The Gamer Hệ Thống

Chương 161: Gặp lại



Đi được một lúc thì hắn cởi chiến Cốt Linh Khôi ra và ôm ở nách. Cũng không phải là do đội nó khó chịu, bộ giáp này của hắn trông thì cồng kềnh vậy nhưng mặc lên người lại như không mặc gì vậy, nó còn có tác dụng thông khí điều khiển nhiệt độ, đông ấm hè mát nữa, quả nhiên là trang bị ma pháp.

Hắn cởi chiếc mũ ra là để tăng sự chú ý mà thôi, quả nhiên khi hắn tháo mũ ra thì số lượng gái quay lại nhìn hắn nhiều hẳn lên. Bộ giáp cộng thêm khuôn mặt thuộc hàng đẹp trai của hắn khiến cho hắn một loại khí chất oai phong lẫm liệt, cực kỳ men lỳ.

Khi hắn đang đi dạo cùng Scarlett và Lina thì bỗng hắn nhận ra có hai người quen xuất hiện ở con phố này. Hắn nhìn về phía một chiếc Porsche màu đen đang đỗ ở đầu phố.

Hai người ở trong xe dường như không mấy ngạc nhiên khi bị hắn phát hiện mà bình thản đi xuống xe. Đây chính là Bob và Hillary, người đi săn bắt tên người sói mà hắn gặp mấy hôm trước.

Bob là một người đàn ông trung niên khoảng 40 tuổi mặc quần jean và một chiếc áo khoác da còn Hillary thì là một người phụ nữ cơ khoảng 28-30 tuổi với mái tóc nâu nhạt, cô ta có một đôi gò má cao điển hình của phụ nữ Mỹ và mặc một chiếc quần jean màu đen áo phông trắng và một cái áo khoác vải.

Trong Hillary cũng có thể gọi là xinh nhưng không phải gu của hắn, hắn không thích phụ nữ có gò má cao.

- Chào cậu... Phạm đúng không, tôi là Bob còn đây là Hillary, tôi tin là chúng ta đã gặp nhau rồi nhỉ - Bob giới thiệu, chắc khi trở về tên này đã tìm hiểu về hắn, người Mỹ có thói quen ghi tên trước rồi mới đến họ nên khi gọi người Việt Nam hay Trung Quốc thường hay tưởng rằng họ là tên.

- Anh tìm tôi có việc gì - hắn đáp, chắc chắn họ tới đây vì mục đích gì đó.

- Tôi đã nghe nói qua về cậu, vô địch đại hội giao lưu võ thuật thế giới, một thành tích đáng nể đấy - Bob nói, quả nhiên là họ đã điều tra hắn - nhưng điều khiến tôi ngạc nhiên hơn là cậu có thể đánh bại một tên người sói hôm trước chỉ với 1 cú đá, kẻ mà tôi và Hillary phải vất vả lắm mới chế ngự được.

- Vào vấn đề chính đi - hắn không thích kiểu nói chuyện vòng vo, nghe rất là giả tạo.

- Chúng tôi tới từ bộ phận quản lý hiện tượng siêu nhiên (Supernatural Phenomena Administration Department) SPAD - Hillary nói - chúng tôi tới đây là để mời cậu hợp tác với chúng tôi.

- Không thích - hắn từ chối thẳng thừng trước khi hai người này kịp nói thêm gì.

Hai người bị hắn từ chối thẳng như vậy thì lời nói vừa chuẩn bị đi ra khỏi miệng bị nghẹn lại trong họng.

- Cậu không suy nghĩ một chút sao, ở California này rất đông dân cư nên chúng tôi luôn xảy ra tình trạng thiếu nhân lực - Bob vẫn cố thuyết phục hắn - cậu chỉ cần giúp chúng tôi quản lý một khu vực nhỏ thôi, với sức mạnh của cậu thì quá đơn giản, chúng tôi sẽ trả công rất hậu hĩnh.

- Tôi không thích - hắn vẫn lặp lại câu nói của mình rồi dắt tay Scalett và Lina rời đi, hai cô bé nãy giờ rất ngoan ngoãn không hề lên tiếng.

Hắn không có hứng thú với việc hợp tác với họ, hắn sẽ tự mình quản lý khu vực của mình. Bob thấy hắn dứt khoát như vậy thì thở dài:

- Được rồi, đi về thôi.

- Thằng nhóc khốn kiếp, mày tưởng mình là ai chứ - Hillary tức giận nói to dường như cố ý để hắn nghe thấy vậy.

Hắn vẫn tiếp tục đi mà không thèm quay lại, hôm nay hắn tậm trạng khá vui vẻ chứ nếu không thì hậu quả của câu nói kia sẽ không nhẹ đâu.

Hắn tiếp tục đi chơi cùng với Scarlett và Lina tới tận gần 7h tối rồi mới đưa hai chị em về nhà. Vừa về đến nhà Lina có vẻ không nỡ mà ôm chặt lấy cổ hắn không chịu buông. Từ ngày hắn làm trông trẻ cho hai cô bé này thì chỉ mới khoảng 1 tuần thôi nhưng lại là thời gian vui vẻ nhất của hai chị em nên Lina càng ngày càng không muốn rời xa hắn.

- Được rồi, anh sẽ vẫn tới đây thường xuyên mà - hắn dỗ dành Lina mãi cô bé mới chịu buông ra.

.......................

Thời gian sau đó thì hai người kia không tới tìm hắn nữa và cũng không có chuyện gì đặc biệt xảy ra cả. Hắn vẫn tới nhà Lisa để trông Scarlett và Lina theo lịch mỗi tuần như bình thường.

Hôm nay là 24/12 một ngày trước lễ giáng sinh, Lisa đã xin nghỉ và dành ngày hai ngày này để ở nhà với Scarlett và Lina khiến cho hai cô bé rất vui mừng. Theo yêu cầu của hai chị em thì Lisa đã mời hắn, Linh và Trang tới ăn bữa tối mừng giáng sinh tại nhà của cô.

Đây là lần đầu tiên 3 người bọn hắn được ăn một bữa tối giáng sinh truyền thống của Mỹ, trước đây ở Việt Nam thì ngoài những người theo đạo Thiên Chúa ra thì lễ giáng sinh cũng chỉ là một dịp để mọi người ra đường đi chơi mà thôi.

Hắn và mẹ con Linh đi tới nhà Lisa từ 4 giờ chiều và ngồi chơi với chị em Scarlett. Lisa mặc dù không phải là một bà nội trợ nhưng vẫn biết nấu những món ăn đặc trưng của bữa tối đêm giáng sinh.

Trang đã vào bếp giúp Lisa nấu bữa tối còn hắn và Linh thì ngồi chơi board game với hai chị em.

*Board game: một loại trò chơi giống cá ngựa và cờ tỉ phú. Nói chung là sẽ có xúc xắc (dice) và các quân cờ (hình dạng tùy vào chủ đề của bộ trò chơi) và sẽ chơi trên một tấm bảng bằng giấy hoặc gỗ có in hình sẵn. Luật chơi rất đơn giản, chơi theo lượt, từng người đổ xúc xắc (thường có 2 xúc xắc loại 6 mặt, 1 số trò dùng xúc xắc đặc biệt) và di chuyển quân cờ của mình theo số điểm trên xúc xắc. Trên bàn cờ thường sẽ có một số ô đặc biệt mà khi đi vào người chơi sẽ phải làm theo yêu cầu được ghi trên đó và ai đến đích trước sẽ thắng.

Đây là lần đầu hai chị em và Linh gặp nhau, khi thấy hắn và Linh thân mật như vậy thì Lina không cảm thấy gì nhưng Scarlett lại thấy hơi khó chịu.

- Chị là bạn của anh Hiệp à - Scarlett thăm dò.

- Chị là bạn gái của Hiệp - Linh dường như nhận ra điều gì đó mà ôm lấy cánh tay của hắn, bộ ngực sau nhiều lần được hắn massage thì đã lên tới C+ cup nên chiếc áo len không thể che dấu được sự nảy nở của cô.

Scarlett thấy vậy thì cảm thấy hơi bức bối mà lại gần ôm lấy tay còn lại của hắn. Lina ngồi ở xa thấy bọn hắn quấn lấy nhau thì cũng chạy tới ngồi vào lòng hắn. Hắn chẳng hiểu cái mô tê gì cả, sao tự nhiên lại ấp hết vào hắn thế này??

------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.