- Hừm, cái bản sao này công nhận là khó chơi thật đấy - hắn dùng Chưởng Tiên Thuật chữa trị những vết thương của mình nói - đã lâu rồi tôi chưa bị thương nặng như thế này.
Saotome đứng bên cạnh và nhìn khung cảnh bị tàn phá xung quanh mà toát mồ hôi thì ông ta cảm thấy mình đã đánh giá quá thấp sức phá hoại của hắn rồi.
- Xem ra cậu đã nắm rõ phương pháp sử dụng sức mạnh của Nico rồi, không thể tin được là cậu chỉ mất 1 ngày để học được ấn pháp - Saotome nhìn hắn với vẻ mặt đầy kinh ngạc.
Học được ấn pháp chỉ trong 1 ngày chẳng có gì là khó khăn đối với một kẻ có INT cao như hắn. Bây giờ hắn đã nắm rất rõ kỹ thuật này rồi, chủ yếu là vận dụng thực tế như thế nào thôi.
- Tôi nghĩ rằng ấn pháp không phải là phương pháp duy nhất để vận dụng sức mạnh của quỷ vương ấn - hắn nhìn Saotome nói - có còn phương pháp nào khác không?
Saotome nghe hắn hỏi như vậy thì chăm chú nhìn hắn một lúc rồi mới thở dài nói:
- Quả thật là ngoài ấn pháp ra thì vẫn còn 1 phương pháp nữa để vận dụng sức mạnh của quỷ, nó được gọi là Ankokubutou (暗黒武闘 Ám Hắc Vũ Đấu). Một ấn pháp sư sẽ khống chế và giải phóng sức mạnh của con quỷ của mình thông qua ấn pháp, cách làm này sẽ giúp cho ấn pháp sư sử dụng sức mạnh của quỷ một cách triệt để và hiệu quả hơn. Còn về Ankokubutou thì lại ngược lại, ta sẽ để cho sức mạnh của quỷ thoải mái tràn vào cơ thể mà không hề khống chế nó, càng nhiều quỷ khí được nạp vào cơ thể thì ta sẽ đạt được sức mạnh càng lớn. Có điều cách làm này thật sự rất nguy hiểm vì ta có thể sẽ mất đi lý trí và trở thành một con quỷ đúng nghĩa dưới sự điều khiển của con quỷ đã cho ta sức mạnh.
Saotome giải thích cho hắn về Amkokubutou với vẻ mặt rất nghiêm trọng giống như đang muốn cảnh cáo hắn không nên sử dụng phương thức chiến đấu này.
- Hãy dạy cho tôi Ankokubutou đi - hắn nhìn ra được Saotome có điều lo ngại nên liền nói tiếp - tôi tin là Nico sẽ không làm hại tôi đâu.
Nhìn hắn thân thiết vuốt ve mái tóc của Nico với vẻ mặt trìu mến thì Saotome đã hiểu được mối quan hệ của hắn và Nico không chỉ là một con quỷ và người lập khế ước mà hắn thật sự coi Nico là con gái của mình và ngược lại cô bé cũng coi hắn là cha của mình.
Nhận ra được mối quan hệ khăng khít của hai người thì Saotome chỉ thở dài một chút và nói:
- Nếu như cậu muốn học thì cũng được thôi, có điều Ankokubutou không phải là chuyên môn của tôi. Tôi có quen một người sử dụng phương pháp chiến đấu này, tôi sẽ giới thiệu cậu theo học với cô ấy.
- Vậy thì tôi phải cảm ơn ông trước rồi Saotome-sensei - hắn cười nói.
- Ha ha, đây là lần đầu tiên cậu gọi tôi là sensei đấy - Saotome có vẻ đang rất vui - được rồi trời cũng đã tối, chúng ta nên tìm một nơi nào đó nghỉ ngơi thôi. Tôi có quen với Kannushi (神主 Thần Chủ, thầy tế của Shinto) của đền Mapputatsu ông ấy sẽ cho chúng ta ngủ qua đêm ở đó.
.................
- Ồ Saotome-san, lâu lắm rồi tôi mới gặp lại cậu - một ông lão mặt đầy nếp nhăn mang theo một nụ cười hiền lành nói.
- Xin chào ông, lâu rồi tôi mới có dịp trở lại đây. Lần này lại phải tới làm phiền ông rồi - Saotome cười, hai người có vẻ rất thân thiết.
- Không có gì, vào mùa đông tôi cũng vắng khách lắm nên có người đến ngủ lại tôi cảm thấy náo nhiệt hơn nhiều - Ông lão nói - à đúng rồi cả Kunieda-san cũng đang ở đây đấy.
- Ồ vậy sao!!
Hắn nghe ông lão nói vậy thì cũng không ngạc nhiên lắm vì núi Mapputatsu là địa điểm mà Ittousai và Aoi thường hay tới để luyện tập nên việc họ có mặt ở đây là rất bình thường.
- Để tôi dẫn hai người tới phòng nghỉ, lúc này có lẽ mấy người kia đang đi tắm rồi, hai cậu cũng đi tắm nhé - ông lão chủ đền tỏ ra rất hiếu khách.
Hai người bọn họ được dẫn tới phòng ngủ riêng biệt vì hắn không có hứng thú ngủ chung với một lão trung niên râu quai nón. Hắn đi vào phòng và lấy từ trong balo ra 1 bộ quần áo sạch, 1 chiếc chậu cùng vài thứ linh tinh như dầu gội đầu và đi về phía suối nước nóng.
- Xạch!! - hắn mở cửa phòng tắm ra
- Chúng mày làm gì ở đây? - hiện ra trước mắt là bốn thằng trọc đang trần truồng ngồi trong bể nước nóng.
Đây chính là 4 tên trọc của trường Teimou đi với Kiriya lần trước.
- Oga!!! - bốn tên trọc nhìn thấy hắn xuất hiện ở đây thì cực kỳ ngạc nhiên.
Bốn tên này đứng phắt dậy và cảnh giác nhìn hắn.
- Khoan đã, tại sao chúng ta phải sợ hắn, chúng ta đã được Kunieda-san chỉ dạy rồi cơ mà - một tên nói khiến cho ba tên kia bừng tỉnh.
- Đúng thế, chúng ta là truyền nhân của Shingetsu Ryuu cơ mà - tên trọc to xác nhất hét lên.
Cả bốn tên này liền cảm thấy hừng hực chiến khí và cùng nhau xông lên tấn công hắn.
- Nadeshiko!!! - Cả bốn tên cùng nhau giơ bàn tay đánh về phía hắn.
Hắn chỉ đứng đó nhìn lũ này tiếp cận mình và khi bàn tay của chúng sắp chạm vào người hắn thì hắn bất ngờ ra tay.
- Rầm!!!
Một tiếng động khá lớn vang lên khiến cho mọi người trong ngôi đền đều có thể nghe thấy. Lúc này hắn vẫn đứng ở trước cửa nhà tắm nhưng bốn tên trọc thì đã nằm im dưới đất mà sùi bọt mép.
Hắn tóm lấy cái đầu bóng loáng của mấy tên này và ném ra khỏi nhà tắm rồi thản nhiên tắm rửa.
Khi hắn tắm rửa và ngâm nước nóng xong và đi ra thì bốn tên trọc đã biến mất rồi, chúng đã được người vác đi chỗ khác rồi và chỉ có hai cô gái đang đứng chờ ở trước cửa mà thôi.
- Tatsumi-san - Aoi nhìn thấy hắn đi ra thì mừng rỡ chạy tới ôm lấy hắn.
Cả hai đều vừa mới ngâm nước nóng xong nên lỗ chân lông đều mở ra khiến họ cảm nhận được sự mềm mại và ấm áp truyền tới từ da thịt của đối phương. Khi mà hai người đang ôm nhau thắm thiết thì bỗng nhiên Aoi nhớ ra rằng còn có một người khác đang đứng ở bên cạnh nên liền xấu hổ mà đẩy hắn ra.
- Tatsumi-san, em muốn giới thiệu với anh một người bạn của em đây là Isa-chan, con gái của Kannushi-san và là bạn từ nhỏ với em - Aoi kéo tay cô gái kia và nói - Isa-chan, đây là Tatsumi-san bạn trai của chị.
Isafuyu Lv 44
Isafuyu là một cô gái với vẻ ngoài dễ thương mặc trang phục Miko và mái tóc đỏ được cột thành hai lọn tóc thả trước ngực. Có vẻ Isafuyu là một cô gái rất hay xấu hổ, hắn có thể nhìn thấy được vẻ ngượng ngùng trong mắt của cô ấy.
- Lần đầu gặp mặt Isa-chan, trông em dễ thương thật đấy - hắn nói như vậy lại càng khiến cho Isafuyu trở nên xấu hổ hơn, cô bé cứ núp sau lưng của Aoi mà không dám đối mặt với hắn.
Nhìn thấy như vậy Aoi biết mình phải làm gì đó để giúp bầu không khí trở nên đỡ gượng gạo.
- Đúng rồi Tatsumi-san, Isa-chan có nói là sẽ giúp em có được sức mạnh để chống lại loài quỷ đấy - Aoi nói - như vậy là em sẽ có thể giúp đỡ anh chiến đấu rồi.
- Thật vậy sao - hắn tỏ vẻ ngạc nhiên.
- Đúng vậy, sáng ngày mai Isa-chan sẽ dẫn em đi tới đền thờ của Tengu để có được sức mạnh chống lại loài quỷ, anh cũng đi cùng với em nhé.
- Chuyện này... Tengu-sama không thích người lạ đâu... - Isafuyu nói với giọng ngập ngừng.
- Không sao đâu Isa-chan - hắn nói - anh chỉ muốn đi xem một chút thôi, nếu ông ấy không thích thì anh sẽ rời đi.
Hắn mặc dù nói như vậy nhưng trong lòng lại nghĩ khác, ngày mai hắn mà không cho con dâm cẩu kia lên bờ xuống ruộng thì hắn không phải là Tengu.