( Vật họp theo loài* cũng giống như ngưu tầm ngưu, mã tầm mã)
” Anh…… Anh làm sao có thể lợi hại như vậy?”
Lý Xa Xa vừa thốt ra câu nói kia liền cảm giác được có một ánh mắt sắc bén phóng tới đây, cô vội cười làm lành, ” Ha ha, tôi hay nói giỡn vậy đấy, anh đừng để ý!”
Trịnh Diệp trầm mặc một hồi, ” Không sao, anh vốn là tìm ngươi hỗ trợ, không sao cả.”
Nói là không sao cả, như thế nào ta vẫn còn cảm giác được sắc mặt của ngươi thực âm trầm như cũ a, lão huynh? Trong ngoài chẳng đồng nhất tí nào!
Lý Xa Xa trong lòng đánh giá đồ vật mà Trịnh Diệp vừa đưa —— Mới hé ra chỉ có bảy phần bài thi môn toán.
Má ơi! Cái chỗ nên sai thì không sai, cái chỗ không nên sai (ít nhất thông thường Lý Xa Xa sẽ không sai ở chỗ này) thì lại sai toàn bộ.
4 x 7 = 38….
6 x 9 = 45…..
Này…… không phải ngu ngốc bình thường a, hắn…….
” Anh……” Trịnh Diệp lo lắng thay đổi cách nói chuyện, ” Không có thiên phú học số học”
Nói thẳng ra là môn toán anh học ngu đi! Làm gì phải quanh co như vậy.
Bất quá Lý Xa Xa cũng không có gan nói, ” Cho nên…… anh tìm tôi?”
Dường như có vẻ sáng suốt nha~
” Anh nghe người ta nói, em có thể đoán được các dạng đề thi được ra trong cuốn đề thi môn toán?”
Tốt lắm! Lý Xa Xa rốt cuộc biết cô tại sao lại có dính líu tới tên sát tinh này, biết được tên đầu heo nào hại cô, chính là Lâm Mẫn Quân vừa mới chạy đi lúc nãy.
Lâm Mẫn Quân này miệng rộng vô cùng, bình thường Lý Xa Xa nổi hứng nghĩa khí, chỉ điểm một số câu hỏi có thể sẽ được ra trong đề thi cho cô ta. Sau đó cô ta liền truyền ra tin tức thành Lý Xa Xa có thể đoán được tất cả đề thi trong quyển đề ôn thi môn toán. Khó trách vừa rồi Lâm Mẫn Quân lại chột dạ như vậy!!!
” Cái kia, là tin vịt, tin vịt!” Đùa chứ, Lý Xa Xa cô còn đang chưa chắc có thể lên được lớp mười một đây. Ta hận chết tên anh trai khốn kiếp!!!!
Trịnh Diệp nhìn nhìn Lý Xa Xa, ánh mắt thật thâm thúy. Bất quá là do mắt hắn là mắt hai mí, mắt to, đại khái nhìn cái gì cũng đều cảm giác được rất thâm thúy đi, ” Em đang chột dạ.”
” Có sao ha ha?” Lý Xa Xa cười gượng..
” Có đôi khi lời đồn cũng không nhất định là sự thật, bất quá……” Trịnh Diệp cười cười, cảm giác giống lão Hồ Ly lâu năm, ” Người trong cuộc chột dạ thì rất rõ ràng.”
Aizz… nếu tế bào toán học ngu ngốc của hắn có một nửa tế bào thông minh trong việc nhìn người thì tốt rồi, ” Vậy thì tính sao? Anh sẽ bức tôi giúp anh đoán đề thi sắp tới?”
” Nếu chính là đề thi thôi, anh cần gì phải dựa vào em, chỉ cần dựa vào đám người ngu ngốc trong lớp anh là được rồi.” Hắn lắc đầu.
Dựa vào đám người ngu ngốc kia, Lý Xa Xa không cảm thấy lạc quan như vậy. “Vậy anh muốn thế nào?”
” Anh……” Trịnh Diệp cởi ra một nút áo sơ mi, đại khái trời hơi nóng, ” Không vội, chính là trước hết phải xác định đồng minh cùng hoàn cảnh một chút đã.”
Đồng minh cùng hoàn cảnh?
Hắn đang nói tiếng Trung Quốc sao?
” Em thực lanh lợi, hơn nữa có cách thức, anh tin trong tương lại gần, chúng ta sẽ hợp tác vui vẻ”
” Hợp tác vui vẻ?”
” Anh tính học kì tới đây sẽ lưu ban ở lại năm hai, anh phát hiện lớp em rất thú vị. Anh sẽ lưu ban xuống lớp em, đến lúc đó, xin giúp đỡ nhiều hơn.” Câu nói sau cùng, Trịnh Diệp cố ý phát âm thật dài..
Còn có cả việc tính đến chuyện sẽ lưu ban a~~~? Không bằng nói là ngươi không có trình độ lên lớp còn hơn, sẽ chẳng có ai thèm cười ngươi!!!!.
Lại còn xin giúp đỡ nhiều hơn?.
Thật sự Lý Xa Xa cũng vô cùng – vô cùng muốn dứt khoát lưu ban để không còn phải nhìn thấy cái mặt hắn nữa.
” Anh trai!! Em nghĩ mãi không hiểu!” Lý Xa Xa ghé vào trên ghế sa lon buồn bực.
” Vì chuyện Trịnh Diệp tại sao phải lưu ban sao?”.
” Không phải, với tiêu chuẩn của hắn, lưu ban mới là bình thường được không, hắn được lên lớp em mới ngạc nhiên!” Cô quay người lại, ” Em là đang nghĩ, với cái trình độ toán học nát vụn như thế, mà lại có thể cao hơn em một khóa, thật sự là gặp quỷ!”
Lý Xa Xa cô đã phải học hành vô cùng chăm chỉ dưới sự giúp đỡ của tên anh trai thối kia mới có thể một đường hữu kinh vô hiểm *. Mà cái tên kia, ngay cả phép nhân tính toán bình thường còn sai be sai bét, lại có thể lên lớp đều đều như vậy.
( Hữu kinh vô hiểm*: Bị kinh sợ nhưng không gặp nguy hiểm)
Thượng Đế thật sự là quá không công bằng, không phải là một phần trả giá, một phần thu hoạch sao? ( ngươi lúc đó chẳng phải sao?)
” Em……” Aizz… cô em gái này lại bất bình vớ vẩn rồi.” Bởi vì Trịnh Diệp cũng có người giúp hắn.”
” Hắn cũng có người giúp đỡ? ” Trời ạ, giáo viên nào là người thân của hắn a~
” Dường như các giáo viên trong trường đều rất bình thường, em nghĩ không ra là người nào sẽ có cùng gien liên hệ với cái ánh mắt không bình thường của tên gia hỏa đó.”
” Không phải là giáo viên.” Tiêu Văn Nhưng nhàn nhã nói.
” A? Không phải thầy cô giáo?”
” Nếu như là giáo viên, vậy hắn từ tiểu học đến trung học, chẳng phải là luôn luôn cần có một giáo viên đi theo hắn như giáo viên chủ nhiệm sao?” Nào có chuyện tốt như vậy?
“Cũng đúng, phỏng chừng hồi tiểu học hắn cũng không thể qua tốt nghiệp đi.” Thực sự là tế bào toán học ngu ngốc! Như vậy chính là, hoá học cũng sẽ không khá hơn chút nào, thế thì môn khoa học xã hội chắc chắn cũng chẳng học ra gì. Một tên vô dụng!
” Em gặp qua lão đại còn lại chưa?”
” Lão đại còn lại?” Là sao?.
” Thế nào? Tình báo của em không báo cho em biết, năm thứ hai còn có một lão đại nữa sao?”
” Em đương nhiên biết. Là cái tên ‘ tặng cá cơm’ chứ gì!” Đùa chứ, cô cũng không phải ngu ngốc!.
” Tặng cá cơm?” Tiêu Văn Nhưng đảo cặp mắt trắng dã, ” Đúng vậy, người luôn luôn giúp Trịnh Diệp, chính là hắn!”.
” Hắn rất mạnh sao?” So với anh còn mạnh hơn a? Tuy nhiên Lý Xa Xa không dám hỏi câu sau.
Tiêu Văn Nhưng lấy ra trong túi xách một phần tư liệu, ” Hắn chiến thắng cuộc thi toán học Olympic thế giới, em nói hắn có mạnh không?”
” A……” Lý Xa Xa liền cảm thấy mù mịt.
” Nếu không em cho rằng với bản lý lịch bất lương của Trịnh Diệp quấn lấy người hắn như vậy, trường học nào dám thu nhận hắn. Cũng là nhờ Tống Vũ Phạm cam đoan sẽ tình nguyện nhập học vào trường ta, làm trường ta nổi tiếng hơn nên thầy hiệu trưởng mới đồng ý.”
” Khó trách……” Bất quá, Lý Xa Xa chưa từng nghĩ tới phương diện này, chính là do trường học ham danh tiếng mà thôi.
” Nhà trường bất chấp mạo hiểm hai năm tới số người muốn dự thi vào trường sẽ rất thấp, nhưng bằng giá nào cũng muốn nhận quán quân Olympic toán học vào trường, đây chính là điều trước nay chưa từng có, vô cùng vinh dự. Cái này là do nhà trường tự chọn.” Haizz… Nhất thời tổn thất cũng không nhìn ở trong mắt.
” Em bắt đầu có hứng thú với tên Tống Vũ Phạm kia rồi, hắn vì sao phải giúp Trịnh Diệp chứ?” Một thiên tài ngu ngốc.
” Có thể là vật họp theo loài đi……”.
” Vật họp theo loài? Bọn hắn có điểm gì tương tự nhau?” Cách biệt một trời một vực đi.
“……” Tiêu Văn Nhưng không trả lời, nhìn Lý Xa Xa ở một bên trầm tư suy nghĩ, liền len lén nắm điều khiển từ xa, chuyển từ kênh chiếu phim truyền hình sang chương trình bản tin thể dục thể thao, ” Dù sao thì sang kì sau bọn hắn cũng sẽ học cùng lớp với em, em rất nhanh sẽ biết nguyên nhân thôi.”
Biết cái gì a? Cô mới không muốn biết cái gì!.
Khoan đã. ” Bọn hắn?” Tại sao là hai người?.
” Theo suy đoán của anh, Tống Vũ Phạm cuối kỳ thi sẽ nộp giấy trắng để bảo đảm chắc chắn hắn sẽ được lưu ban.” Ai kêu hắn ngày thường làm bài thi đều làm tốt quá, không nộp giấy trắng thì điểm trung bình có khả năng sẽ không đạt yêu cầu..
” Hắn vì sao phải lưu ban theo Trịnh Diệp? Mà phải nói là Trịnh Diệp cũng không cần lưu ban a. Nếu Tống Vũ Phạm có khả năng giúp đỡ hắn, đương nhiên cũng có thể giúp hắn lên lớp mà……” Hai tên kì quái này..
” Tất nhiên là có dụng ý, bọn hắn a…… là hai người rất đặc biệt.” Coi như là bọn hắn chỉ sống trong thế giới của hai người thôi đi.
” Uy, anh trai.” Lý Xa Xa bất ngờ bừng tỉnh, gõ đầu Tiêu Văn Nhưng, ” Anh chừng nào thì đổi kênh!”
” A…… bóng đá bắt đầu rồi……”
” Không liên quan đến em? Đổi về kênh vừa nãy đi.”
” Aizz!!! Thật là xui xẻo!” Tiêu Văn Nhưng tâm không cam, tình không nguyện đổi về kênh cũ.
” A…… Anh trai thối, bà già kia chết rồi, em bỏ lỡ mất đoạn đó rồi!!”
” Bà già chết thì có cái gì đẹp.”
” Anh còn nói nói mát, bà già kia xấu xa như vậy, lúc bà ta chết nhất định sẽ rất thống khổ. Thật tiếc quá, cảnh đó làm cho người ta nhìn thấy là sướng mắt, anh thế mà lại làm em bỏ lỡ mất phần hay nhất của bộ phim. Anh quá đáng quá đi mất!”
” Có nhầm hay không, không phải tại vừa nãy em ngồi đần ra đó ư?”.