Thầy Giáo Lại Là Bạn Trai Của Tôi

Chương 18: 18: Đừng Chạy Nhanh Như Thế




Nhìn thấy ánh mắt u buồn của bố mình, Tang Truân cảm thấy dường như từ ngày mẹ cô mất đến nay.

Tang Truân thật sự chưa từng ăn cùng ông một bữa nào, bố cô lúc nào cũng chỉ một mình ăn uống rồi lặng lẽ rời đi chỉ từ khi cưới An Diêu thì ông mới có thể vui vẻ hơn một chút
Tang Truân thầm suy nghĩ, ngày hôm sau cô sẽ rảnh có thể ăn tối cùng ông và dì An một bữa.

Ít nhiều cũng giúp ông vui vẻ hơn vì gần đây Tang Truân nghe loáng thoáng được bố cô dạo này không được khỏe
" Nếu là ngày hôm sau, con có thể ăn cùng bố và dì An một ngày "
Nghe thấy như vậy, bố Tang Truân vô cùng mừng rỡ nhìn cô.

Ánh mắt ông mang theo tia hi vọng
" Được , vậy hôm sau chúng ta sẽ cùng nhau ăn tối.

Bố sẽ nói lại với dì An, con ở trên đây chơi đi nhé "
Nói rồi bố cô đi ra khỏi phòng mang theo tâm trạng vô cùng vui vẻ đi xuống lầu.


Tang Truân nhìn theo bóng hình của ông đang vui vẻ ôm An Diêu cười nói gì đó
Rồi cô lại quay trở lại phòng mình đóng cửa lại tâm trạng vô cùng hỗn loạng đi về phía đặt bức ảnh của người mẹ đã khuất và cô đang ôm nhau cười vui vẻ trên bàn.

Tang Truân cầm lên, bàn tay xoa nhẹ lên trên khuôn mặt của người phụ nữ ấy
" Đã đến lúc phải tạm biệt quá khứ rồi mẹ nhỉ, bố đang hạnh phúc cùng dì An Diêu rồi, con cũng mong mẹ cũng như vậy "
Mắt Tang Truân mờ đi, dường như bóng hình mẹ cô từ trong bức ảnh hiện ra vậy.

Mẹ Tang Truân đến xoa lấy gương mặt cô, nhìn cô dịu dàng
" Tất cả là quá khứ, hãy quên hận thù và sống cuộc sống mà con mong muốn đi con yêu của mẹ.

Hãy tha thứ cho bố của con và đừng.."
Chưa kịp nói xong câu, bóng hình mẹ cô đã tan biến, Tang Truân trở lại thực tại.

Cất bước ảnh trở về bàn học, khép lại mọi quá khứ đau buồn.

Tang Truân cảm nhận được từ khi gặp Bách Hứa Phong thì cô đã biết mở lòng hơn trước, chính bản thân cô cũng nhận ra được hình như mỗi lúc bên cạnh anh Tang Truân thật sự cười nhiều hơn
Tang Truân không chơi game nữa mà ngồi vào bàn học tùy tiện lấy một quyển sách ra đọc để giết thời gian.

Đến lúc cô khép cuốn sách lại thì trời đã sập tối từ bao giờ, đúng là mỗi khi Tang Truân đọc sách thì thời gian trôi qua thật sự rất nhanh
Nhìn lại đồng hồ thì đã 5 giờ 30 chiều, Tang Truân đi đến cửa tủ quần áo lấy bộ váy rồi đi vào nhà vệ sinh nhỏ được xây ở trong phòng thể tắm rửa
Tắm xong, Tang Truân ngồi vào bàn trang điểm để tô một chút son.

Cô không có thói quen trang điểm vì vốn mặt mộc cô đã rất xinh rồi nên đồ trang điểm của Tang Truân không quá nhiều.

Vừa tô son xong, nhìn đồng hồ một lần nữa thì đã đến giờ
Tang Truân vừa nhìn ra cửa sổ thì đã thấy Bách Hứa Phong ở dưới đứng chờ, thấy cô thì anh vẫy tay.


Tang Truân lập tức đi xuống, đi ngang mọi người đang nói chuyện ở phòng khách, Tang Truân chào một cái rồi chạy ngay ra cổng
" Con đi cẩn thận nhé "
" Vâng "
Đi ra cổng, đập vào mắt Bách Hứa Phong chính là Tang Truân.

Cô mặc một chiếc váy dài nhìn rất lịch sử nhưng lại vô cùng xinh đẹp, thấy Tang Truân chạy gấp như vậy thì Bách Hứa Phong sợ cô té nên đến khi cô đi tới gần anh thì Bách Hứa Phong mới xoa đầu cô nói
" Đừng chạy nhanh như thế chứ, bạn học Tang Tang "
" Em sợ anh chờ lâu "
Bách Hứa Phong dắt Tang Truân ra xe, miệng vẫn cười cười nói
" Không lâu như vậy đâu "
Bách Hứa Phong mở cửa cho cô ngồi ở ghế phụ rồi mới qua bên kia ngồi, chờ cô thắt dây ăn toàn rồi mới bắt đầu lái xe
" Em muốn đi đâu?"
Tang Truân ngầm nghĩ một lúc, vào giờ này Mạc Thành có rất nhiều chỗ náo nhiệt nhưng cô lại thích muốn yên tĩnh bên Bách Hứa Phong nên việc đi dạo thành phố hoặc đến công viên đêm là hợp lí nhất
" A, chúng ta có thể đến công viên đêm đó anh Hứa Phong "
Bách Hứa Phong vui vẻ gật đầu, xe bắt đầu chạy đến công viên.

Trên đường đi, cả hai trên xe nói chuyện với nhau khá thoải mái, Tang Truân mới cảm thấy được Bách Hứa Phong nói chuyện rất hợp với cô.


Anh còn có chút hài hước, hai người nói chuyện với nhau quả là rất hợp
Xe chạy một lúc cũng đến công viên đêm, Bách Hứa Phong đi xuống mở cửa ra cho cô rồi đỡ cô ra ngoài.

Hai người đậu xe ở bãi rồi đi vào công viên, đi ngang một cửa hàng kem Bách Hứa Phong nhìn vào một cái rồi mới nhìn qua Tang Truân
" Em có muốn ăn một chút kem không?"
Tang Truân gật đầu
" Được ạ, cho em một kem matcha.

Cảm ơn anh"
Bách Hứa Phong dắt cô đi vào cửa hàng kem, anh đến oder hai que kem.

Một que mem matcha của Tang Truân và một que kem socola của anh, nhân viên đưa cho anh hai que kem, anh đưa cho cô một cây.

Tang Truân nhận lấy kem từ tay Bách Hứa Phong



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.