đưa tay kéo tôi vào lòng: “Đây là vợ chưa cưới, hôm nay cô ấy thấy buồn nên dẫn cô ấy ra ngoài.”



“Ồ...”tổng giám đốc La hứng thú ồ một tiếng: “ trước đây thấy dáng vẻ xem phụ nữ như quần áo của Tổng giám đốc Lý, tôi liền cho rằng là người cùng lý tưởng không ngờ là không phải, tiếc thật, đáng tiếc”



“Tôi và Tổng giám đốc La đen trắng hai màu, màu sắc đối lập.” Lý Hào Kiệt nói



Nhìn hai người giống như đang chào hỏi nhau, nhưng thật ra đã tỏ rõ lập trường.



Amanda nhìn Lý Hào Kiệt ôm lấy tôi, ánh mắt như đang bốc lửa vậy!



Tổng giám đốc La thấy ánh mắt người phụ nữ của mình như dính vào người Lý Hào Kiệt, không vui liền chìa ngón tay dài kiềm chặt cằm cô ta: “sao đấy? ở với Tổng giám đốc Lý hai ngày, hồn cũng bị câu mất rồi?”



Giọng nói trầm thấp, nghe qua hời hợt nhưng mang đầy cảnh cáo.



Nhưng Amanda hiểu quá rõ giọng nói trầm thấp như vậy có ý nghĩa gì.



Cô ta run một cái, vội nói: “Đâu có, em chỉ hơi hiếu kỳ, mấy ngày trước bộ dạng cô Tống còn xấu xí như ma lem, hôm nay đột nhiên như tiên nữ giáng trần, em đang nghĩ rốt cuộc cái nào mới là thật đây.”



“Người phụ nữ của tôi, bộ dạng ra sao cũng không có vấn đề gì cả.” Lý Hào Kiệt thản nhiên nói.



“Thật chứ?”Amanda cười khẩy một hồi: “vậy tại sao anh khiến cô ấy trang điểm mới bước ra, tại sao không để bộ dạng xấu xí như ma lem của cô ấy xuất hiện, nói đến cùng thì sợ cô ta làm mất mặt anh đúng không?!”



Amanda lúc nói mấy câu này giọng đè rất to, người xung quanh đều nghe rõ mồn một.



Tầm nhìn cũng hướng về phía tôi tụ lại.



Lòng tôi chợt hoang mang hoảng sợ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.