Thầy Giáo Lại Là Bạn Trai Của Tôi

Chương 4: Chương 4




Ở bên phía của Bách Hứa Phong và Lục Nhuệ, xe vẫn chạy.

Được một lúc xe buýt lại dừng lần này chỉ có một mình Bách Hứa Phong đi xuống, đứng bên dưới, anh chào tạm biệt Lục Nhuệ trên xe
Bách Hứa Phong quay đầu đi về hướng nhà mình, anh đã quen với việc đơn độc một mình như vậy.

Để theo đuổi được ước mơ làm giáo viên của một mình, Bách Hứa Phong đã bỏ nhà ra đi, bỏ lại bố mẹ anh.
Anh chưa bao giờ xem nơi đó là nhà, anh chỉ xem đó là nơi ở tạm bợ.

Trong tuổi thơ của Bách Hứa Phong, ngoài những áp lực điểm số và những lời chửi mắng thậm tệ của bố mẹ anh thì không còn gì khác.

Những năm tháng ấy của Bách Hứa Phong không khác gì một địa ngục, một địa ngục trần gian đối với anh.

Nhiều lần Bách Hứa Phong đã có ý định tự tử, kết liễu một lần cho xong
Năm cấp 1, Bách Hứa Phong có một người anh kết nghĩa vô cùng thân thiết, anh ấy là nguồn sáng duy nhất khiến Bách Hứa Phong ở lại thế giới này.

Anh ấy thường xuyên dắt Bách Hứa Phong đi chơi, mua kem cho anh ăn, cả hai cùng nhau tắm ao với các bạn đồng tran lứa.


Nhưng đến khi lớn hơn, anh ấy cũng vì áp lực học hành mà tự tử, ngày nhận được tin anh mất.

Bách Hứa Phong vô cùng suy sụp, tựa như cả thế giới của anh trong một lúc đều biên mất hết vậy
Vừa đi vừa hồi tưởng như vậy thì đến nhà lúc nào Bách Hứa Phong cũng không hay, anh đẩy cửa đi vào.

Bên trong nhà không có ai, lạnh lẽo và cô đơn vô cùng, Bách Hứa Phong đi đến ghế sofa nằm xuống
" Ngày đầu tiên đi làm thật mệt mỏi"
Vừa nằm trên sofa, Bách Hứa Phong nhìn xung quanh nhà anh.

Ngôi nhà chỉ một mình anh ở nên trang trí vô cùng đơn giản và không có quá nhiều đồ đạc
Bách Hứa Phong ngồi dậy đi đến phòng lấy quần áo quyết định vào nhà vệ sinh để tắm cho khuây khỏa.

Xả vòi sen, nước chảy ào ào vào cơ thể của Bách Hứa Phong.

Vô cùng dễ chịu
Tắm xong, Bách Hứa Phong đi ra bàn làm việc ngồi xuống.

Anh đang cố tìm thêm người để làm gia sư buổi đêm kiếm thêm thu nhập, dù gì anh cũng chỉ mới là một sinh viên vừa ra trường và chuyển đến Mạc Thành sống chưa được bao lâu
Mọi chi phí thuê nhà, tiêu vặt, ăn uống, mua sắm hằng ngày vẫn chưa ổn định nên Bách Hứa Phong luôn tìm đủ chuyện làm để kiếm tiền.

Mở máy tính lên, anh thấy hồ sơ của mình đã được một người chấp nhận, anh liền lập tức nhắn tin để trao đổi với họ ngay
- Xin chào, tôi tên Bách Hứa Phong là người gia sư vừa đăng bài lúc trưa
- Chào anh, tôi muốn thuê gia sư riêng cho con gái tôi.

Anh có thể làm chứ
- Được, tôi có thể đến nhà để kèm con gái bạn vào mấy giờ
- 1 tuần 3 lần, 1 lần 3 tiếng vào lúc 7 giờ tối nhé
- Vâng, tối nay tôi sẽ đến
Lòng Bách Hứa Phong vô cùng vui mừng, cuối cùng cũng đã có nơi thuê anh rồi.


Bách Hứa Phong vui vẻ hết nguyên ngày sau đó, đến tối anh chỉnh trang lại trang phục mang giày vào đàng hoàng rồi bước ra khỏi nhà đi theo địa chỉ mà người kia đã gửi cho anh.
Đến nơi, trước mắt Bách Hứa Phong là một ngôi nhà vô cùng lớn, có hẳn 4 tầng.

Anh tiến đến nhấn chuông, một người phụ nữ tầm 40-50 tuổi ra mở cửa
" Chào cậu, mời cậu vào trong "
" Chào cô "
Bách Hứa Phong bước vào trong, theo sự chỉ dẫn đi lên lầu.

Đứng trước cửa phòng, anh gõ nhẹ vào cửa vài tiếng
" Cốc Cốc "
Một cô gái trẻ đi ra, thấy Bách Hứa Phong cô vô cùng bất ngờ không thể nói được gì.

Một lúc sau thì môi cô bé bấp bấy
" Anh Hứa Phong, anh đến đây làm gì?"
Bách Hứa Phong cũng vô cùng bất ngờ, không thể tin người thuê anh lại là mẹ của Tang Truân.

Cô học trò vô cùng nghịch ngợm nhưng cũng có phần đáng yêu, Bách Hứa Phong giở giọng trêu ghẹo
" Đến dạy học cho bạn học Tang Truân "
Nghe anh nói xong, Tang Truân né cho Bách Hứa Phong đi vào.


Cô đứng bên ngoài thì thầm to nhỏ gì đó với người phụ nữ ngoài kia
" Dì, gia sư dì thuê đây sao?"
" Đúng vậy, con ngoan học đi nhé.

Cần gì cứ gọi dì "
Tang Truân đóng cửa lại, từ từ tiến tới bàn học ngồi xuống bên cạnh Bách Hứa Phong
" Trời ơi, tự nhiên dì ấy lại thuê anh làm gia sư cho em vậy chứ "
" Em không vui gì chứ, học giỏi em sẽ không bị điểm 0 nữa chẳng phải rất tốt hay sao?"
Tang Truân rời khỏi chỗ, đi đến bên giường nằm dài xuống móc điện thoại từ trong túi ra bấm bấm gì đó
" Em không có hứng học, anh Hứa Phong anh ngồi ở đấy hết giờ thì đi về.

Dì ấy vẫn sẽ trả tiền cho anh "
Bách Hứa Phong đi đến bên giường giật lấy chiếc điện thoại trên tay Tang Truân, nhanh tay tắt máy rồi để điện thoại của cô lên một nơi thật cao
" Anh làm gì vậy, trả đây "
" Em có ngồi dậy học đàng hoàng không hả, không muốn tốt nghiệp nữa sao?"



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.