Thầy Giáo Lớp Mẫu Giáo Ở Tinh Tế

Chương 27



Nhìn khuôn mặt tươi cười này của Sở Du Nhiên, Wells bỗng nhiên biến thành hình người, trực tiếp đem người nhấn đảo, bá đạo hôn lên.

Sở Du Nhiên nâng mặt Wells lên, trúc trắc đáp lại đối phương, lòng sốt sắng cơ hồ tim nhảy ra khỏi ngực, vừa hôn qua đi, thính tai đều xấu hổ thành một màu hồng nhạt.Mâu sắc Wells dần sâu đậm, hô hấp cũng trở nên hơi bất ổn, lần thứ hai cúi đầu, nhẹ nhàng cắn chặt hầu kết Sở Du Nhiên, cảm giác người dưới thân nhẹ nhàng run rẩy, lại giống như động viên, ôn nhu ở phía trên liếm một chút, không nghĩ tới đổi lấy một tiếng ngâm khẽ của Sở Du Nhiên. Thành công ở trên thân thể tìm được một bộ vị nhạy cảm, Wells lần thứ hai ôm sát người trong ngực, mới vừa muốn tiếp tục, liền nghe thấy âm thanh lanh lảnh của Dillow tại cửa truyền đến: “Không cho bắt nạt thầy giáo!”

Bị cắt đứt Wells nhắm mắt lại, mơ hồ đè xuống tâm lý nóng nảy, phát thệ lần sau nhất định phải đem Dillow nhốt lại.

Sở Du Nhiên đỏ mặt đẩy Wells ra, kéo qua chăn che đầu, nếu như không phải Dillow ở đây, cậu thật khó mà nói tiếp đó sẽ phát sinh cái gì. Thật giống như với người trước mắt này, cậu căn bản cũng không có sức đề kháng.

Tinh thần lực có thể tiếp nhận đối phương, hay là bản tâm của cậu không lỡ từ chối? Sở Du Nhiên đột nhiên có chút hồ đồ.

Đợi Wells đứng dậy mặc quần áo, Sở Du Nhiên ở trong ổ chăn trốn một hồi, đợi đến khi sắc đỏ trên mặt rút đi, lúc này mới rời giường.

Cứu vớt thầy giáo tránh khỏi ma trảo của chú ngu xuẩn Dillow điện hạ đã tự mình súc miệng rửa mặt xong xuôi, ngồi ở bên cạnh bàn ăn thích ý ngoắt ngoắt cái đuôi chờ đợi ăn cơm. Sáng sớm bé đã phải bảo vệ giống cái nhỏ yếu, chiến đấu anh hùng biểi thị quá cực khổ ╮(╯▽╰)╭ quan hầu đã đem đồ ăn sáng tinh xảo bưng lên bàn ăn, lẳng lặng chờ đợi ở một bên, không nói một lời. Dillow sờ sờ bụng, nhắm mắt lại cùng đợi. Vì làm ấu tể ưu tú nhất đế quốc, tuyệt đối không vì trưởng bối không ở đây mà tới ăn vụng! Nhẫn nại, cũng là một loại tu hành! ∆_∆ Dillow nhấn cái bụng nhắm hai mắt, sau khi cực lực nhẫn nại mười phút, Sở Du Nhiên bọn họ mới ngồi xuống.

Sau khi thấy chú mình cùng thầy giáo động thủ bắt đầu ăn, Dillow lúc này mới duỗi móng vuốt sờ soạng một cái chân thỏ cách mình gần nhất, mở miệng lớn gặm!

Tiểu tử đối với thịt đặc biệt cảm thấy hứng thú, bởi vì chính là thời kỳ mấu chốt nuôi dưỡng thân thể, Dillow có bác sĩ dinh dưỡng chuyên môn của chính mình, bữa sáng đều là trải qua tỉ mỉ phối hợp, vừa thỏa mãn khẩu vị tiểu tử, lại thỏa mãn nhu cầu sinh trưởng của bé.

Sở Du Nhiên vui mừng sờ sờ đầu tiểu tử, đối với biểu hiện kiên trì chờ đợi của bé đặc biệt vui mừng, Dillow thật sự là con ngoan có giáo dưỡng, tuy rằng Wells rất hay đùa nó, nhưng giáo dục vẫn là rất đáng tin.

Ba người cứ như vậy ngồi cùng một chỗ, nghiễm nhiên là một nhà ba người, vừa coi cảm giác hạnh phúc lũy thừa tràn đầy!

Bởi vì nhớ con trai, Sở hiểu trưởng đi cả ngày lẫn đêm chạy về lần thứ hai thành thục leo cửa sổ, mới vừa ngồi ở trên bệ cửa sổ liền thấy bên trong tình cảnh này. Sở hiệu trưởng lúc này mặt liền kéo xuống, cảm giác kéo so với đuôi lửa đỏ của chính mình còn dài hơn.”Khụ khụ!” Ho khan hai tiếng, Sở hiệu trưởng cường thế tỏ rõ sự tồn tại của chính mình.

Sau khi nhìn thấy ông Sở Du Nhiên kinh ngạc thốt lên một tiếng, “Cha nhanh như vậy đã trở lại?”

Nghe như vậy là chê ông trở về sớm vướng bận rồi! Sở hiệu trưởng hừ một tiếng, một bộ biểu tình tức giận phụ thân đối với con rất thất vọng, con không còn là tiểu Sweetheart của ba ba nữa.

Sở Du Nhiên tằng hắng một cái, cũng cảm thấy chính mình nói sai, nhanh chóng tự mình kéo cái ghế, lại đi tới kéo người, “Sớm như vậy cha nhất định còn chưa có ăn cơm đi, nhanh lên một chút ngồi xuống ăn đồ ăn, con đi lấy đường cho cha, cho thêm hai muỗng.”

Sở Hồng Vũ không thế nào tình nguyện sau khi ngồi xuống ha ha hai tiếng, “Ăn một muỗng là đủ rồi, đường ăn nhiều đối với thân thể không tốt.”

Sở Du Nhiên bất đắc dĩ, lớn như vậy còn rất thù dai.

Wells đem một phần tráng miệng trước mắt mình đẩy lên trước người Sở Hồng Vũ, trầm giọng nói: “Biết đến thầy trở về, sớm để nhà bếp làm bánh Sweetheart thầy thích ăn nhất.”

Sở Hồng Vũ đôi mắt híp híp, tiếp tục nhìn hắn, “Cậu thật giống như đang nịnh bợ tôi?”

Wells sắc mặt không thay đổi, trực tiếp che đậy tất cả ngôn ngữ công kích cùng ánh mắt địch ý, tiếp tục ăn cơm.

Dillow đem chân thỏ mình gặm còn lại nửa cái đẩy qua,lưu luyến nói: “Xem mặt mũi của ông, không muốn thầy giáo giận dữ.” Tuy rằng không biết tại sao đại ma vương lại tức giận, nói chung bé có thể cảm giác được, thầy giáo rất quan tâm đại ma vương. Vì thầy giáo, Dillow đại nhân bỏ qua thịt thích ăn, hi sinh cực lớn!

Sở Hồng Vũ chà chà vài tiếng, nhìn Dillow tiểu dáng dấp này, trong mắt toát ra thần sắc hoài niệm, nhìn lại một chút Wells bên người, ông nhíu mày nói: “Cậu khi còn bé cùng nó giống nhau như đúc.”

Sở Du Nhiên ⊙▽⊙ giống nhau như đúc?

Dillow (⊙o⊙) giống nhau như đúc!

Wells lãnh xuống mặt, nghiêm túc nói: “Các người cố gắng ăn cơm, không phải nghĩ nhiều!”

Sở Du Nhiên ^_^ “Đúng, ăn cơm! Đều ăn cơm!”

Wells nhìn Sở Du Nhiên cười híp mắt, ánh mắt rơi xuống bờ môi của cậu, mâu sắc hơi lóe lên, sau đó liền cúi đầu ăn cơm, không nói tiếng nào.

Sở Du Nhiên sửng sốt một chút, cũng cúi đầu không tiếp tục lên tiếng, luôn cảm giác cái ánh mắt kia của mèo lớn có chút nguy hiểm...

Sở Hồng Vũ thấy học sinh của chính mình không tranh luận, lúc này mới ngồi đàng hoàng ăn cơm, vừa ăn vừa hỏi Sở Du Nhiên: “Cha mới vừa đi hai tháng, sao lại nhiều người tìm con gây phiền phức như vậy? Chuyện nhà Linder kia, cha không đuổi tới còn chưa tính, lần này, cha nhất định sẽ giúp con hả giận!”

Sở Du Nhiên một bên vung đường cho ông vừa nói: “Wells đã bắt được công tước phu nhân, bây giờ còn đang giam giữ trong ngục, tối hôm qua hai người họ đã gặp mặt, nghe đâu công tước Zarro chuẩn bị đem một phần mười gia tài nộp lên trên quốc khố để bày tỏ tâm ý, nhờ vào đó bảo toàn tính mạng của phu nhân cùng gia tộc của mình, sau này gia tộc Zarro ở đế tinh sản nghiệp sẽ co lại một nửa. Con vốn là dự định khởi tố công tước phu nhân thương tổn ấu tể, nhờ vào đó giết gà dọa khỉ, bất quá thái độ này của đối phương, con thực sự không thể truy cứu tiếp nữa. Làm quá mức sẽ dao động quan hệ của quý tộc và hoàng thất vốn dĩ đã sống nhờ vào nhau ràng buộc lẫn nhau, cũng sẽ tổn hại danh tiếng của Wells, cái được không đủ bù đắp cái mất.”Cho dù biết đến thân phận Wells, Sở Du Nhiên vẫn là thói quen gọi hắn Wells, không quan hệ thân phận, cậu để ý chỉ là người này mà thôi.

Sở Hồng Vũ kinh ngạc, “Là cậu ta nói cho con biết, hay là con chính mình phân tích? Con trai ngốc con ăn sai đồ?”

Sở Du Nhiên mặt đỏ lên, “Phía trước là Wells nói, mặt sau là con chính mình phân tích, cha có thể đừng coi con là bệnh thần kinh được không?”

Wells mỉm cười sờ sờ đầu Sở Du Nhiên, khắp khuôn mặt là tâm ý khen ngợi, hắn cũng không nghĩ tới, quả cầu lông của hắn đã vậy còn quá thông minh.

Sau khi nhìn thấy hai người hỗ động Sở Hiệu Trưởng suýt chút nữa bị lên lẹo ở mắt, hừ lạnh một tiếng, cả người khó chịu!

Wells biết thầy giáo của mình có tính khí gì, tâm tình rất tốt bốc lên khóe miệng, “Kỳ thực cũng không phải không có cách nào.”

Sở Du Nhiên ngước mắt, đột nhiên cảm thấy cái biểu tình này của Wells, có chút hỏng...

“Một canh giờ trước, con thay thầy hướng công tước Zarro đưa ra quyết đấu, đây là đại biểu cá nhân của thầy, chẳng hề liên quan đến quan hệ hoàng thất cùng quý tộc.” Nói xong hắn có chút tiếc nuối nhìn Sở Du Nhiên, “Kỳ thực con nghĩ tự mình đi.”

Sở Du Nhiên tê đảo hút một cái khí lạnh, cảm giác mình hô hấp đều có chút khó khăn, “Tuyệt đối không nên! Anh là muốn điên sao?”

Wells cụp mắt, sau khi hai lần biểu lộ đều bị cự tuyệt, lần thứ ba hắn nhiệt tình thông báo, vị hôn thê của hắn lại nói hắn điên rồi... Lẽ nào giống cái không phải yêu thích giống đực sẽ vì mình chiến đấu sao?

Sở Hồng Vũ nhưng là mỉm cười nhìn học sinh của chính mình, trên mặt viết kép: Ta rất vui!

Ở cái tinh hệ này, giống đực chi gian quyết đấu là sự tình rất thần thánh, so với võ sĩ đạo càng cao hơn, nó đại biểu tôn nghiêm của giống đực cùng vinh dự của gia tộc.

Đế quốc có văn minh quy định: Một bên đưa ra khiêu chiến nhất định phải có lý do chính đáng, sau khi đối phương tự nguyện tiếp thu khiêu chiến mới có thể tại địa điểm đặc biệt bắt đầu chiến đấu, toàn bộ hành trình trong suốt hóa, vì thỏa mãn nhu cầu người quyết đấu, có thể đối ngoại giải trí phát sóng trực tiếp, nhưng là không thể thương tới tính mạng đối phương.

Sở Hồng Vũ dị năng cùng tinh thần lực đều là cấp S, có thể trở thành hiệu trưởng đệ nhất trường quân đội, đầu tiên phải có vũ lực cường đại. Hơn nữa thú thân của ông vẫn được xưng là phượng điểu con trai bất tử của Thần Điểu, trên người có vết thương cũng có thể rất nhanh tự động khôi phục. Ngoại trừ Wells tự mình ra tay, toàn bộ đế tinh đều tìm không ra một người có thể chống lại.

Công tước Zarro nghênh chiến: Nếu bị đánh gần chết, gia tộc mất hết mặt mũi, thành trò cười của đế quốc!

Không nghênh chiến: Sẽ trở thành loại người nhát gan, gia tộc mất hết thể diện, bị đế quốc sỉ nhục!

Không quản chiến hay không chiến, đều là tuyệt lộ!

Sở Du Nhiên lập tức lên mạng, vừa nhìn thấy lý do Wells thay Sở Hồng Vũ thân thỉnh quyết đấu dĩ nhiên là: Vợ ông cùng con trai ông bắt nạt con trai của tôi, tôi muốn báo thù! Lý do này phi thường vô căn cứ, rất phù hợp phong cách Sở Hồng Vũ, thế nhưng lời nói này cũng phi thường không chính thức. Nhưng là, bộ ngành công chức dĩ nhiên thông qua!Sở Du Nhiên im lặng nhìn Wells, “Nếu như anh tự mình đi, anh muốn dùng lý do gì?”

Wells khẽ cười một tiếng, chăm chú nhìn đôi mắt Sở Du Nhiên, một câu nói: “Bạn lữ của ta bị oan ức, lý do này còn không đầy đủ sao?”

Sở Du Nhiên hơi đỏ mặt, cúi đầu không dám nhìn cặp mặt mỉm cười của Wells, luống cuống tay chân lần thứ hai xem trên internet, nhưng mà phản ứng của con dân đế quốc càng làm cho cậu không thể nào tiếp thu được.

Ngắn ngủi một canh giờ trên internet đã xào thành một mảnh, hết thảy giống đực đế quốc hormone đều tăng mạnh, dồn dập tiếp sức cho Sở Hồng Vũ: Thật đàn ông! Hán tử tinh khiết! Hiệu trưởng đại nhân uy vũ hùng tráng! Công tước Zarro phải ứng chiến, là đàn ông không thể kinh sợ!

Tất cả giống cái đều cũng đều dồn dập chuẩn bị kỹ càng vây xem tư thế oai hùng suất khí của Sở Hồng Vũ đại nhân: Dám bắt nạt con trai tôi, đánh ông ta!

Nhìn đột nhiên đụng tới nhiều mẹ kế như vậy, Sở Du Nhiên cảm thấy chính mình trong lòng có chút ngộp.

Nhìn lại một chút Wells sau khi nói xong lời tâm tình sắc mặt bình tĩnh, ưu nhã chùi miệng, sắc mặt của Sở Du Nhiên phức tạp, đại than quả bàng tâm so với cậu còn đen hơn cả lông mao.

Wells thấy Sở Du Nhiên chỉ lo nhìn mình chằm chằm không ăn cơm nhíu mày hỏi: “Muốn ta đút cho em ăn?”

Sở Du Nhiên tằng hắng một cái, nhanh chóng ăn cơm, có người già có đứa nhỏ, thời điểm ve vãn cũng phải chú ý một chút!

Liền tại lúc này, phó quan Crewe đi tới, sau khi hành lễ báo cáo: “Bệ hạ, công tước Zarro cầu kiến.”

Wells sách một tiếng, không chút nào để ý hỏi: “Tự mình một người?”

“Đúng, vì chuyện của công tước phu nhân.” Crewe đưa cho Wells một phần báo cáo, “Cùng thuộc hạ tra điều tra được giống nhau, công tước Zarro nguyện ý giao ra mười phần trăm sản nghiệp làm như chi phí quân sự, trực tiếp nộp lên quốc khố, đồng thời sự tình của phu nhân hướng thầy Sở xin lỗi.”

Zarro công tước vẫn không tính là ngốc, không có nói sự tình Luke, lại không dám nói sự tình của Dillow, đem tất cả mọi chuyện đều ôm đồm ở trên người phu nhân, xem là hai giống cái quan hệ mâu thuẫn, lúc này chân thành bảo đảm tước vị.

Wells tỉ mỉ đem cá chấm nước tương Sở Du Nhiên cùng Dillow thích ăn, gắp lên đặt ở đĩa nhỏ trước người của người yêu cùng cháu trai, hai người ăn một miếng, hắn gắp một miếng, ánh mắt chuyên chú nhìn hai người bởi vì thỏa mãn mà bốc lên khóe miệng, khóe miệng hắn cũng cùng câu lên, song mà ngữ điệu lại lộ ra khinh bỉ đối Crewe nói: “Để cho ông ta đem người lĩnh trở về đi, trở lại cẩn thận giáo dục, ngay cả giống cái cùng con trai của mình đều không quản được, không xứng đáng làm đàn ông!”

Crewe nhìn động tác này của hắn, cúi đầu nhịn xuống khoé miệng co rúm, “Thuộc hạ biết đến, đối với xử phạt, ngài còn có dặn dò gì không?”

Wells nhìn Sở Du Nhiên liếc mắt một cái, có chút bất đắc dĩ, nếu như Sở Du Nhiên thừa nhận thân phận vương hậu, hắn là có thể phế truất tước vị của công tước Zarro, nhưng đáng tiếc, quả cầu lông của hắn sợ bị người khác gây phiền phức, không muốn thừa nhận thân phận vị hôn phu của hắn. Lắc lắc đầu, Wells trầm giọng nói: “Trước tiên như vậy đi, dù sao cũng có đại công, thế nào cũng phải chừa cho ông ta chút mặt mũi, đúng rồi, để bộ ngành liên quan đem thư quyết đấu đưa tới cho ông ta.”Sở Du Nhiên →_→ mèo hỏng!

Biết đến phu nhân được thả ra, công tước Zarro cảm kích cơ hồ chảy nước mắt, vội vã đi đón phu nhân của chính mình, không nghĩ mới vừa đi một nửa, liền bị người ngăn cản đường đi.

Công tước Zarro nhận đồ vật của đối phương đưa tới, vừa nhìn, một hơi không suyễn tới, tức giận hai mắt một phen liền hôn mê bất tỉnh.

Sở Hồng Vũ, ông điên rồi!

Người làm luống cuống tay chân đem đại nhân của mình đưa về nhà cấp cứu, thời điểm về đến nhà công tước phu nhân cũng vừa hay đến trước cửa.

Chỉ là bị giam một đêm, công tước phu nhân cả người đều tiều tụy không ít, sắc mặt vàng tối, không có chút hồng hào. Đôi mắt treo lên vành mắt đen nồng đậm, trên nhãn cầu cũng tràn đầy tơ máu. Đêm đó ông lo lắng đề phòng không nói, người giam giữ giống như muốn đem ông quên mất, ngay cả ngụm nước đều không đưa cho, ngoại trừ ban đầu để cho ông cùng chồng mình gặp mặt, phía sau trực tiếp là trạng thái chân không, chu vi một chút động tĩnh cũng không có, ngoại trừ nhịp tim đập cùng hô hấp của chính mình, công tước phu nhân không tìm được một tia vết tích của người sống. Cái cảm giác này lại như bị toàn bộ thế giới vứt bỏ, đêm đó, ông cảm thấy giống như đã trải qua một thế kỷ.

Hiện nay nhìn thấy chồng mình dáng dấp này, ông còn cảm thấy có chút không chân thực, “Đây là thế nào? Lúc này mới thời gian một đêm làm sao sẽ biến thành dáng dấp như vậy?”

Người làm một mặt khổ bức, cũng không thể nói đại nhân nhà chúng ta là bị sợ hãi đến ngất đi, run run rẩy rẩy đem thư quyết đấu trong tay đưa cho công tước phu nhân, người làm đứng ở một bên chờ đợi chỉ thị, ánh mắt nhìn hai phu phu nhà này cũng có chút đồng tình, chọc phải Sở Hồng Vũ cái người cuồng ma giá trị vũ lực có thể nổ tung cả đế tinh này, hiện tại không quản có tiếp nhận hay không, đều không tốt.

Được người làm đỡ công tước Zarro sâu sắc thở dài một hơi, nhìn phu nhân liếc mắt một cái, gật gật đầu, “Trở về là tốt rồi, chuyện này còn có thể tiếp tục thương nghị.”

Nằm ở trên giường hai người đều cảm giác đầu óc có chút mê muội, công tước phu nhân trầm ngâm chốc lát, “Ông có muốn để Hoắc Khắc thay ông hay không? Ông liền nói ông bị bệnh.”

Công tước Zarro lúc này liền bác bỏ, “Hiện tại nếu như tôi thật sự bị bệnh, người khác cũng sẽ nói tôi giả bộ bệnh.”

Tình thế bây giờ công tước phu nhân đã không dám nói phụ thân của mình có quân công, tại thời điểm bắt ông bệ hạ căn bản là không có niệm tình cũ, ông biết đến, có thể sớm như vậy đem ông thả ra, vẫn là xem ở mặt mũi chi phí quân sự này đó. Nếu như ông dám có manh động, Sở Du Nhiên lập tức có thể khởi tố ông tổn hại ấu tể, bởi vì mấy người làm kia đều không được thả ra, chứng cứ còn đang ở trong tay người khác.

Hiện nay toàn gia đều rơi vào hiểm cảnh, vừa nghĩ tới con trai gây nên hoàn cảnh bây giờ, công tước phu nhân xệ mặt xuống, “Luke đâu? Làm sao không thấy nó?”

Tôi tớ cúi đầu, “Sáng sớm gõ phòng tam thiếu gia, phát hiện bên trong không có động tĩnh, hẳn là còn đang ngủ.”

Luke không có chuyện đứng đắn để làm, một ngày chỉ biết ăn với ngủ, ngủ dậy muộn như vậy cũng là chuyện đương nhiên.”Đem nó gọi dậy cho! Cả ngày trừ ăn ra chính là ngủ, nó còn có thể làm cái gì?!”

Tôi tớ ở trong lòng yên lặng bỏ thêm một câu rắc rối, nhanh chóng thả canh sâm trong tay xuống chạy đi gọi Luke.

Không lâu lắm, toàn bộ phủ công tước đều loạn cả lên, liền nghe phía ngoài âm thanh vừa loạn vừa gấp, ngay sau đó là tiếng khóc kêu, công tước phu nhân một chén canh còn chưa uống hết, cau mày sau khi để bát xuống bất mãn nhìn phía ngoài liếc mắt một cái, “Chuyện gì xảy ra?”

Mới đi ra ngoài tôi tớ kia khóc lóc chạy về, sắc mặt trắng bệch nói: “Đại nhân phu nhân không xong! Tam thiếu gia, tam thiếu gia không có hô hấp!”

!!!

Phủ công tước, rối loạn...

————————————

Bị nuôi có chút quá liều Sở Du Nhiên mang theo Dillow đi trường học đứng ở cửa lớn đón bọn nhỏ, Dillow đã lớn hơn, tiểu tử chính mình cũng biết đến Sở Du Nhiên ôm bé có chút mất công tốn sức, có thể tự mình đi liền tự mình đi, Sở Du Nhiên xoa bụng đi theo phía sau Dillow, chậm rãi đi đến cửa trường học. Dillow nhìn cậu xoa bụng, ánh mắt lóe lên tâm tình nghi ngờ.

Thời điểm Sở Du Nhiên đến thầy Hal đang đẩy xe đẩy chờ đợi, bây giờ bọn nhỏ đã không cần ôm dụ dỗ hoặc là cần tinh thần lực động viên mới có thể cùng giáo viên đi, từng con từng con sau khi đến trực tiếp hướng trên xe nhảy, động tác dị thường nhanh nhẹn.

Jimmy nhìn thấy Dillow, vui vẻ nhào lên chà xát, Dillow lôi kéo mặt, ghét bỏ đem Jimmy đẩy ra, Jimmy đã nhớ lời thầy giáo nói, Dillow tên ngu ngốc này nhất định đang nói mát, cho nên hai cái móng vuốt ôm lấy Dillow, liếm một cái.

Dillow ngốc vù vù sửng sốt hai giây, mím môi cụp lỗ tai, hừ một tiếng, cũng không có đẩy Jimmy ra, chỉ là ngoài miệng ghét bỏ: “Giống cái dính người!”

Jimmy nhìn Dillow có chút buồn bực, không hiểu hỏi hắn: “Dillow, tại sao cậu lại lớn nhiều như vậy?

Dillow cũng buồn bực, dùng móng vuốt nhấn nhấn Jimmy đầu, “Cậu làm sao chỉ ăn không dài vóc?”

Hal nhân cơ hội ghé vào bên người Sở Du Nhiên, buồn cười nói: “Hai thằng nhóc này còn đem đối phương coi là đồng tộc đây, cái hình thể này của Dillow, một tháng dài mười cân đều bình thường, Jimmy... Khả năng đến khi biến thành hình người cũng là hơn mười cân.”

Sở Du Nhiên cười cười, “Không có chuyện gì, cho dù biết không phải là đồng tộc, Dillow cũng sẽ không chán ghét Jimmy.”

Đợi đến khi đều đón đủ bọn nhỏ, hai người đem xe đẩy chở bọn nhỏ đẩy trở về phòng học, bọn nhỏ sau khi xuống xe liền vây quanh Sở Du Nhiên, mỗi một người đều dùng một loại ánh mắt đánh giá nhìn cậu. Miller luôn luôn không thế nào thích nói chuyện đột nhiên duỗi ra móng vuốt, chỉ vào cổ tay Sở Du Nhiên, kinh ngạc thốt lên: “Có sợi lông! Màu đen!”

Sở Du Nhiên theo bản năng nhìn một chút cổ áo của chính mình, còn thật tìm ra một cái sợi lông màu đen, gốc rễ đã bốc ra màu vàng kim nhàn nhạt, đây là Wells không cẩn thận lưu lại. Sở Du Nhiên vội vàng đem lông này giấu vào trong túi, chỉ lo người khác nhận ra thân phận Wells.Cậu còn không biết, tin tức Wells xuất hiện ở cửa lớn trường học đã lan truyền nhanh chóng, lời đồn đãi bệ hạ đang đeo đuổi một vị thầy giáo mỹ nhân, còn người đó là ai, chỉ cần có mắt đều hiểu.

Chính mình còn không rõ Sở Du Nhiên ngồi xổm người xuống sờ sờ đầu nhỏ Miller, tán dương: “Miller sức quan sát quá nhạy cảm, dĩ nhiên phát hiện lông của Dillow.”

Miller lắc đầu, giọng nói sang sảng phi thường cố chấp sửa chữa lời nói dối của Sở Du Nhiên: “Không phải, mùi vị không đúng, không phải lông Dillow!”

Sở Du Nhiên lúng túng tằng hắng một cái, “Đó nhất định là... Không biết lông của ai!”

Dillow mằm nhoài trên nhánh cây: “Là lông của chú ngu xuẩn! Sáng sớm con thấy...”

“Dillow!” Sở Du Nhiên trừng Dillow đang nằm nhoài trên nhánh cây, con vật nhỏ này hiện tại leo cây có thể so với trước đây có thứ tự hơn nhiều, rất có một loại tính cách một lời không hợp liền muốn lên trời xuống đất không người nào có thể cản nổi. Tiểu tử muốn nói cái gì, cậu cũng không kịp che miệng.

Dillow bị gọi lại, bất đắc dĩ vuốt móng vuốt, bất kể là giống cái tuổi tác bao lớn, vẫn là sĩ diện như thế, không phải là bị chú ngu xuẩn đánh gục cắn một cái sao, bé không nói là được rồi, chừa cho thầy mặt mũi.

Sở Du Nhiên lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, tiếp tục nhìn Miller trong đôi mắt lóe lên tia sáng tìm tòi nghiên cứu, nhất thời có chút đau đầu. Miller lúc thường nhìn âm thầm, lá gan cũng không lớn, không nghĩ tới sức quan sát kinh người như vậy. Chỉ là một sợi lông đen nhỏ, cùng màu sắc của quần áo cũng không có chênh lệch quá nhiều, tên tiểu tử này dĩ nhiên liếc mắt liền thấy được.

Quă tốt, trong lớp còn cất giấu một thám tử nhỏ!

Buổi sáng bọn nhỏ chơi đùa một hồi, đến buổi trưa bọn tiểu tử đều mệt mỏi, mỗi một người đều chạy đến các địa phương yêu thích ngủ, khí trời có chút lạnh, lông bọn tiểu tử cũng bắt đầu dần dần biến dày, cảm giác càng dày hơn. Sở Du Nhiên nhìn một chút, Dillow cùng Jimmy ôm nhau ngủ trông gốc cây, lại như một trận âm dương không thế nào đối xứng, không nhịn được đâm đâm bụng thịt vù vù của Dillow, nhìn Dillow phiền dùng hai cái móng vuốt ôm đầu, Sở Du Nhiên cười lại đâm đâm Jimmy.

Jimmy lười biếng mở mắt ra, một mặt hồ đồ nhìn Sở Du Nhiên, “Thầy giáo, có việc gì thế?”

Sở Du Nhiên kéo móng vuốt nhỏ của bé qua hôn một cái, cười nói: “Không có chuyện gì, ngủ đi.”

Dillow rầm rì một tiếng, lười biếng nói: “Thầy ấy chính là ngứa tay mà thôi.”

Sở Du Nhiên bất mãn xoa nhẹ Dillow một cái, “Biết con biết nhiều rồi!” Cầm một cái chăn che lên cho hai thằng nhóc. Liền đem Caly co quắp ở trên thảm trải sàn ôm lấy, đem đuôi ẩm ướt của bé lau khô ráo, sau đó đem tiểu tử đặt ở trên giường nhỏ.

Về phần Acher cái mông ở trên giường, đầu lại để trên đất ngủ bất tỉnh nhân sự, Sở Du Nhiên nhìn một chút cái này hình thể của nó, còn dùng sức đem tiểu tử đẩy tới giường, thẳng thắn cầm cái thảm che bụng tiểu tử, tiếp tục lớn hơn một chút, cậu liền ôm không được...

Chờ đem tất cả mọi chuyện đều hết bận, Sở Du Nhiên lúc này mới có thời gian lần thứ hai lên mạng, ngồi ở trên ghế nằm trong sân, kiểm tra công tước Zarro có tiếp thu Sở Hồng Vũ khiêu chiến hay không.

Gió hơi lạnh chậm rãi thổi qua, lá cây bình an trên cành khẽ lay động, Sở Du Nhiên thần thanh khí sảng ngồi dưới tàng cây, nhìn trên internet loạn thành một đoàn.

Con dân đế quốc tất cả đều ngóng trông, hiệu trưởng đệ nhất đế quốc cùng công tước nhất đẳng quyết đấu, bệ hạ đăng cơ mười năm, đều không có náo nhiệt lớn như vậy! Tất cả đều đang tiếp sức cho công tước Zarro, trận khiêu chiến này nhất định phải tiếp thu! Ngay cả cái rắm cũng không dám thả ông cảm thấy mình có giống chim cút không?

Lúc này phủ công tước có chuyện tin tức vẫn chưa thả ra, công tước Zarro tự nhiên vô tâm xem tin tức, bất quá con dân đế quốc đều không nhàn rỗi, thậm chí ngay cả Sở Hồng Vũ đều đang ám xoa xoa các loại. Nhìn này đó bình luận, Sở Du Nhiên nghĩ đến sáng sớm cái biểu tình kia của Wells, khóe miệng theo bản năng cong lên, lòng nói, con mèo hỏng này!

Hết chương 27

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.