Thầy Giáo Lại Là Bạn Trai Của Tôi

Chương 89: 89: Giận Cũng Phải Ăn




Nhưng Tang Truân lại đặt lại chiếc thẻ vào tay Từ Khiết, có lẽ bà ta cũng lại muốn nói chuyện hay ép buộc cô rời xa Bách Hứa Phong để anh cưới Lâm Thư đây mà
Thật là, nhưng bà ta cũng chỉ làm như vậy chứ không hành động bắt cóc như trên phim.

Thật may mắn
" Xin lỗi, cháu không thiếu tiền "
Tang Truân rời đi, cô bắt 1 chiếc taxi về nhà.

Về đến nhà, cô đi thẳng vào phòng lấy quần áo nhưng bỗng nhiên lại không muốn mặc những thứ này
Cô đi qua phòng của Bách Hứa Phong, mở tủ quần áo của anh tùy tiện lấy một cái áo thun anh hay mặc rồi đi vào nhà tắm
Sau khi tắm xong, cơ thể được tắm rửa sạch sẽ nên Tang Truân cũng cảm thấy thoải mái hơn.

Cô đi đến bếp muốn nấu gì đó để ăn nhưng chợt thấy một tô cháo ở trong lò vi sóng
Tang Truân lấy ra, bên cạnh còn có một miếng giấy note được Bách Hứa Phong để lại
Giận thì cũng phải ăn, ăn mới có sức
Không hiểu sao lại bật cười, cô dán miếng giấy note lên tủ lạnh rồi hâm lại cháo để ăn.


Tang Truân vừa ăn vừa xem phim, ăn xong thì dọn dẹp rồi đi vào phòng Bách Hứa Phong nằm ngủ
Trong phòng đều là mùi bạc hà thanh mát của anh, Tang Truân nằm ở đây bỗng nhiên lại ngủ ngon hơn hẳn.

Nằm ngủ đến tận chiều tối, cô đi ra nhà vệ sinh để đánh răng, rửa mặt
Anh vẫn chưa về, cô chán nản ngồi trên ghế sofa mở tivi xem phim
" Sao về trễ vậy nè?"
Đến chừng 8 giờ đêm, Bách Hứa Phong mới mệt mỏi về nhà.

Thấy Tang Truân ngồi ở ghế sofa trong nhà chờ mình về, anh nhếch cười rồi đi tới, cất hết cặp sách, cà vạy cũng cởi ra
Bách Hứa Phong cứ như vậy nằm trên đùi Tang Truân, ánh mắt ngước lên nhìn cô, tay còn đưa lên vuốt ve
" Hết giận rồi?"
" Ừm, hết giận rồi "
Tang Truân gật đầu vuốt vuốt mặt anh, gương mặt cũng đã bắt đầu gầy đi, mắt cũng có vài vết thâm do thức đêm làm việc.

Có lẽ nhưng lúc cô không ngủ được thì anh cũng chẳng hề ngủ yên
" Em gặp Từ Khiết rồi?"
" Gặp rồi "
" Bà ta không làm gì em? "
Tang Truân lắc đầu, vỗ nhẹ vài cái vào mặt Bách Hứa Phong cho anh tỉnh ngủ một chút
" Không làm gì hết, anh mau đi tắm rồi ngủ sớm đi.

Thâm hết mắt rồi "
Tang Truân đỡ Bách Hứa Phong dậy rồi hối thúc anh nhanh đi tắm kẻo muộn lại bệnh, đêm hôm đó nằm trên giường
Bách Hứa Phong được tận hưởng cảm giác được đắp mặt nạ và chăm sóc da mặt do chính tay Tang Truân làm cho, anh sung sướng nằm yên trên giường không động đậy
Sau khi xong xuôi mọi thứ, Bách Hứa Phong cảm thấy trên mặt mát mát, da lại căng lên.

Anh nằm ôm Tang Truân ngủ, lâu rồi cô mới cho anh ôm ngủ trên cùng một chiếc giường như thế này
Mọi chuyện trải qua êm đẹp, gần đến Tết, Tang Truân dắt Bách Hứa Phong ra chợ mua sắm một ít đồ để trang trí cho căn nhà nhỏ của hai người
Bách Hứa Phong cũng chiều cô mà đi ra chợ, Tang Truân lượn lờ khắp khu chợ mới mua được vài món ưng ý, chủ yếu cô ra đây là để hóng không khí gần Tết
" Tết năm nay anh về Mạc thành với em nhé "

" Chắc chắn là vậy "
Tang Truân và Bách Hứa Phong đón taxi về nhà, hai người cùng nhau trang trí lại căn nhà nhỏ ấm cúng.

Đến tối thì cùn cùng ăn cơm, ngày hôm sau cô còn một bài kiểm tra nữa mới đặt vé về Mạc thành nên phải tranh thủ học
Sáng hôm đó trước khi đi vào lớp, Bách Hứa Phong còn chúc cho cô thi thật tốt nên Tang Truân rất có tin thần.

Như mong đợi, cô kiểm tra vô cùng tốt, có lẽ kỳ này điểm rất cao
Nhưng vài ngày sau lúc chuẩn bị đặt vé thì Bách Hứa Phong trở về thông báo cho cô một chuyện
" Tang Tang, anh xin lỗi.

Anh không về cùng em được rồi "
Cô cầm điện thoại trên tay, nút đặt cũng chưa kịp bấm
" Sao..., có chuyện gì à?"
Bách Hứa Phong vẻ mặt có chút buồn xoa xoa bàn tay của Tang Truân, ánh mắt đâm chiêu sầu não
" Công ty có chút việc, cần bọn anh ở lại giải quyết.."
" Vậy anh ở lại đi, em về một mình cũng được.

Nhớ thường xuyên gọi cho em nhé "
Tang Truân ngậm ngùi đi vào phòng, đêm đó cô ngủ không ngon.

Những năm trước không có Bách Hứa Phong bên cạnh đón năm mới một mình không sao nhưng bây giờ đã có anh bên cạnh mà vẫn phải đón Tết một mình đúng là trong lòng có chút buồn

Ngày Tang Truân quay về Mạc thành, Bách Hứa Phong ra tiễn ở sân bay
" Ăn uống điều độ nhé, không được nhịn "
" Em biết rồi, anh giữ gìn sức khỏe.

Nhớ mặc nhiều áo ấm "
Hai người ôm nhau tạm biệt rồi Tang Truân lên máy bay, Bách Hứa Phong cũng quay về công ty bắt đầu làm việc.

Công ty của anh gặp chút vấn đề cũng do tập đoàn nhà họ Bách tấn công gây khó dễ
Tang Truân trở về Mạc thành, mọi người cũng đã chờ đợi sân bay để đón cô.

Xuống máy bay, cô liền chạy đến ôm lấy Tang Ân do đã lâu không gặp
" Mới mấy tháng mà đã khác vậy rồi?"
" Chúng ta cùng về nhà thôi, dì An An đang nấu bữa tối chờ chúng ta về "
Tang Ân nắm khư khư bàn tay của Tang Truân dắt cô đi, Dương Viễn cũng kéo vali hộ cô
" Chị, thầy Bách không về à?"



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.