The Gamer Hệ Thống

Chương 370: Bà chúa tuyết



Trong tòa lâu đài bằng băng cao nhất vùng đất này của bà chúa tuyết hắn đứng đó và liếc nhìn về phương xa.

- Vậy mà cũng tránh kịp sao? Không hổ danh là phân thân của Alucard - hắn lẩm bẩm.

Không quan tâm đến tên Fujisaki đã thân tàn ma dại nữa mà hắn lại quay qua nhìn về phía bà chúa tuyết đang còn ngơ ngác ngồi trên sàn nhà.

- Hi sinh một người vì lợi ích của toàn bộ tộc là không sai, tôi không trách bà về điều này - hắn lạnh lùng nhìn bà chúa tuyết - chỉ có điều bà không bao giờ nên động đến người đàn bà của tôi.

Nếu như câu nói đầu của hắn khiến cho bà chúa tuyết thở phào nhẹ nhõm thì đến câu thứ 2 lại khiến cho tim bà ta nhảy lên đến tận cổ như muốn rớt ra ngoài vậy. Chứng kiến hắn ra tay khiến cho Fujisaki không thể đánh trả thì bà chúa tuyết có một ấn tượng rất sâu về sức mạnh của hắn.

Nếu như giờ đây hắn trút giận lên đầu bà ta và cả bộ tộc Yuki-Onna thì mọi công sức của bà ta sẽ đổ sông đổ bể hết.

- Khoan... khoan đã - Bà chúa tuyết cố gắng đứng dậy nói.

Hắn lạnh lùng nhìn bà chúa tuyết đang tiến lại gần mình và chờ xem bà ta sẽ nói điều gì.

- Tất cả mọi chuyện này đều là ý của tôi, những người trong bộ tộc không hề biết gì về việc tôi kết thành đồng minh với Fairy Tale - bà chúa tuyết thành khẩn nói - nếu như cậu tức giận xin hãy trút giận lên đầu tôi đi. Cậu muốn tôi làm gì cũng được, chỉ xin cậu hãy buông tha cho bộ tộc Yuki-Onna.

Nói xong thì bà chúa tuyết liền quỳ rạp xuống đất và cầu xin hắn với thư thế Dogeza (tư thế quỳ xin lỗi truyền thống của Nhật Bản).

Nhìn thấy hành động của bà chúa tuyết thì hắn hơi giật mình một chút, chẳng lẽ trông hắn giống kẻ thích giận chó đánh méo như vậy sao?

Ngoài ra thì hắn cũng nguôi giận đi đôi chút, dù sao thì bà ta cũng là kẻ bị tên Fujisaki kia lừa mà thôi. Hơn nữa bà ta còn dám dũng cảm nhận hết mọi lỗi lầm về mình để bảo vệ người dân của bộ tộc Yuki-Onna. Suy cho cùng thì mọi việc làm của bà ta đều là vì những tộc nhân của mình mà thôi.

- Bà đứng dậy đi - hắn nói - tôi vốn dĩ không hề có ý định ra tay với người dân bộ tộc Yuki-Onna vì bọn họ đều là đồng tộc của Mizore.

Nghe hắn nói vậy thì bà chúa tuyết liền mừng rỡ ngẩng đầu lên nhìn hắn.

- Xem ra là tôi đã hiểu lầm cậu rồi, thành thật xin lỗi - bà chúa tuyết nói.

Nhìn hắn một lát bà chúa tuyết bỗng nhiên im lặng giống như đang suy nghĩ điều gì đó và rồi cắn răng nói:

- Tôi có thể thỉnh cầu cậu một chuyện được không?

- Có chuyện gì bà cứ nói đi xem nào? - hắn không biết bà chúa tuyết lại định làm gì nữa đây.

- Tôi biết rõ, năng lực tiên tri của tôi bỗng nhiên bị nhiễu loạn là bởi vì sức mạnh của cậu - bà chúa tuyết nói - nếu tôi đoán không lầm thì cậu chắc hẳn phải là một vị thần. Nếu không thì cậu không thể nào khiến cho Jack Frost không thể tiên đoán được tương lai.

Jack Forst là tên bà chúa tuyết đặt cho hiện thân của năng lực tiên tri của mình.

- Bây giờ tôi quỳ ở đây cầu xin cậu hãy che chở cho bộ tộc Yuki-Onna - bà chúa tuyết cầu xin hắn - tôi biết yêu cầu của tôi là quá đáng nhưng nếu tôi không tìm được cách nào thì bộ tộc Yuki-Onna sẽ phải hứng chịu một tai nạn thảm khốc mất.

Fairy Tale vốn đã thèm muốn vùng đất tuyết này đã lâu. Những vùng đất nằm trong một kết giới rộng lớn như thế này là rất hiếm có. Hiện giờ thì hắn mới chỉ biết đến có 2 nơi như vậy là chính nơi này và học viện Youkai.

Học việc Youkai nằm dưới sự canh gác của một trong Tam Đại Ma Vương Mikogami Tenmei nên nếu xâm lược nơi đó thì quả là không thông minh chút nào. Vậy là vùng đất tuyết của bộ tộc Yuki-Onna liền rơi vào tầm ngắm của Fairy Tale.

Biết được ý đồ của Fairy Tale bà chúa tuyết đã quyết định dùng hôn nhân để trói buộc tổ chức này với tộc Yuki-Onna vì không chỉ có một mình Fairy Tale thèm muốn vùng đất này. Nếu như để mất trắng vùng đất của tổ tiên để lại thì không bằng chủ động giao nó ra để kết thành đồng minh với một tổ chức yêu quái hùng mạnh. Như vậy họ sẽ vẫn được sinh sống tại quê hương và còn nhận sự bảo vệ đến từ Fairy Tale nữa.

Nhưng bây giờ mọi công sức của bà chúa tuyết đã đổ xuống sông xuống bể hết rồi. Hi vọng duy nhất của bà ta bây giờ là hắn có thể ngăn cản sự xâm lấn của Fairy Tale và bảo vệ tộc Yuki-Onna.

Yuki-Onna là một giống loài có sức sống không mạnh, với tình hình thế giới con người đang nóng dần lên như gần đây thì nếu mất đi vùng đất tuyết này họ sẽ không còn có nơi nào để sinh sống nữa.

Nghe được lời thỉnh cầu của bà chúa tuyết thì hắn cũng không cảm thấy quá đột ngột. Chỉ có điều hắn không thể ở lại để bảo vệ nơi này mãi được.

Thấy vẻ do dự trên gương mặt của hắn thì bà chúa tuyết biết nếu mình không làm gì đó thì khó mà thuyết phục được hắn.

Bà chúa tuyết liền giơ cánh tay phải lên, từ trên bàn tay của bà ta phát ra một luồng ánh sáng nhẹ sau đó thì nó bao phủ lấy toàn thân của bà.

Nương theo luồng ánh sáng này thì những nếp nhăn nhỏ ở trên đuôi mắt, khóe miệng của bà chúa tuyết rất nhanh thì biến mất. Bà chúa tuyết giờ đã trở lại thành một thiếu nữ chỉ mới mười tám đôi mươi.

- Tôi đã hi sinh năng lực tiên tri của mình để lấy lại tuổi trẻ - ba chúa tuyết nói với giọng nói mềm mại, ngọt ngào hơn lúc nãy nhiều - nếu cậu đồng ý bảo vệ cho tộc Yuki-Onna thì tôi sẽ đi theo hầu hạ cậu suốt đời.

Hắn thấy được sự quyết đoán của bà chúa tuyết thì cực kỳ ngạc nhiên, bà ta đã hi sinh năng lực quý giá nhất và cả bản thân mình chỉ để thuyết phục hắn bảo vệ bộ tộc. Phải nói là hắn rất khâm phục sự tận tâm của bà chúa tuyết với bộ tộc Yuki-Onna.

Nhìn vào khuôn mặt trắng nõn không chút tỳ vết nào của bà chúa tuyết thì hắn cũng cảm thấy có chút rung động. Rũ bỏ đi sự tàn phá của thời gian thì bà chúa tuyết lại trở lại thành một thiếu nữ xinh đẹp đến mức khiến cho một kẻ đã nhìn quá quen với sắc đẹp rồi cũng phải rung chuyển.

- Được, tôi đồng ý.

Chỉ một câu nói ngắn gọn nhưng lại khiến cho bà chúa tuyết cảm thấy cơ thể mình như trút được một gánh nặng như một quả núi.

Để thuyết phục hắn bà ta đã phải hi sinh cả khả năng tiên tri của mình, nếu như hắn chỉ cần nói một chữ không thôi thì tương lai của bộ tộc Yuki-Onna sẽ cực kỳ tăm tối.

Trên gương mặt bà chúa tuyết hiện lên một nụ cười rạng rỡ khiến cho bà ta càng thêm phần xinh đẹp.

- Có điều tôi sẽ không trở thành người bảo vệ cho vùng đất này - hắn nói - nơi này đã rơi vào tầm ngắm của Fairy Tale, tôi không thể bảo vệ nó mãi được. Giải pháp tốt nhất là đưa toàn bộ tộc Yuki-Onna tới một nơi an toàn hơn.

- Nhưng bây giờ làm gì còn nơi nào thích hợp cho tộc Yuki-Onna chứ - bà chúa tuyết cắn làn môi hồng nói.

- Đương nhiên là phải có rồi, nhưng trước hết bà hãy tập hợp toàn bộ tộc nhân của tộc Yuki-Onna tới đây - hắn nói - à quên mất, bà tên là gì vậy tôi không thể gọi bà là bà chúa tuyết mãi được.

Bà chúa tuyết dường như được sinh ra cùng với vùng đất này nên hoàn toàn không có tên, từ trước tới nay mọi người vẫn luôn gọi bà ta là bà chúa tuyết.

- Tên sao... vậy thì xin hãy gọi tôi là Oyuki (Yuki nghĩa là tuyết).

--------☆☆☆☆-------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.