Hắn cùng với Hilda đang bế Nico bước xuống những bậc cầu thang và đi sâu hơn xuống dưới đất. Đi được khoảng 10 phút thì bỗng có bóng dáng 1 người đang đứng chắn ở trước mặt bọn hắn.
Nó có hai cái sừng mọc ngược xuống đất ở hai bên đầu và đầu của có có một lớp băng vải quấn quanh cùng một tấm bịt mắt che đi hầu hết khuôn mặt của nó. Nó mặc một chiếc váy liền và tay cầm một cây gậy, nó chỉ mang vóc dáng của một đứa trẻ 11~12 tuổi mà thôi.
Tama Pochi Lv 52
Hắn quan sát người này một chút thì nhận ra đây chính là con quỷ nhân tạo do tên đại ma vương teo não kia đã tạo ra và quên bẵng đi về nó.
- Đó chính là con quỷ nhân tạo do đại vương tạo ra - Hilda nói với hắn.
Hắn vốn đã biết rồi nên chỉ gật đầu với Hilda một cái rồi nhìn về phía con quỷ nhân tạo kia và phát hiện ra rằng... nó đang ngủ gật!!
Hắn liền nảy ra một ý nghĩ nghịch ngợm một chút nên liền đi tới gần con quỷ nhân tạo và ấn vào trán của nó đẩy ra sau.
Con quỷ đang ngủ gà ngủ gật bị hắn đẩy ra sau thì giật mình tỉnh giấc nhưng đã quá muộn rồi. Con quỷ nhân tạo ngã ngửa ra sau và liên tục lăn xuống dưới cầu thang.
- Á... ai da... dừng lại... đừng lăn nữa... á... - từ đoạn cầu thang phía dưới liên tục truyền tới tiếng kêu đau đớn của Tama Pochi.
Hắn thấy cảnh này thì cười rất là vui vẻ còn Hilda thì hơi lườm hắn một chút vì hắn trêu trọc con quỷ đang giữ bức tranh. Hắn nhịn cười và tiếp tục cùng Hilda đi xuống dưới cầu thang.
Đoạn cầu thang còn lại cũng khá dài, hắn phải đi bộ mất tới gần 5 phút mới đi hết được những bậc thang này. Khi hắn đi tới những bậc thang cuối cùng thì đã thấy được Tama Pochi đang nằm sõng soài ở dưới đất.
Mặc dù Tama Pochi là quỷ nhân tạo những ngã một đoạn cầu thang dài như vậy cũng khiến cho nó đau đớn mặc dù không có vết thương nào cả.
Đi tới nơi thì hắn cố gắng nín cười và nhìn Tama Pochi nói:
- Này cô bé, em ngủ gật ở cầu thang như thế là nguy hiểm lắm - hắn cố tỏ ra thương hại con quỷ nhưng thực ra đang cười thầm trong lòng.
Tama Pochi không hiểu chuyện gì xảy ra, vừa tỉnh dậy thì đã thấy mình lăn lông lốc trên cầu thang rồi, con quỷ nhân tạo cũng không biết là hắn đẩy mình xuống mà chỉ nghĩ là bản thân giật mình khi ngủ gật nên mới bị ngã xuống thôi. Con quỷ nhân tạo lồm cồm bò dậy và nhìn hắn nói:
- Cảm ơn anh đã quan tâm, tôi tên là Tama Pochi, là con quỷ canh giữ bức tranh phía trước - Tama Pochi vẫn không biết là hắn đẩy mình xuống nên đẩy tấm bịt mắt lên để lộ ra đôi mắt của mình và nói - tôi là con quỷ nhân tạo do đấng quỷ vương vĩ đại nặn ra vì vậy tôi có rất nhiều điểm tương đồng với ngài ấy.
Giống nhất ở chỗ là hai đứa ngu như nhau đấy.
- Không chỉ có vậy mà sức mạnh của tôi cũng rất giống với đại quỷ vương - Tama Pochi nói xong bất ngờ xông tới và vung cây gậy có gắn lưỡi đao hình trăn khuyết về phía hắn với tốc độ khá nhanh.
- Chát!!!
Nhưng ngay trước khi cây gậy kịp chạm vào hắn thì Tama đã bị hắn cho một gõ vào đầu và sấp mặt xuống đất.
- A A A... Anh làm người ta tức rồi đấy - Tama Pochi tức giận bật dậy và bắt đầu cởi bỏ lớp băng cuốn xung quanh đầu mình để lộ một mái tóc được buộc gọn gàng chỉ để lòi ra một lọn tóc mái ở giữa trán mà thôi - giờ tôi đã cởi bỏ phong ấn sức mạnh của mình rồi. Nói cho mà biết bây giờ tôi cũng không thể kiểm soát sức mạnh của mình được nữa đâu.
Tama Pochi vung cây gậy có gắn một lưỡi đao hình trăng lưõi liềm của mình lền và bắn một luồng quỷ khí về phía hắn với tốc độ rất nhanh. Ở một nơi chật hẹp như thế này thì khá khó khăn để né chiêu này hơn nữa Hilda và Nico đang ở ngay đằng sau hắn nên hắn không thể né được.
Hắn liền đứng im tại chỗ và đỡ lấy luồng quỷ khí đó vì hắn tự tin mình hoàn toàn có thể đỡ được chiêu này vì vốn Lv của Tama Pochi cũng không cao.
Luồng quỷ khí va vào hắn rồi dần tan đi mà chẳng có chuyện gì xảy ra cả.
- Sao lại thế được, tại sao các người lại không tàn sát lẫn nhau đi - Tama Pochi chờ một lúc mà thấy mấy người bọn hắn vẫn tỉnh bơ thì tức tối nói - đáng ra các người phải căm ghét lẫn nhau rồi chứ.
Thì ra năng lực của Tama Pochi là khuếch đại sự chán ghét và kinh tởm lẫn nhau của đối phương lên gấp hàng trăm hàng nghìn lần khiến cho họ quay sang công kích lẫn nhau.
Nhưng năng lực này của cô bé lại hoàn toàn không hề có tác dụng gì đối với bọn hắn hết. Đơn giản là vì độ hảo cảm và độ trung thành của Hilda và Nico đối với hắn là max rồi, hai người họ yêu thích mọi thứ thuộc về hắn nên sẽ không có chuyện bọn họ lại chán ghét và kinh tởm hắn được.
Riêng về phần Hilda và Nico thì Hilda coi Nico như là con gái ruột của mình và việc chăm sóc và nuôi nấng Nico giống như là lẽ sống của mình vậy. Nico thì lại coi người chăm sóc mình từ nhỏ là Hilda giống hệt như mẹ ruột của mình. Hai người làm sao có thể căm ghét nhau được cơ chứ.
Còn đối với hắn thì hắn rất yêu thích những nhân vật nữ 2D và cảm thấy họ hoàn hảo theo một cách riêng của mình nên không có chuyện hắn ghét bỏ Hilda và Nico. Cộng thêm việc hắn sở hữu skill [Tinh thần Gamer] giúp cho hắn miễn nhiễm với mọi phép thuật mê hoặc tâm trí và ảnh hưởng đến tinh thần nên năng lực của Tama Pochi hoàn toàn vô dụng đối với hắn.
- Hà hà... giờ thì ta nên sử lý con nhóc này như thế nào đây nhỉ - hắn lại nhìn Tama Pochi và cười một vách khả ố.
Bị hắn nhìn chằm chằm như vậy thì Tama Pochi hoảng sợ lui về phía sau nhưng do đây đã là đoạn cuối của cầu thang rồi nên mới lùi lại được vài bước thì cô bé đã chạm lưng vào cánh cửa của căn phòng phía sau.
Nhìn khuôn mặt nham nhở của hắn đang càng ngày càng gần mình hơn thì Tama Pochi sợ đến phát khóc.
- Thôi được rồi, đừng dọa cô ta nữa - khi mà Tama Pochi bị hắn dọa cho suýt chút nữa đái ra quần thì Hilda lên tiêng ngăn hắn lại.
Hắn thấy Hilda lên tiếng thì mới buông tha cho Tama Pochi và hơi lùi ra sau vài bước khiến cho cô bé đỡ sợ hãi.
- Bọn ta là do đại vương sai tới để lấy lại bức tranh do người vẽ ra - Hilda nói.
- Mấy người thật sự là do đại vương phái tới sao - Tama Pochi nghi ngờ nói.
- Đúng vậy đây chính là Nico-sama, con gái của đại vương - Hilda nói và chỉ về phía hắn - còn người đang đứng trước mặt ngươi kia chính là cha nuôi của tiểu thư.
Nghe thấy Hilda nói vậy thì Tama Pochi đánh giá hắn và Nico một chút. Sau một lúc thì Tama Pochi đã xác nhận được luồng quỷ khí cực kỳ hùng mạnh đang sôi trào trong cơ thể Nico rất giống với quỷ khí của đại ma vương nên liền quỳ mọp xuống đất.
- Xin thứ lỗi cho những hành động trước đó của tôi vì tôi không biết ngài là cha nuôi của con gái đấng quỷ vương vĩ đại... khò khò... - đang nói thì Tama Pochi lại lăn ra ngủ gật, xem ra do tình hình đã hết căng thẳng nên cô bé lại bộc lộ ta bản chất thật của mình.
- Đừng có mà ngủ gật!!!
Nghe thấy tiếng quát của hắn thì Tama Pochi giật mình tỉnh giấc và tiếp tục nói.
- Bức tranh ở trong căn phòng này, xin mọi người theo tôi.
Nói xong thì Tama Pochi mở cửa ra hắn và Hilda cũng đi vào theo. Bên trong căn phòng rất trống trải, ngoài những chiếc đèn đang chiếu sáng căn phòng ra thì chỉ có một bức tranh rất lớn được treo trên tường.
Đây là bức tranh vẽ chân dung của một người phụ nữ xinh đẹp một cách kỳ lạ.