Thầy Giáo Khó Tính! Lại Làm Khó Tôi Nữa Sao?

Chương 33: Hạ quân rồi tôi sẽ dành được em



Tan học...Cô và Nhung vui vẻ ra về, còn anh do phải dậy tiết cuối cho các lớp nâng cao nên phải đi về trễ hơn, anh dặn cô, phải về cẩn thận và đi cùng Nhung cho đỡ phải gặp nguy hiểm. Mà nhà cũng đâu xa trường nhiều đâu? Chỉ cách trường vài ngôi nhà thôi mà. Anh thật khéo quan tâm cô. NGười đàn ông này, quả nhiên đáng để người ta dựa dẫm cả đời!

...

Cô và Nhung đang đi trên đường, Thế Mạnh không biết từ đâu xuất hiện, chạy đến chặn đường cô.

_Có chuyện gì sao, anh trai_cô hỏi, trong lòng luôn coi Mạnh là anh trai, vì cô chẳng có anh chị em ruột nào, có anh chị em họ hàng thì cũng ở xa tít chẳng khi nào gặp nhiều, bệ đối với cô có thêm anh trai cũng là điều đáng vui cần nên trân trọng!

_Quân và Thầy Nguyên đang quen nhau sao?_ Mạnh hỏi, vậy giờ mới để ý ánh mắt của Mạnh dường như hơi khác, nó cứ đỏ hằn vạch máu như đang tức giận vậy!

_Sao...sao Mạnh biết?_ Cô và anh giữ bí mật lắm cơ mà?, Sao lại có thể...

_Hừ... thừa nhận rồi chứ gì? Được lắm!_Mạnh ghì chặt cô vào bức tường, đưa bờ môi của mình ép sát vào.môi cô, cô vùng vẫy tránh né cự tuyệt.

_Cậu làm gì vậy hả???_Nhung nảy giờ không hiểu gì, cứ nghĩ Mạnh sẽ đến chúc mừng cho em gái kết nghĩa của mình, ai ngờ... Hiện tại cô chẳng biết gì, người mà cô yêu mến thương thầm trộm nhớ hai năm nay là con người vậy sao? Thật không thể tin vào mắt của mình, người ấy...đang cưỡng hôn con bạn thân thiết nhất của mình. Nhung nắm chặt lòng bàn tay lại, nước mắt rơi xuống má, cô dùng hết bằng tất cả sức mạnh mình có đẩy Mạnh ra, tránh xa bờ môi ấy khỏi bạn cô. Mạnh tức giận hất Nhung ra xa, cô văng ra bước tường, Chảy máu!

_Cậu không được hại Quân, tôi sẽ không cho cậu làm đều đó_Nhung yếu ớt ngày nào nay đã trở nên lạnh lùng và mạnh mẽ hơn. Lúc này cô rất là hung dữ, dùng cả sức lực để giúp cô.

_Cô làm gì được tôi? _Mạnh nghếch môi lạnh lùng, thật sự thành một con người khác.

_Đây, số công an tôi sẽ báo nếu cậu có hành vi này thêm lần nữa_Nhung dơ ra chiếc điện thoại.

_Được, coi như tôi chịu, Hạ Quân anh sẽ dành được em!_Mạnh nói xong rồi bỏ đi, đút tay vào túi bước đi đầy tính chất mưu mô...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.