Đúng vậy, Lý Xa Xa là người ngồi cùng bạn với tôi. Mặc dù mới ngồi cạnh nhau chưa đầy nửa năm, nhưng tôi vẫn cảm thấy cô ấy là một người vô cùng khó đoán.
Tại sao tôi và Lý Xa Xa lại ngồi cạnh nhau? Đó là do thầy chủ nhiệm của chúng tôi sắp xếp chỗ ngồi như vậy. Nói đến cũng lạ, mới khai giảng hai tháng, Lý Xa Xa đã liên tục đỗi chỗ năm lần, khi đó Lý Xa Xa trong lớp còn chưa nổi bật. Cũng từ việc thường xuyên đổi chỗ như vậy, dần dần mọi người bắt đầu để ý đến cô ấy.
Những người ngồi cùng bàn với Lý Xa Xa trước đây đều là những người có lực học không tệ trong lớp, thành tích nhập học của bọn họ khá cao. Mà tôi, không phải tôi khoe khoang, thành tích của tôi cũng ít nhất có thể đứng trong top mười của lớp. Tôi từng có một suy nghĩ vớ vẩn trong đầu, có phải hay không bởi vì thành tích của tôi tốt như vậy, mới có thể cùng Lý Xa Xa ngồi cùng một chỗ đến bây giờ..
Chính là rất nhanh tôi đã gạt bỏ suy nghĩ này, bởi vì cho dù là như vậy, Lý Xa Xa cũng không bao giờ nghe lời thầy giáo Tiêu. À, đúng rồi, quên nói, tôi nghi ngờ như vậy là bởi vì tôi có một thói quen, không biết là tốt hay xấu, tôi bình thường sẽ không ngăn cản bạn ngồi cùng bàn nhìn lén đáp án của mình, cho nên tôi cũng không cần phải che che giấu giấu, tự biến mình thành cái tư thế vặn vẹo khó nhìn.
Có sao đâu chứ, tôi là một người phóng khoáng mà, không cần tính tính toán toán như vậy. Tôi vẫn luôn cho rằng, trong khi thi phải dựa vào chính sức mình, người khác ai cũng không thể giúp được..
Mà Lý Xa Xa trong giờ thi lại vô cùng hiên ngang, trắng trợn nhìn đáp án của tôi, hoàn toàn không có chút xấu hổ, ngượng ngùng nào. Thuận tiện nói một chút, tôi thích cô ấy cũng chính vì như thế, cô ấy thực ngay thẳng, cũng không che dấu, không giống bạn ngồi cùng bàn hồi sơ trung của tôi. Rõ ràng là muốn nhìn lén chết đi được mà lại còn sĩ diện, sợ người khác phát hiện, đả kích tự ái của cô ấy. Kỳ thật tôi cũng không suy nghĩ gì nhiều, hơn nữa Lý Xa Xa chỉ chép bài cho đến khi đủ tiêu chuẩn vượt qua, đủ điểm trung bình mà thôi, không bao giờ cô ấy chép quá thêm vài chữ..
Nói đến đây, tôi không khỏi miên man suy nghĩ vấn đề sâu xa, vì sao mà Lý Xa Xa lại có thể vượt qua được cuộc thi cuối học kì một kia.
Tôi nghi ngờ như vậy là vì, vốn dĩ Lý Xa Xa bình thường đi học đều chỉ chăm chú xem tiểu thuyết, tan học về nhà thì ngủ khì khì (theo cô ấy nói là bởi vì đi học xem tiểu thuyết chung quanh thực im lặng, bầu không khí yên ắng dễ chịu……), chẳng hiểu sao cô ấy lại qua được. Hơn nữa thi cuối kì là một cuộc thi vô cùng khắc nghiệt a~, trong lớp có vô số người sử dụng tài liệu còn không qua được, mà tôi lại chưa thấy cô ấy dùng tài liệu bao giờ. Kết quả thi của tôi cũng chỉ có bảy mươi điểm.
Tối còn phát hiện ra đáp án bài thi của Lý Xa Xa so với đáp án chuẩn của các giáo viên sai rất nhiều. Không phải tôi cố tình soi mói mà là cô ấy nghênh ngang bày ra trước mặt tôi, tôi không nhìn đến cũng khó. Chẳng lẽ là vận khí của Lý Xa Xa đặc biệt tốt??(nếu không chính là các thầy cô giáo đều là người mù, không thì cũng là bị loạn thị hết rồi…..).
Lại nói đến thầy chủ nhiệm của chúng tôi, thầy giáo Tiêu đối xử với Lý Xa Xa cũng rất đặc biệt. Thầy giáo Tiêu quả thật là một người thầy vô cùng tốt. Đối với Lý Xa Xa nhiều lần bị phạt đến văn phòng thầy chủ nhiệm cũng đều nén giận, hơn nữa mỗi lần cũng có thể chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không..
Bất quá Lý Xa Xa chắc là cũng hối lỗi lắm, nếu không thì cậu ấy làm sao lại luôn bỏ qua bữa trưa không ăn chứ (bởi vì ăn nhiều bánh bích quy lắm đi?).
Ngay cả như vậy, tôi vẫn mơ hồ cảm thấy được sự việc không đơn giản như vậy. Nếu không thì thầy giáo Tiêu sẽ không ở buổi thi hôm ấy đứng bên cạnh Lý Xa Xa nhỏ giọng nhắc bài cho cô ấy, tuy rằng âm thanh rất nhỏ, vẫn bị tôi bắt được; càng sẽ không lúc ở trường phát hiện Lý Xa Xa đang đọc tạp chí tuổi trẻ, chính là ở đi qua bên người cô ấy, lặng lẽ cốc lên đầu cô ấy một cái; còn sẽ không sau khi tan học tâm huyết dâng trào muốn học sinh ở lại trực nhật, giữ gìn vệ sinh lớp học, mà mỗi lần đều chọn Lý Xa Xa ở lại…….
Tôi cứ lấy ví dụ như vậy vài lần, có lẽ mọi người cũng hiểu điều mà tôi đang ám chỉ, chính là…… tôi thích thầy giáo Tiêu, nếu không tôi cũng sẽ không đối với thầy ấy cái gì cũng để ý, mọi việc thầy ấy làm tôi đều nắm rõ trong lòng bàn tay..
Tôi biết học sinh và giáo viên có tình cảm với nhau là không được, chính là tôi thật sự thích thầy ấy bởi vì tấm lòng tận tụy giúp đỡ học sinh yếu kém của thầy ấy khiến tôi cảm động.
Nói thật, có rất ít thầy cô giáo sẽ quan tâm đến thành tích yếu kém của học sinh, phần lớn họ đều ưu ái, quan tâm đến những học sinh có thành tích tốt, mang về vinh dự cho họ. Ví dụ như kì thi này người nào đứng đầu lớp chẳng hạn,… vân vân a~ mây mây,….
Cho dù có thầy cô giáo có quan tâm học sinh kém, phần lớn đều là để thể hiện tư cách làm thầy của bọn họ, chứng minh mình là một giáo viên tốt, …. Ở nội tâm của họ, có phải thật sự là không quan tâm đến thành tích đâu..
Nhưng thầy giáo Tiêu thì khác, cho dù Lý Xa Xa không ngừng gây ra phiền phức cho thầy ấy, thầy ấy vẫn trước sau như một, chân thành quân tâm đến học trò Lý Xa Xa, không lúc nào là không dung túng cho cô ấy, khiến tôi thật sự thực cảm động a~ ( Aizz, bạn cùng lớp, lạc đề vậy!!)
Ấy (tỉnh lại……), trở lại chuyện chính. Vì thế tôi rút ra kết luận sau khi ngồi cạnh Lý Xa Xa gần nửa năm, cô ấy nhất định không đơn giản như vẻ bề ngoài, càng cẩu thả thì nhất định càng có cái bí mật gì đó sau lưng khiến cho người khác không ngờ được..
Theo như suy đoán chủ quan của tôi, cô ấy thật ra chính là học sinh chăm chỉ hơn bất kì ai hết. Có lẽ là vì gặp phải nguyên nhân nào đó khó nói, cho nên ngoài mặt cô ấy giả vờ vui tươi, lông bông, bất cần; kỳ thật mỗi ngày về nhà là suốt đêm khổ học, buộc tóc treo lên xà ngang, sáng sớm khi đàn gà bắt đầu nhảy múa thì cô ấy vẫn còn học bài,chịu đựng mọi gian khổ vất vả, nằm gai nếm mật ……
Các thầy cô giáo trong lớp cũng như thầy giáo Tiêu đều biết đến nỗi khổ khó nói của Lý Xa Xa, cho nên thường xuyên châm chước cho cô ấy, tận lực bao che, có thể thả thì liền thả, không thể thả cũng cứ thả,… cũng chỉ có cách đó là có thể giúp đỡ cô ấy..
Nhất định là như vậy, cô bạn đáng thương của tôi, dù sao thì cũng là bạn cùng bàn, sau này tôi sẽ cố gắng nhường nhịn, giúp đỡ thành tích của Lý Xa Xa tốt hơn, để an ủi phần nào tâm hồn cô đơn của cô ấy!!( mồ hôi a!).
***
Thuận tiện nói một chút, tên của tôi là Ngô Nguyệt Hồng, mặc dù tôi chỉ có thể xuất hiện ở chương này, bởi vì tôi chỉ là một diễn viên phụ nhưng tin tưởng với khả năng phân tích chính xác của tôi, cùng với tình yêu mến dành cho thầy giáo của mình, nhất định sẽ làm cảm động đến tâm hồn của các vị độc giả. Vì vậy, có một ngày tôi sẽ quay lại!! Hy vọng mọi người sẽ ủng hộ nhiều hơn nga!! ^o^