Thầy Giáo Lại Là Bạn Trai Của Tôi

Chương 57: 57: Lý Tư Trác Tỏ Tình Tôi




Tang Truân không còn cách nào khác nhận lấy hộp cháo, làm sao Bách Hứa Phong có thể biết cô đang nói dối nhỉ? Chắc vì mỗi lần nói dối tai của cô đều đỏ lên một chút
Đến lúc Tang Ân được Bách Hứa Phong cho ăn cháo xong, hai người mới chào tạm biệt mà ra về trước.

Lúc lái xe, Tang Truân rất khó để tập trung vì trong đầu đều là hành động và gương mặt của Bách Hứa Phong, anh lại một lần nữa xuất hiện gieo hy vọng rồi cũng dập tắt nó một lần nữa sao?
Tang Truân cố gắng quên đi kí ức về Bách Hứa Phong, bao nhiêu năm qua vẫn rất ổn.

Đột nhiên bây giờ anh quay lại khiến mọi thứ cô bày ra đều đổ vỡ hết rồi, tại sao anh lại quay trở lại Hà Thành chứ? Vì cô gái mà anh chờ sao?
Về đến nhà, Tang Ân vì cả ngày đùa giỡn nên đã mệt mỏi mà chìm vào giấc ngủ.

Tang Truân vừa tắm ra, cô hâm nóng lại hộp cháo rồi ngồi vào bàn học ăn rồi mới học bài chuẩn bị cho hôm sau một ngày đầu tuần đầy mệt mỏi
Sau ngày đi viện đó, Tang Truân cũng không gặp Bách Hứa Phong nhiều nữa vì lịch học và làm của cô có chút nhiều nhưng thỉnh thoảng anh vẫn đến phòng trọ mang cho Tang Truân và Tang Ân chút đồ ăn
" Hôm nào rảnh rỗi, em đi xem phim cùng anh nhé? "
" Em chẳng biết, lịch học và làm dạo này cứ nhiều lên "
Vào một ngày cuối tuần, Tang Truân có nhận được một tin nhắn hẹn riêng của Lý Tư Trác.


Cô cảm thấy bình thường nên sau khi tan học liền đến quán cafe đã hẹn, Lý Tư Trác vẫy tay gọi Tang Truân
Cô liền vui vẻ ngồi xuống và gọi nước như bình thường, nước được mang ra.

Tang Truân uống một ngụm rồi vui vẻ hỏi Lý Tư Trác rằng hôm nay gọi cô ra đây có việc gì
" Nào, hôm nay việc gì mà phải hẹn riêng tớ vậy.

Cậu kết hôn sao hả? "
" Nhảm, tớ hẹn riêng cậu là có chuyện quan trọng muốn nói "
Tang Truân cười cười thắc mắc chuyện quan trọng mà Lý Tư Trác muốn nói ở đây là gì, anh bắt đầu có chút căng thẳng.

Miệng hơi run nói
" Tang Truân, tớ...!tớ thích cậu!.

Cậu có thể làm bạn gái tớ không?"
Tang Truân bất ngờ đến không thể nói được gì nữa, hành động khuấy nước cũng dừng lại.

Lý Tư Trác vậy mà lại thích cô sao? Nếu cô từ chối thì anh sẽ như thế nào? Cách tỏ tình này thật sự giống với cô của tuổi mười tám lấy hết can đảm mà tỏ tình Bách Hứa Phong rồi lại bị từ chối
Nếu Tang Truân từ chối thì tình bạn giữa cô Lý Tư Trác sẽ sao đây? Cô không hề muốn anh giống cô năm ấy một chút nào nhưng đồng ý thì cũng không được vì Tang Truân chỉ xem Lý Tư Trác là bạn bè thân thiết nhất chỉ sau Lục Nhuệ mà thôi.

Tang Truân im lặng một lúc lâu rồi mới nhẹ nhàng lên tiếng, giọng nói của cô nhẹ như sương nhưng lại khiến người nghe cảm thấy như nặng trĩu cõi lòng
" Xin lỗi "
Lý Tư Trác ngước gương mặt của mình lên nhìn cô, không thể tin được.

Miệng anh khẽ nói
" Nhiều năm vậy rồi, một cơ hội tớ cũng không có sao?"

" Tụi mình chỉ có lẽ làm bạn được thôi, tớ rất biết ơn những gì cậu làm cho tớ nhưng tớ bận chờ người khác mất rồi..

"
Mắt Lý Tư Trác đã bắt đầu có chút đỏ, nhưng vẫn cố kiềm nén mà nhìn thẳng vào mắt cô
" Thầy Bách đúng chứ..? "
Tang Truân ngập ngừng rồi khẽ gật đầu, có lẽ từ đầu đến cuối cô chỉ đang cố tỏ ra rằng mình vẫn sống ổn khi không có Bách Hứa Phong bên cạnh nhưng thật sự nhiều năm qua cô chọn không yêu ai cũng chỉ chờ ngày anh trở về
Sau đó Lý Tư Trác cũng không nói gì nữa mà gục mặt xuống không nhìn Tang Truân, bầu không khí có chút ngột ngạc.

Cô đứng lên đi đến quầy thanh toán, nhìn Lý Tư Trác một cái
" Xin lỗi cậu thật nhiều, tớ mong cậu sẽ tìm được người tốt hơn tớ và chúng ta sẽ mãi là bạn tốt "
Đến khi Tang Truân thanh toán xong ra về thì Lý Tư Trác mới ngước mặt lên nhìn theo bóng lưng cô.

Tang Truân rời đi cô đi thẳng đến bệnh viện mặc dù vẫn chưa đến giờ làm việc
Trong giờ làm, Tang Truân không tập trung nên có chút vụng về.

Bác sĩ Thẩm thấy cô như vậy thì có chút lo lắng kéo cô vào phòng làm việc hỏi thăm
" Em hôm nay làm sao vậy? Có chuyện gì sao? "
" Không có gì đâu bác sĩ, vài chuyện nhỏ thôi "
Tối ngày hôm đó, Tang Ân xin phép sang nhà Lục Nhuệ chơi và ngủ lại một đêm nên đã đi từ chiều.


Bây giờ trong căn phòng chỉ còn có Tang Truân mệt mỏi trong đống suy nghĩ của mình mà thôi
Bách Hứa Phong muốn hẹn cô đi xem phim để giải tỏa vì anh nghe Trương Túc nói hôm nay trong lúc thăm khám cô không tập trung có lẽ là gặp phải chuyện gì đó không vui
Bách Hứa Phong đỗ xe dưới phòng trọ của Tang Truân, lấy điện thoại từ trong túi ra gọi cho cô.

Tang Truân nhấc máy với một giọng trầm
" Alo, anh gọi em có việc gì sao? "
" Hôm nay khá tốt, muốn cùng em đi xem phim.

Thấy sao?"
Tang Truân không trả lời vội, suy nghĩ một chút.

Cả ngày hôm nay tâm trạng của cô không được tốt nên đi xem phim một chút có lẽ sẽ giúp cô quên đi



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.