Thầy Giáo Lại Là Bạn Trai Của Tôi

Chương 64: 64: Ngủ Chung




Giọng anh lại vang lên bên tai, Tang Truân lấy lại bình tĩnh hít một hơi rồi mới xoay người lại thì liền đập vào mắt cô là gương mặt của anh
Vòng tay vẫn ôm lấy eo cô không bỏ ra dù chỉ một giây nào, hai cơ thể gần nhau đến mức như thể hòa vào làm một
" Anh..

anh không tự hiểu được à?"
" Vậy, là đồng ý ?"
Tang Truân gật đầu, ánh mắt lãng tránh nhìn sang chỗ khác, mặt ngại ngùng.

Bách Hứa Phong mỉm cười ẩn ý, ôm cô vào lòng
" Cảm ơn em "
Tang Truân đẩy anh ra, ngồi cách xa anh ra giả vờ mở tivi lên xem.

Càng ngồi xa anh lại càng ngồi gần lại, đến lúc ngồi gần đến cạnh ghế thì dừng lại
Cô mặc kệ anh, mở bộ phim lúc sáng lên tiếp tục xem phần cuối.

Bộ phim dài, đến lúc xem xong nhìn vào điện thoại thì đã đêm muộn
" Đi ngủ thôi "
Bách Hứa Phong dắt tay cô đứng lên, tắt tivi kéo đi.


Tang Truân đi lon ton đằng sau, cô thắc mắc không biết ngủ ở đâu vì lúc đi lên phòng anh thì chỉ thấy có 3 phòng của 3 người thì lấy đâu ra phòng cho cô ngủ đêm nay
" Em ngủ ở đâu?"
Bách Hứa Phong không trả lời dắt cô vào phòng anh, đứng trước giường.

Anh chỉ tay vào chiếc giường, đầu nghiên qua
" Ở đây "
Tang Truân nhìn vào chiếc giường rộng lớn rồi lại nhìn sang Bách Hứa Phong
" Em vừa đồng ý, anh liền mang em lên giường?"
Bách Hứa Phong đi đến bên cạnh, ngón tay chỉ vào trán của cô
" Cái đầu nhỏ của em suy nghĩ gì vậy hả? Trong mắt em, anh như thế à "
" Có lẽ vậy..

"
Tang Truân lẩm bẩm trong miệng, cô nằm lên giường.

Lấy một chiếc gối dài ngăn ở giữa làm ranh giới giữa hai người rồi mới an phận ôm một con gấu nằm một bên, rồi mới chỉ vào vị trí bên cạnh
" Anh nằm ở đây, không được lấn "
Bách Hứa Phong chỉ cười rồi ngoan ngoãn nằm ở chỗ cô chỉ, tắt đèn, cả căn phòng chìm vào bóng tối.

Không gian yên lặng đến mức có thể nghe tiếng tim đập nhanh của đối phương, hai người vẫn chưa quen nên có chút khó ngủ
Anh xoay qua nhìn Tang Truân, ngồi dậy muốn qua nhìn cô trong lúc ngủ một chút xem có đáng yêu không.

Cô đang nhắm mắt nhưng khi anh tính chạm vào người thì liền mở mắt ra
" Anh tính làm gì?"
Bách Hứa Phong chóng cằm, nhìn cô đang mặc chiếc áo sơ mi dài đang ôm con gấu bông.

Có lẽ cô không biết con gấu đó có khắc tên của Tang Truân ở đằng sau
" Xem xem, bạn gái của anh lúc ngủ có đáng yêu không "
" Không đáng yêu gì cả, anh lo ngủ đi "
Tang Truân đẩy Bách Hứa Phong nằm xuống, anh chỉ bật cười một tiếng rồi không nói gì nữa, cả hai chìm vào giấc ngủ
Đến nửa đêm, Tang Truân tỉnh giấc vì đói bụng, có lẽ buổi tối ăn chưa đủ no.


Nhìn xung quanh thì không thấy Bách Hứa Phong đâu, nghĩ rằng anh đi vệ sinh nên cô vươn vai một cái rồi đi xuống nhà tìm kiếm thức ăn
Đi xuống lầu thì thấy anh đang đứng ở tựa đầu vào cánh cửa nhìn lên bầu trời, tay hình như còn đang cầm điếu thuốc.

Tang Truân liền nhẹ nhàng đi đến muốn giựt lấy điếu thuốc trên tay của anh
" Thầy Bách, anh hút thuốc?"
" Căng thẳng cũng không được hút à?"
Tang Truân ném thẳng điếu thuốc tàn vào sọt rác gần đó, cô không thích anh hút thuốc.

Là một sinh viên khoa y dược nên cô hiểu rõ hút thuốc có hại cho sức khỏe như thế nào
" Anh thì căng thẳng cái gì chứ "
Bách Hứa Phong nắm tay cô kéo vào trong, không trả lời câu hỏi của cô.

Anh đã có thói quen hút thuốc này từ lúc thành lập tập đoàn Bách Thị, do áp lực công việc nên anh rất thường xuyên hút thuốc để giảm stress
" Sao lại tỉnh giấc?"
Nhắc đến đây Tang Truân mới xoa xoa vào chiếc bụng đang đói meo của mình, bắt đầu làm nũng
" Em đói bụng, anh làm thức ăn cho em đi.

Nha, thầy giáo Bách "
Bách Hứa Phong đi đến tủ lạnh lấy ra một hộp sữa chua vị việt quốc, găm một chiếc ống hút vào rồi đưa cho cô
" Muộn rồi, em uống đỡ.

Sáng mai lại làm món ngon cho em "
Tang Truân cầm lấy hút một hơi liền hết hộp sữa chua, trong bụng cũng đã đỡ đói hơn nhưng vấn đề cô quan tâm bây giờ là vì sao anh lại căng thẳng, cuộc sống của anh bây giờ không phải quá sung túc rồi hay sao?
" Bách Hứa Phong, nói em nghe đi.


Rốt cuộc là anh căng thẳng cái gì chứ "
Anh chóng một tay vào thành bếp, tiến đến gần cô.

Tay khẽ chạm vào da mặt mềm mịn
" Anh sợ không lo được cho em "
" Không sao, em rất dễ nuôi.

Anh không cần lo, giờ thì đi ngủ "
Tang Truân nắm tay Bách Hứa Phong đi lên phòng, hai bàn tay ấm nóng nắm lấy nhau rất chặt không thể buông.

Trong lòng anh hình như có chút mãn nguyện đi theo cô trèo lên giường
" Tang Tang, anh không ngủ được "
Bách Hứa Phong cố ý nũng nịu một chút xem phản ứng của cô, nào hay Tang Truân vậy mà lại nắm tay anh chìm vào giấc ngủ.

Không nghĩ cô lại làm vậy nhưng nắm tay Tang Truân chặt thế này Bách Hứa Phong lại cảm thấy sẽ không phải rời xa cô nữa
Nhất định sẽ cho cô hạnh phúc!



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.