Thầy Giáo Lại Là Bạn Trai Của Tôi

Chương 67: 67: Âu Yếm




Hai người đi đến hàng trái cây tươi, Tang Truân lấy một chùm nho để vào xe đẩy, Bách Hứa Phong lại lấy hai quả táo bỏ vào
" Sau khi mua xong, chúng ta ghé hàng đồ ăn vặt được không "
Bách Hứa Phong để vào một quả dưa hấu rồi nắm tay cô đi đến hàng đồ ăn vặt, như đến được thiên đường.

Tang Truân vô cùng thích thú mà liên tục để vào xe những túi kẹo, bánh rồi lại nước ngọt
Anh chỉ chóng cằm trên xe đẩy nhìn cô bỏ thật nhiều món ăn yêu thích vào, Bách Hứa Phong không hề ngăn cản hay tiếc tiền gì với Tang Truân.

Dù gì những số tiền anh làm ra đều muốn dành cho cô chứ không phải ai khác
Đến khi cảm thấy đã mua đủ nhiều rồi hai người mới ra thanh toán, lúc đang đi ra ngoài thanh toán hai người nắm tay nhau cười vui vẻ khiến mọi người và các cặp đôi gần đó phải trầm trồ ghen tị
Đặt tất cả lên bàn, nhân viên mới lấy từng thứ quét mã rồi bỏ vào túi.

Tất cả đồ của hai người chia làm 3 túi những đã có 2 túi là đồ ăn vặt
" Đồ của anh chị đây ạ "
Bách Hứa Phong đưa ra một tấm thẻ đen cho nhân viên rồi cầm túi đồ lên, 3 túi đồ nặng anh đều cầm lấy mà không cho Tang Truân cầm
Sau khi thanh toán xong thì Bách Hứa Phong không thể lấy thẻ lại vì tay đã cầm túi nên Tang Truân nhận thẻ lại hộ anh

Hai người đi ra xe, để đồ vào sau xe rồi đi về nhà.

Vào nhà thì Tang Truân sắp xếp lại đồ vừa mua còn Bách Hứa Phong thì cầm túi thức ăn đi vào trong bếp, loay hoay không biết phải để đồ ăn vặt ở đâu mới đúng, cô không mang về phòng trọ là vì cảm thấy sẽ đến nhà anh dài dài nên cứ tạm để ở đây
" Anh ơi, đồ ăn vặt nên để ở đâu "
" Tang Tang, em cứ để ở bàn đi.

Lát nữa anh giúp em "
Tang Truân không biết làm sao nên nghe theo anh để gọn trên bàn rồi vào trong phòng bếp giúp đỡ nấu nướng, Bách Hứa Phong đang nấu súp thấy cô vào nên lấy một ít nước súp vào thìa nhỏ
Tang Truân nếm thử, rất ngon.

Thấy cô ăn ngon như vậy Bách Hứa Phong mới chia súp qua hai đĩa nhỏ mang ra bàn, hai người ngồi xuống bàn chuẩn bị ăn thì Tang Truân lấy điện thoại trong túi ra đưa camera muốn chụp ảnh
" Anh à, chúng ta chụp một bức ảnh nhé?"
Bách Hứa Phong vui vẻ nâng đĩa súp đang bốc khói lên cười tươi để cho Tang Truân chụp, cô cũng cười rồi nhấn nút chụp.

Sau khi chụp xong mới dẹp điện thoại ngồi ăn, vừa ăn vừa thổi bớt nóng
" Em gửi cho anh bức ảnh đó nhé?"
" Được ạ "
Rồi lại tiếp tục ăn, súp ngon nên Tang Truân muốn ăn thêm nhưng Bách Hứa Phong lại không cho mà bắt cô phải ăn trái cây thì buổi tối không được ăn nhiều
Tang Truân bỏ một quả nho vào trong miệng, ánh mắt thèm thuồng vẫn nhìn vào nồi súp đang trên bếp
" Lát em phải về phòng trọ "
" Sao lại về? Không ở đây à "
Tang Truân chợt nghĩ anh giữ cô ở lại đây làm gì trong khi cô có nhà, sợ rằng Bách Hứa Phong sẽ làm gì đó nên cô lắc đầu
" Không được, em phải về "
Bách Hứa Phong cũng không ép buộc gì cô, lau dọn bàn xong thì lấy ghế ngồi bên cạnh sát gần với Tang Truân.

Anh há miệng muốn cô cho ăn nho, Tang Truân bứt trong chùm nho một quả nho to nhất cho vào miệng Bách Hứa Phong
" Vậy anh đến nhà em ở một đêm "
" Anh..


anh đến làm gì chứ?"
Bách Hứa Phong không trả lời đứng lên đi lên lầu, anh vào trong phòng lấy ra một túi đồ.

Bên trong có đựng quần áo, anh cầm theo rồi đi xuống lầu
" Tang Tang, chúng ta đi thôi "
Tang Truân nghe thì khó hiểu nhưng vẫn cất đĩa trái cây vào trong tủ lạnh, chạy ra ngoài phòng khách mang túi và cầm theo một vài thanh socola vừa mua ở siêu thị đi ra
Vừa đi ra thì Bách Hứa Phong đã chạy xe tới, anh mở cửa cho cô vào.

Ngồi trong xe, Tang Truân buồn miệng nên mới mở thanh socola ra cắn một miếng
Hương vị ngọt ngào xen lẫn đắng nhẹ tan trong miệng, Tang Truân đưa thanh socola cho Bách Hứa Phong
" Muốn anh ăn?"
" Anh ăn đi "
Bách Hứa Phong cắn một miếng vừa phải, cảm nhận một lúc mới nói
" Rất ngon "
Về đến phòng trọ, Tang Truân lấy chìa khóa để mở cửa.

Hai người đi vào bên trong, Bách Hứa Phong đặt túi đồ lên nơi đựng giày rồi mới mang một đôi dép lê vào xám nhạt đi theo cô
" Hơi nhỏ và bừa bộn một chút, anh đừng chê nha "
Anh ngồi trên chiếc ghế sofa, nghe cô nói như vậy thì mỉm cười ẩn ý rồi kéo Tang Truân ngồi lên đùi mình.


Ánh mắt anh dán chặt vào đôi môi đỏ hồng tự nhiên của cô
" Anh làm gì vậy?"
" Âu yếm một chút..

"
Vừa nói xong nụ hôn của Bách Hứa Phong liền rơi xuống môi cô, Tang Truân không kháng cự nhưng chỉ hơi bất ngờ những cũng phối hợp.

Gương mặt cả hai đã đỏ lên từ lúc nào, động tác của cả hai có chút vụng về nhưng không hề làm đau đối phương
Chìm đắm trong nụ hôn ngọt ngào của anh, Tang Truân nhắm mắt lại.

Đầu lưỡi bắt đầu cậy mở hàm răng bên trong, theo tự nhiên mà hé mở
Đến lúc Tang Truân đẩy ra thì môi lưỡi vẫn dây dưa không rời, hơi thở ấm nóng phả ra
" Đây là lần đầu anh trải nghiệm "



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.